Tiểu Thư Phá Phách

Chương 21: Chương 20/1




Sân thể dục trường YH school rộn rã hơn bao giờ hết,bởi vì ởnơi đây sắp diễn ra trận đấu bóng rổ solo giữa 2 cô gái vàngcủa trường,1 bên là "năng lượng sống" của đội bóng rổ nữ trong trường,còn 1 bên là hoa khôi khối 11 mới chuyển vào trường vài tháng trước.

Vì đang trong tiết 1 nên chỉ có vài lớp họcthể dục gần đấy ham vui tới xem,còn những hs khác thì khôngbiết tí gì về trận đấu sắp diễn ra.Tuy vậy,số hs này cũngđã đứng trật cả sân mất rồi.

Nhã đứng trước mặt nó,tayđập nhẹ quả bóng xuống sàn nhà,nhìn nó đầy khinh thường. Cóthể nói,điều khiến cô tự tin nhất chính là khả năng chơi bóngrổ của mình. Cô không tin,lần này cô lại không thể hạ được nó.

Đáp lại Nhã là cái nhún vai bất cần của nó rồi xoay người bỏ đi cùng thầy thể dục,tiến thẳng về phía phòng tập riêng củađội bóng rổ.

Cái thái độ của nó làm Nhã phát tức nhưngcũng không làm gì được,chỉ biết ngậm ngùi cùng đám người kiabước đi theo phía sau.

~~~

Đến nơi,nó với Nhã lập tức đithay quần áo.Dù sao Nhã cũng là thành viên của đội bóng rổnên trong phòng tập lúc nào cũng sẵn đồ để thay,còn nó thìkhông biết trước,lại chẳng phải thành viên của đội bóng nênkhông có đồ chuyên dụng như Nhã,đã vậy nhà trường còn ra lệnhcấm hs trao đổi đồng phục thể dục nên nó cũng chẳng mượn được của ai. Cũng may lúc sáng trước khi ra khỏi phòng nó đã nhanhtay lấy thêm chiếc quần short chứ nếu không,chắc nó mặc váychơi bóng quá.

Vừa bước ra khỏi phòng thay đồ,nó liền nhậnđược sự trào đón nhiệt tình bằng 1 tràng "Ồ" dài của đám nam sinh có mặt tại phòng tập,vì phong cách thi đấu của nó quá ư là...sexy.

Nhã nhíu mày khó chịu,nó đang tính lôi kéo hết đám nam sinh sang phe của mình chắc?

-Tao chưa thấy ai mặc áo sơmi trắng,quần short đi chơi bóng rổ như mày cả?

Nó để đôi dày sang 1 bên,còn mình thì đi chân đất đến trước mặt Nhã

-Cái này đâu thể trách tôi được,tại cậu không chịu báo trước đấy chứ.

-Cũng đúng-Nhã suy nghĩ gì đó rồi gật đầu-Sẵn sàng chưa?

-Ok

-Vậy thì bắt đầu,nói trước,tao không nhường mày đâu đấy.

Nó gật đầu,trong lòng tự bảo có ai cần cô nhường đâu?

"tuýt" nhận được tín hiệu sẵn sàng,thầy thể dục liền thổi còi chotrận đấu bắt đầu. Quả bóng đang cầm trên tay được thầy tung lên cao. Nó với Nhã thấy thế liền bật lên tranh bóng,nhưng Nhã đã nhanh hơn nó 1 chút,quả bóng đã nằm gọn trong tay cô.

-Nhanhđấy-Nói thật thì Nhã cũng rất ngạc nhiên về tốc độ tranhbóng vừa rồi của nó. Chỉ cần chậm thêm 1 chút nữa thôi là cômất bóng rồi.

-Quá khen-nó trả lời khách sáo rồi bắt đầu xông đến giành bóng.

Nhã lập tức đá khuôn mặt nhăn nhở vào 1 góc,ra sức canh bóng. Cứmỗi lần nó xông đến là cô lại dùng động tác giả luồn qua ống chân,dẫn bóng về phía sân nó. Nó cũng nhanh chóng nhận raliền chạy về chặn phía trước giành bóng. Bị tấn công bấtngờ,Nhã đã đẩy bóng bay về phía nó,vậy là bóng lại rơi vàotay nó 1 cách ngon ơ. Nhưng nó còn chưa kịp truyền bóng đi thìđã bị Nhã cướp lại. Cô nở 1 nụ cười đểu rồi chạy nhanh lạivạch ném bóng 3 điểm,ngắm thẳng khung rổ và ném...

Bộp.

Tuýttt

-Aaaa...-Bóng chui vào rổ và đáp đất trong tiếng hò reo ăn mừng bàn thắng của những người có mặt.

Bàn thắng đầu tiên đã được mở,tỉ số hiện giờ đang là 3-0 nghiêng về phía Nhã-ngôi sao bóng rổ nữ của trường.

Nhã mỉm cười quay sang nó:

-Đây mới chỉ là khởi đầu.

Nó không nói gì,trở lại vị trí cũ để chuẩn bị cho đợt giao bóng thứ 2.

"Đúng,đây mới chỉ là khởi đầu".

Tuýtt

Tiếng còi 1 lần nữa lại vang lên.

Ngón tay trỏ của Nhã đã chạm được vào bóng,nhưng không,lần này nó đã nhanh hơn Nhã,quả bóng đã thuộc về nó.

Trước pha cướp bóng ngoại mục vừa rồi,cả căn phòng bị tiếng hétcủa đám hs có mặt gần như muốn nổ tung đến nơi. Từ trước tớinay,người cướp được bóng của Nhã chỉ có duy nhất 1 người,đólà cậu bạn siêu sao bóng rổ trường bên,nó-chính là người thứ 2 làm được điều kì diệu này.

Có vẻ như Nhã cũng hơi sốc về điều này nên đã để nó ghi điểm ở vạch 3 điểm vào rổ củamình 1 cánh hết sức nhẹ nhàng.

Tỉ số đã được cân bằng: 3-3

Nhã mỉm cười thích thú,xem ra trận đấu càng ngày càng đến hồi gay cấn rồi đây.