Vừa tỉnh lại, Thúy nhi liền vội vàng thông báo cho ta hai sự kiện. Thứ nhất: Tiểu thư, hiện tại mặt trời đã lên đến trên đầu, chúc mừng cô lại vì Tằng gia bớt đi một phần lương thực. Thứ hai: Tiểu thư, thiếu gia không có ở nhà. Sáng sớm hôm nay hắn đã đi ra ngoài. Ta lập tức xốc chăn nhảy xuống giường vừa oán trách Thúy nhi: Hắn không có ở nhà? Vậy sao ngươi không chịu gọi ta dậy sớm một chút chứ.
Ta gọi là Tằng Ly tam tiểu thư. Mẹ ta tuy là vợ thứ năm của Tằng lão gia tử đã mất, nhưng ta lại không phải con gái ruột của Tằng lão gia. Sau này, Tằng lão gia tử qua đời. Ta đã cho rằng những ngày tuyệt vời cuối cùng cũng hết. Ai ngờ Tằng lão gia tử thật đúng là người đàn ông có tình tốt nhất trên thế gian, hắn cư nhiên lập di chúc nói, trừ phi người thừa kế của hắn, Tằng gia đại thiếu gia Tằng Nhan đối xử tử tế mẹ con chúng ta, nếu không ta có quyền đem Tằng gia hết thảy đốt sạch.
Nói về người thừa kế của Tằng lão gia tử, Tằng gia đại thiếu gia Tằng Nhan, ta liền nhịn không được run lên. Hắn vô cùng tuấn mỹ nhưng mà đẹp mặt thì có ích lợi gì? Lúc hắn nhìn đến ta, nét mặt lúc nào cũng lạnh như băng. Nhưng nàng không biết rằng hắn không muốn nàng gọi hắn là ca ca vì từ lâu hắn đã đen lòng yêu mến nàng.