Tiểu Thư Siêu Quậy

Chương 32




* Biệt Thự Thủy Tiên*

- Chúng mày định ở đâu?_ Vy nhìn Lệ với Diệu Anh hỏi.

- Đây_ Lệ trả lời

- Chị cho em ở thì ở không thì em qua biệt thự Julie ở cũng được._ Diệu anh vừa nhai kẹo cao su thổi.

- Thôi ở đây đi cho vui._ Vy vuốt cằm.

- Tao cũng muốn ở tiểu Vy ơi._ Nhi chạy tới ôm cổ nó.

- Chứ chị mày?_ Vy

- Cho ở nhà 1 mình đi, chị đâu phải trẻ con_Nhi nhăn nhó

- Ok, lên phòng nghỉ ngơi đi._ Vy nói xong lên phòng luôn.

3 đứa kia được người hầu dẫn lên phòng mình.

Vy thay đồ, nghịch điện thoại.

Nhi tắm, ngủ.

Lệ cất đồ, đi nghe nhạc.

D.Anh thay đồ đi xem phim hoạt hình.

*Biệt thự Snow *

- Nhớ cháu quá_ Ông Dương ôm lấy Khang.

- Cháu cũng thế._ Khang cười.

Hẳn đây là 1 nụ cười hiếm thấy. Khánh đang ngồi cạnh Huy ở ghế sofa.

- Mày ở đây đi._ Khánh

- Thôi tao ở đây khéo mà phá nhà mày._ Huy cười tít mắt_ Mới lại ông còn nghỉ ngơi nữa.

- Không sao, chút ta qua Mỹ trị bệnh, cháu ở đây cho vui_ Ông Dương cười.

Thấy thế Huy chạy tới ẩn Khang sang một bên rồi lao vào ôm lấy ông. Khang ngã ra sau may mà trống tay kịp không thì dập mông mất.

- Cháu chúc ông nhanh khỏi bệnh nhé. Cháu cảm ơn nhiều_ Huy cười vui.

- Asi...Ông của tao mà mày, tránh ra coi_ Khang làm bộ mặt ghen tuông đứng tay trống hông nói.

Khánh với ông thì ngồi cười.

- Không đấy, mày làm gì được tao._ Huy lè lưỡi trêu ngươi Khang.

- Thế thì....._ Khang chạy tới cù vào hông Huy làm Huy phải bỏ ông ra cười sặc sục. Khang núp sau Khánh.

- đến đây mà bắt này._ KHang cười tươi.

- Mày..._ Huy

Nói rồi Huy rượt đuổi Khang. Hai đứa cứ chạy vòng quanh Khánh, hên xoay trái lại qua phải làm Khánh chóng hết cả mặt. Ông Dương nhìn thấy cảnh này thì cười vui lắm. Không biết đã bao lâu rồi ngôi biệt thự lạnh lẽo này mới có chút gì đó gọi là tiếng cười thật sự.

- Hai cái đứa này. Lên phòng thay đồ đi_ Khánh hết chịu nổi, đành quát lên

- Ok_ Hai đứa kia đồng thanh đáp rồi rồng rắn lên phòng.

Khánh tiễn ông xong cũng về phòng thay đồ. Chán quá cậu lôi điện thoại ra nhắn tin cho Vy.

- Chiều rảnh chứ_ Khánh

Vy đang lướt fb nhận được tin nhắn, mỡ ra coi thì nghĩ " Cái thằng ngu nào gửi tin nhắn không đầu không đuôi bà mày biết nói sao? "

- Ai?_ Chị Vy bá đạo nhắn lại hẳn 1 chữ cơ mà.

- Thằng đẹp trai ngồi cạnh em ý_ Vâng mọi người thông cảm, anh ý đang trong 5 phút tự sướng của ngày.

Đọc tin nhắn mà Vy không khỏi phì cười, gửi ngay lại cái nhãn dán ọe.

- Sao biết số điện thoại của tôi?_ Vy lấy làm lạ, có cho đâu?

- Muốn là được._ Anh Khánh vẫn khiêm tốn nhắn lại.

- Sao?_ Chị cũng bá đạo nhắn kiểu đấy luôn.

- Chiều rảnh thì đi chơi nhé, rủ hội bạn đi, tầm 2 giờ hội anh qua nhà._ Vâng lần hai, Khánh lại nhận mình làm anh rồi may mà chị hiền không nói gì.

- biết thế._ Vy nhắn ngắn gọn.

- Anh nhớ em_ Khánh định viết ra rồi xóa ai ngời ấn nhầm nút gửi, anh ý đang bịt hai mắt chờ tin nhắn quay lại.

- Vậy hãy chết vì nhớ luôn đi._ Chị Vy đang cười thầm, trong lòng không thế đâu.

" Oh" Khánh kêu lên nhò nhỏ. " Sao lại có người phũ như thế nhỉ, lại còn nói người ta chết" Khánh thầm nghĩ.

- Chết vì nhớ em, anh cũng mãn nguyện rồi_ Well, anh này học văn giỏi lắm đây.

" What, thằng hâm" Vy đọc được tin nhắn thì chửi thầm.

- Im đi, đồ điên_ Vy không nhịn nổi đành chửi luôn.

- Đồ điên nó yêu em đấy._ Khánh bực tức nhưng vẫn cố nhắn lại.

- kệ anh_Vy nhắn xong tin này chùm chăn đi ngủ.

Khánh như hiểu ý, đọc xong không nói gì chỉ cười hạnh phúc. Bỗng cánh cửa mở ra.

- Anh bị điên à?_ Khang đứng ở cửa phòng hỏi.

- Sao ai cũng nói tôi điên vậy?_ Khánh ngạc nhiên.

- Những biểu cảm vừa nãy của anh nó nói thế._ Khang khoanh tay trước ngực.

- Em thấy hết rồi sao?_ Ánh mắt nghi ngờ.

- Đang yêu...._ Khang đang nói bị Khánh chen ngang.

- Chiều đi chơi nhé, bảo Huy với Hiếu hộ, 2 giờ đi, giờ để anh ngủ đã._Nói rồi Khánh đóng cửa phòng chèo lên giường nằm.

Khang thấy thế thì qua phòng Huy bảo xong về phòng đọc sách. Huy gọi bảo Hiếu xong dán mắt vào iphone 6 chơi game.