Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không

Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không - Quyển 2 Chương 5




Nó nghe xong những lời nói chả mấy thiện cảm của Thúy Hoa thì liền tuôn ra hai chữ với tâm trạng cực kì ngạc nhiên . Nó tự nghĩ ngẫm lại :" Thúy Hoa nói sao? Nhi đang ve vãn anh Nam ư? Nhi không có lòng tự trọng, mất hết liêm sỉ ư? Nực cười..." . Nghĩ thế rồi nó tiến lại gần Thúy Hoa nói giọng khinh bỉ, không một chút nhường nhịn :" Nhi không ve vãn giám đốc cũng chả làm gì có lỗi với ai cả, chính giám đốc là người tự mình yêu Nhi và hai người đang là người yêu của nhau. Cô là cái thứ gì mà lại xen vào họ. Còn nói sao, trèo lên cổ chúng tôi á, cô sai rồi. Không biết ai đang muốn làm gì đâu...."

Mọi người nghe xong thì tỏ ra như hiểu được chuyện và quay gót sang người Thúy Hoa tặng cho những cái ánh mắt nhìn khinh bỉ. Ngại ngùng, mặt Thúy Hoa nóng lên và đỏ bừng , không ngờ đã phạm sai lầm lớn như thế, không thể nào tin được hai người đó....

Thúy Hoa quay gót ra ngoài mang theo một nỗi nhục khắc cốt ghi tâm. Cơn nhục nhạ này, Thúy Hoa thề sẽ phục thù, quyết sẽ không để cho cô được yên ổn bên anh , sẽ không bao giờ...

Sau khi giải quyết xong được chuyện vừa xảy ra, nó thấy cô có gì đó buồn. Đúng vậy, cô đang buồn vì mải suy nghĩ mình có phải hợp với anh không? Ngoài kia nhiều người tốt hơn cô cả trăm lần nhưng sao anh lại để cô làm người yêu anh, hay đó chỉ là sự thương hại cho người không có lấy một người thân thiết nào....

Mọi người cũng trở về chỗ làm việc còn nó quay sang hỏi cô :" Ổn chứ?"

Cô gạt đi suy nghĩ trên nở một nụ cười với nó :" Không sao, ổn mà..."

Dẫu biết cô nói vậy rồi nhưng nó cứ cảm giác có gì đó không ổn tẹo nào nhưng dù sao cô đã nói thế nên nó cũng cho qua.

Buổi chiều tan làm cô phải tự mình đi về nhà do nó thì đi mải chọn đồ cưới với anh Kiệt còn anh thì phải ở lại công ti giải quyết chút chuyện. Cũng may bây giờ cô muốn yên tĩnh để suy nghĩ lại mọi chuyện nên cô đã quyết định đi bộ . Cô chợt nở nụ cười chua chát khi nhìn thấy trước mặt mình một đôi tình nhân mặc áo đôi đang cãi nhau chuyện gì đó và bỗng dưng mỗi người một nơi , không ngoảnh đầu lại. Tình yêu dễ chia tay thế sao, đến bao giờ trên thế giới nhỏ bé này mỗi người đều có một nửa thật sự gắn bó với mình trọn đời, có chăng phải vượt qua nhiều thử thách mới tìm được nó....

Gần đến nhà, cô nhận được cuộc gọi điện của số lạ, quyết định nhấc máy nghe , giọng cô bình thường lại :" Ai vậy?"

Đáp trả lời nói của cô là giọng nói dịu dàng nhưng mang nét chế giễu :" Tôi Thúy Hoa đây" . Nghe thế cô giật mình :" Gọi tôi có chuyện gì?" . Thúy Hoa nói lại :" Tôi không dấu diếm cô gì nữa. Thật ra tôi yêu giám đốc nên cô có thể cách xa anh ấy được không. Tôi biết cô không mấy khá giả nên tôi sẽ cho cô một khoản tiền và mong cô đừng dính líu đến anh ấy nữa. Gia đình tôi có thể giúp đỡ được công ti của anh còn cô giúp được cái gì không? Tôi cho cô suy nghĩ đêm nay mai trả lời tôi." - Nói xong một tràng, chưa kịp để cô nói gì thêm Thúy Hoa đã tắt máy rồi vứt thẳng tay xuống giường.

Chiếc điện thoại của cô cũng bất giác rơi xuống đất. Cô thẫn thờ người suy nghĩ những điều Thúy Hoa vừa nói thật là đúng, cô đâu có gì và cũng không xứng đáng với anh nhưng ..... cô yêu anh...

Biết làm thế nào bây giờ.....