Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 996





“Lớn mật!”
Ông lão râu trắng phẫn nộ, sắc mặt lập tức tái xanh.

Không riêng gì hắn, ngay cả Thánh Nữ áo trắng và một đám Ma Đế đang xem náo nhiệt sắc mặt cũng trở nên ngỡ ngàng, không dám tin một Tiên Vương lại dám mở miệng mắng chửi Đại Đế nặng lời như vậy.

Từ cổ chí kim, cường giả vi tôn…Tiên Vương bình thường ngay cả tư cách nói chuyện trước mặt Tiên Đế cũng không có, nào xuất hiện tiền lệ Tiên Vương dám mắng chửi Tiên Đế?
Vô vàn năm tháng, Tiên Đế một ngón tay đủ sức nghiền chết Tiên Vương, đây là chuyện thường thức trong mắt của thế giới này.

Tiểu tử này nhục mạ một Đại Đế, là ngại bản thân sống quá lâu sao?
“Tiểu tử, trưởng bối ngươi không dạy cho ngươi đạo lý phải tôn kính cường giả sao?” Ông lão râu trắng sắc mặt lẫm liệt.

Tuy nói Lạc Nam ở trong mắt hắn chỉ như một con kiến, nhưng người bị kiến cắn cũng sẽ tức giận mà nghiền chết kiến, càng đừng nói hắn bị con kiến nhục mạ như vậy.

Lạc Nam nhếch miệng, nhìn thẳng mắt lão già: “Cường giả quả thật là đáng được tôn trọng, nhưng chẳng lẽ ngươi quên mất một điều?”
“Điều gì?” Ông lão khinh thường cười lạnh.

“Tu vi cao chưa chắc đã là cường giả!” Lạc Nam gằn từng chữ một:
“Cường giả chân chính, là những kẻ chuyên vượt tu vi!”
OANH…
Bầu trời giáng xuống lôi đình, một cơn mưa bất chợt hàng lâm, phong vân gào thét vừa lúc xuất hiện, khiến lời nói của Lạc Nam càng thêm oanh động, lần lượt khuếch đại trong đầu đám người, chưa hề tiêu tán…
Cường giả chân chính…là những kẻ chuyên vượt tu vi…
Một tên Địa Vương ôm lấy tuyệt sắc mỹ nhân, ở trước mặt Đại Đế cấp cường giả nói ra lời như vậy, cảnh tượng quả thật có tính xung kích quá lớn.

Âu Dương Thương Lan mắt hạnh xuất hiện một tia si mê, dáng người uyển chuyển vô thức tựa sát hắn hơn một chút.

Bên trong Làng Nhất Thế, chúng nữ nhân một mặt si ngốc, lời của nam nhân kia vẫn luôn quanh quẩn bên tai các nàng, quả thật quá mức khí phách.

Ngay cả Thánh Nữ áo trắng đến từ Luân Kiếp Tiên Cung cũng nhịn không được liếc mắt xem thật kỹ Lạc Nam.

“Tốt tốt tốt tốt…” Ông lão áo trắng giận quá hóa cười:
“Hahaha, tuổi trẻ tự tin là tốt, nhưng tự tin quá đà sẽ trở thành cuồng vọng!”
“Lão phu sẽ khiến tiểu tử cuồng vọng như ngươi trở thành trò cười vì lời nói ngu xuẩn vừa rồi!”
Vô tận Đế Lực ngưng tụ vào lòng bàn tay, ông lão cô đọng lực lượng đến cực điểm không để một chút dư ba tiết ra ngoài, bàn tay hóa thành trảo ấn hướng Lạc Nam vồ đến.

Một trảo này mang trọn lực lượng của Đại Đế khi phẫn nộ mà xuất, lại chưởng khống tốt đến cực hạn, không dư thừa bất kỳ khí tức nào ra ngoài.

Phần vì không muốn liên lụy Âu Dương Thương Lan, phần vì muốn một trảo vồ chết Lạc Nam, giải tỏa mối hận trong lòng.

Lạc Nam cười nhạt, đem Âu Dương Thương Lan đặt tại sau lưng.


Bên trong đan điền, ngoại trừ Long Lực Đỉnh, toàn bộ các Đại Đỉnh đều cấp tốc tụ hợp…
Bá Lực bao trùm cánh tay.

Thể Vương Viên Mãn lực lượng bùng nổ, hư ảnh Đại Phật phẫn nộ tung quyền xuất hiện sau lưng Lạc Nam.

Phật Nộ Hàng Ma Quyền, vừa ra tay chính là Đế Kỹ.

Phong vấn biến sắc, không gian run rẩy, uy thế một quyền này khiến ánh mắt ông lão híp lại:
“Có chút bản lĩnh, bất quá bằng vào đó mà muốn đánh được lão phu? Ai cho ngươi gan chó?”
Trảo ấn của hắn không lùi mà tiến, muốn phá nát Phật Nộ Hàng Ma Quyền.

Trong khoảnh khắc sắp va chạm, Lạc Nam trong lòng cười lạnh lẽo, đôi mắt trở nên đen kịch thâm trầm như đêm đen.

Bên trong đan điền, Diệt Hồn Liên vù vù chuyển động, Hồn Lực màu đen kịch hùng mạnh pha lẫn sát khí cực đại thẩm thấu mà ra.

“Siêu Hồn – Đế Hồn Ấn - Định Hồn!”
Liên tục là ba loại Hồn Kỹ, Diệt Hồn Liên bùng nổ sức mạnh, ầm ầm bắn đến ông lão.

“A”
Ông lão rên lên một tiếng đầy đau đớn, Linh Hồn trở nên nhứt nhói, sau đó thân thể cứng đờ lại trong thoáng chốc.

Lạc Nam nhẹ nhõm né qua một Trảo khủng bố, Phật Nộ Hàng Ma Quyền hung hăng nện vào đầu ông lão.

PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, trong ánh mắt kinh hãi đến tận cùng của đám người, chỉ thấy đường đường là một vị Đại Đế lúc này như một tấm giẻ rách bay vọt ra ngoài, ở trên không trung răng môi lẫn lộn, chật vật đến đỉnh điểm.

Mà Lạc Nam lại bình tĩnh thu tay, sắc mặt có chút tiếc hận:
“Quả nhiên là Đại Đế, đấm như vậy cũng không nổ đầu!”
Tĩnh…toàn trường tĩnh lặng đến cực hạn…
“Chuyện gì xảy ra?” Thánh Nữ áo trắng toàn thân sững sờ, bên trong đôi mắt đẹp là tràn ngập cảm xúc khó tin, cảnh tượng trước mặt thật sự kích thích quá lớn đối với nàng.

Đại Đế…Trưởng Lão của Luân Kiếp Tiên Cung, bị một Tiên Vương đánh bay?
Mà Tiên Vương này vừa rồi biểu hiện, hắn là một kẻ tam tu…hơn nữa ở mỗi một con đường đều là cực kỳ có thành tựu, vô cùng ưu tú.

Diệt Hồn Liên, đây là loại chí bảo của Hồn Tu, hồn lực màu đen của nó phụ trợ công kích mạnh mẽ không cần phải nói, lại thêm tu vi của Lạc Nam vừa gia tăng đến Hồn Vương Viên Mãn, dù là Đại Đế trong lúc chủ quan cũng sẽ bị hắn tập kích.

Đây là sự nguy hiểm của Hồn Tu, được công nhận là con đường tu luyện quỷ dị nhất bên trong tam tu.

Chưa kể Thể Tu và Tiên Tu của Lạc Nam cũng gia tăng vô cùng, trong đó Hỏa và Băng đều đã là Tôn Lực.


Ánh mắt Bắc Vỹ, Hùng Bách, Đồ Minh các vị Ma Đế co rụt lại, trong lòng dân lên cảm giác nguy hiểm tột độ.

Tiểu tử Lạc Nam này tiến bộ quá mức kinh khủng, lần trước gặp ở Vạn Yêu Thánh Địa mới cách vài tháng thời gian mà thôi, tiểu tử này đã có khả năng trọng thương Đại Đế?
Phải biết rằng lần trước leo Đế Thiên Thê hắn còn chưa khủng bố như vậy, nếu không Na Tra và Lôi Chấn Tử đâu đủ tư cách nhảy nhót lâu như vậy.

Thiên tài không đáng sợ, thiên tài trưởng thành một cách nhanh chóng mới là đáng sợ.

Hơn nữa tốc độ trưởng thành của Lạc Nam khiến Đại Đế như bọn hắn cũng phải rợn người.

“Chắc chắc là kẻ này…chắc chắn là hắn giết chết Huyết Hình và cả hai vị Trưởng Lão!” Huyết Hào nghiến răng nghiến lợi.

Nếu trước đó vẫn còn chưa hiểu vì sao hai vị Huyết Ma Đế chết đi, thì hiện tại sau khi chứng kiến Lạc Nam biểu hiện một phen chiến lực, Huyết Hào đã có thể khẳng định hai vị Huyết Ma trưởng lão là bị tiểu tử này giết chết.

Dù sao thì Huyết Ma Đế tu luyện bằng cách thôn phệ máu huyết nên gặp nhiều di chứng, ở trong cùng cấp thuộc dạng yếu mềm, gặp phải một kẻ có thể đả thương Đại Đế như Lạc Nam, bị giết chết cũng chẳng có gì lạ.

“Kẻ này nếu đã kết thù thì tuyệt không thể lưu, hiện tại hắn còn là Vương đã kinh khủng như vậy, nếu để hắn thành Tôn hay thành Đế, chúng ta sẽ gặp tai họa ngập đầu!” Bắc Vỹ quyết đoán nói.

“Không sai! Đối với kẻ như này phải bóp chết từ trong trứng nước!” Đồ Minh tán thành gật đầu.

“Lập tức tiến lên hiệp trợ Luân Kiếp Tiên Cung giết hắn!” Huyết Hào ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn.

“Khoan!” Hùng Bách nghiêm mặt nói: “Tiểu tử này thủ đoạn không ít, mượn tay Luân Kiếp Tiên Đế thăm dò hắn thêm một chút rồi ra tay!”
Ba người nghe vậy gật đầu, cảm thấy Hùng Bách nói có lý.


Chứng kiến Thánh Nữ của Luân Kiếp Tiên Cung kinh ngạc, Âu Dương Thương Lan kiêu ngạo nhìn nàng, ung dung cao quý nói:
“Nam nhân của ta có thể lấy Vương trọng thương Đế, Luân Kiếp Tiên Đế khi còn là Tiên Vương có thể làm được sao? Các ngươi lấy đâu ra tự tin cho rằng Luân Kiếp Tiên Đế xứng với ta?”
Lời của Âu Dương Thương Lan vô cùng cuồng vọng, không kém chút nào so với Lạc Nam.

Từ trước đến nay chỉ có Luân Kiếp Tiên Đế đòi hỏi nữ nhân xứng đáng với mình, chưa từng có trường hợp như Âu Dương Thương Lan chính miệng tuyên bố Luân Kiếp Tiên Đế không xứng với nàng.

Nhưng mặc dù Âu Dương Thương Lan cuồng vọng như vậy, Thánh Nữ áo trắng lại không tìm ra lời phản bác.

Bởi vì đúng như Âu Dương Thương Lan nói, Luân Kiếp Tiên Đế đầu thai nhiều lần như vậy vẫn chưa từng có chiến tích dùng tu vi Tiên Vương trọng thương Tiên Đế…
Trong lúc niềm tin đối với Luân Kiếp Tiên Đế bị dao động, trong đầu của Thánh Nữ áo trắng lập tức dâng lên cơn đau kịch liệt tác động đến thần kinh, khiến nàng lập tức lấy lại trung thành, thay Luân Kiếp Tiên Đế biện hộ:
“Mặc kệ nam nhân của ngươi thiên phú cao như thế nào, hắn hiện tại cũng chỉ là một Tiên Vương nho nhỏ…mà Luân Kiếp Tiên Đế lần này trở về sẽ đột phá Thiên Đế, thân phận và địa vị không phải Tiên Vương có thể sánh bằng!”
“Haha!” Âu Dương Thương Lan cười nhạt không đáp, nàng cũng vừa nhận ra trạng thái bất thường của Thánh Nữ áo trắng, đối với nàng ta dâng lên lòng thương hại, lười trả lời.


“Tiểu súc sinh, ta muốn giết ngươi!” Ông lão áo trắng gầm thét quay ngược trở về, ánh mắt hận không thể tháo Lạc Nam ra thành tám khối.

Hắn rút kinh nghiệm lần trước, trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một kiện Pháp Bảo như dây chuyển đeo ở trước ngực.

“Hồn Bảo…” Lạc Nam híp mắt, quả nhiên Luân Kiếp Tiên Cung vẫn có được nội tình thâm hậu.

Dây chuyền mà ông lão đeo chính là một kiện Hồn Bảo có thể suy yếu Hồn Kỹ tập kích.

Hiển nhiên với kinh nghiệm phong phú của một Đại Đế, ông lão nhận ra lần đầu mình ăn thiệt thòi là vì chủ quan không ngờ đến Lạc Nam sẽ là một Hồn Tu.

Lúc này đeo vào Hồn Bảo, ông lão lập tức tự tin, Phất Trần trong tay hướng lên không trung vẩy một cái.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô số Đế Lực tụ hội mà vào, Phất Trần biến lớn như rãnh trời vắt ngang thương khung, che đậy một vùng lãnh thổ, chẳng những hướng xuống Lạc Nam, mà còn hướng xuống Làng Nhất Thế sau lưng hắn nện xuống.

“Muốn chết!” Lạc Nam dâng lên sát khí, động vào hắn không sao…nhưng còn định động vào thế lực sau lưng hắn, quả thật không thể tha thứ.

Bá Lực bùng nổ đầy trời, thân ảnh Đại Phật Quan Âm vô vàn cánh tay ầm ầm xuất hiện, đem toàn bộ Làng Nhất Thế bảo hộ ở sau lưng.

Bên trên Đại Phật Quan Âm, 18 đường Hồng Hoang Ma Văn bí mật ẩn giấu, nhưng lại ngấm ngầm tích lũy sức mạnh.

Chứng kiến Phất Trần hủy thiên diệt địa nện đến, Thiên Thủ Quan Âm vươn ra vô số đại thủ, điên cuồng oanh tạc.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Liên miên bất tuyệt công kích khủng bố nện lên Phất Trần khổng lồ, đem nó ngang tàng chống đỡ.

“Làm sao có thể?” Ông lão rốt cuộc hãi nhiên, khó có thể tin một Địa Vương như Lạc Nam có thể phát huy ra công kích điên rồ như vậy.

“Chính là lực lượng kỳ lạ này của hắn, không biết rốt cuộc là thứ gì…” Đám người đang quan chiến nhíu mày nhìn Bá Lực.

Bản chất của Bá Lực quá mức kỳ quái, bên trong như hỗn độn tuần hoàn, các loại thuộc tính đều có mặt, nghe cũng chưa từng nghe qua, chỉ biết lực lượng này giúp Lạc Nam có được chiến lực mạnh mẽ như vậy.

RĂNG RẮC…
Hai người đại chiến, một nửa Nam Vực cũng đang chấn động, cũng may Nam Vực ít người lui tới, bằng không chỉ sợ sẽ có thật nhiều tu sĩ kéo đến quan sát tình cảnh này.

Cho đến cuối cùng, Phất Trần cùng Thiên Thủ Quan Âm đồng quy vu tận, dư ba quét ngang toàn trường, khiến Âu Dương Thương Lan và Thánh Nữ Áo Trắng cũng phải tạm lánh mũi nhọn.

“Thật phiền phức!” Lạc Nam trong lòng bực bội, không thể dùng Hồn Lực tập kích, rất khó để đánh bại một tên Đại Đế như ông lão khốn kiếp này.

Có vài con chuột nhắt đang núp bên cạnh, Lạc Nam không tiện sử dụng Tỏa Thiên Hắc Ám.

Bởi vì đám Ma Đế kia có thể ở bên ngoài oanh kích Tỏa Thiên Hắc Ám, lúc đó Ám Nhi và Tiểu Tinh cũng khó lòng chống đỡ.

Mà không dùng Tỏa Thiên Hắc Ám, Lạc Nam không thể đường đường chính chính giết một Đại Đế, cùng lắm là không ai làm gì được ai mà thôi.

Hết sức đột ngột, không gian bên hông Lạc Nam nứt ra, một thanh Dao bén nhọn phủ đầy kịch độc nhắm vào bụng hắn, vô thanh vô tức, không chút động tĩnh nào.


“Chờ ngươi đã lâu!” Lạc Nam thản nhiên cười gằn một tiếng.

Trong thoáng chốc, bên cạnh hắn xuất hiện hai cái Đế Cấp Khôi Lỗi, cánh tay hung hăng vươn ra, đấm thật mạnh vào vị trí thanh Dao vừa xuất hiện.

ĐÙNG!
Phốc!
Không gian nghiền nát, tiếng phún máu lọt vào tay đám người, từ bên trong hư không rơi ra một tên Hắc Y Nhân che phủ dung mạo, vừa rồi chính là hắn muốn ám sát Lạc Nam.

Thấy ám sát thất bại, Hắc Y Nhân lập tức ẩn mình vào hư không lẫn trốn mất dạng, nhìn dáng người loạng choạng của hắn rõ ràng đã bị thương.

Ăn hai quyền của hai con Khôi Lỗi Thể Đế, nếu không phải Hắc Y Nhân cũng là một Đế giả, lúc này đã băng liệt thành từng mảnh rồi.

“Người của U Minh Các?” Bắc Vỹ đám người nhìn theo Hắc Y Nhân biến mất, cười lạnh nói:
“Không ngờ người của U Minh Các cũng muốn ám sát Lạc Nam, tiểu tử này nhiều kẻ thù thật sự!”
“Luân Kiếp Tiên Cung chỉ xuất động một vị Đại Đế sợ rằng không làm nên trò trống gì, chúng ta mau đi giúp hắn!” Huyết Hào nói.

“Đi!” Ba vị Ma Đế tán thành.

Lạc Nam đã có thể đánh ngang tay ông lão, hiện tại có thêm hai con Khôi Lỗi Thể Đế xuất hiện, nếu bọn hắn còn không ra tay, chỉ sợ Luân Kiếp Tiên Cung sẽ tạm thời từ bỏ.

“Lạc Nam, trả mạnh cho nhi tử của bổn Đế!”
Huyết Hào gầm thét vang trời, vừa mới xuất hiện không nói hai lời, Huyết Linh Môn khổng lồ như cổng trời đã ngưng tụ, Huyết Đế Lực như sóng thần hàng lâm, nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.

“Chết!” Hùng Bách, Bắc Vỹ, Đồ Minh cũng đồng loạt ra tay.

Bốn vị Đại Ma Đế cùng lúc xuất thủ, lập tức khiến toàn bộ Nam Vực rung động đầy trời.

“Haha, trời cũng giúp lão phu!” Ông lão ngửa đầu cười ha hả, chứng kiến bốn vị Ma Đế bất chợt tiến đánh Lạc Nam, hắn khoái trá vô cùng.

Trong khoảnh khắc, toàn bộ Tiên Ma Vực đều cảm nhận được động tĩnh chiến đấu tại nơi này.

Vô số cường giả ngẩng đầu nhìn lên, Mộng gia, Tru Tiên Điện, Săn Ma Điện, các tán tu điên cuồng phi tốc đến Nam Vực, Thần Thức quét ra quan sát.

Vạn Yêu Thánh Địa, các tôn Yêu Đế toàn diện nghiêm mặt, Đại Trưởng Lão vỗ bàn nói:
“Đám cẩu vật này, toàn bộ đều là Đại Đế, lại hướng về một tiểu bối ra tay? Biết xấu hổ không?”
“Chúng ta có nên giúp hắn?” Nhị trưởng lão hỏi.

“Đợi hắn vận dụng một lần ân tình, chúng ta đương nhiên giúp!” Đại Trưởng Lão dứt khoát nói.

Đám trưởng lão gật đầu, tiếp tục quan sát cuộc chiến.

Sâu thẳm bên trong, nơi lòng đất cô tịch, một vị tuyệt thế phong hoa, lãnh diễm yêu mị, sắc mặt lạnh lùng cũng mở ra đôi mắt thâm thúy.

Nàng như xuyên thấu tầng tầng hư không, bắt gặp thân ảnh Lạc Nam đang đối mặt với năm vị Đại Đế, môi đỏ như lửa không nhịn được hừ lạnh một tiếng đầy sát khí:
“Tiểu Tặc!”