Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1723





Mặc dù vô cùng không cam lòng, nhưng đám người Lạc Vũ phải thừa nhận mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát.

Đều là những kẻ từng lâm vào đường cùng hoặc đã từng chết thảm, tất cả bọn chúng đều biết quý trọng sinh mệnh của chính mình, hành sự cũng cực kỳ cẩn thận.

Nhất là khi trạng thái hiện tại không phải là toàn thịnh, lại thêm Bí Tự Phục sắp hết tác dụng, bọn hắn không dại gì tiếp tục dây dưa với Lạc Nam.

Nghĩ đến đây, Lạc Vũ oán độc nói:
“Lần này xem như ngươi gặp may, lần sau chắc chắn lấy đầu ngươi làm ghế ngồi!”
Lạc Nam không nói lời nào, hắn càng ưa thích dùng hành động.

Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, thân ảnh Lạc Nam đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Vũ.

RỐNG!
Nghịch Long ngửa đầu rít gào, Xích Tà Kích xuất hiện cấp tốc biến lớn.

Long trảo nắm lấy Xích Tà Kích, các biện pháp gia tăng sức mạnh được Lạc Nam điều động đến mức tối đa, thân rồng hung hăng lao xuống.

Sinh Linh Đồ Thán!
Ánh mắt Lạc Vũ co rút lại, một cảm giác tử vong kề cận dâng tràn khắp toàn thân khiến hắn hít thở không thông.

Trước đó hắn còn không xem Sinh Linh Đồ Thán của Lạc Nam ra gì, nhưng hiện tại khi lực lượng triển khai Thánh Kỹ này có sự tồn tại của Tam Muội Chân Hỏa thì mọi thứ đã thật sự thay đổi.

Thế trận đảo chiều, Lạc Vũ sinh lòng sợ hãi, nhất thời không kịp phản ứng.

“Hừ, thật là vô dụng!”
Cánh tay khô gầy của hắn buông lời mắng chửi, sau đó tự chủ nâng lên không trung kết ấn.

Theo pháp ấn kết thành, Thánh Uy lại ra, Ngụy Thánh Tà Lực ngưng tụ thành một tấm Thánh Thuẫn kiên cố sừng sững bảo vệ trước mặt.

KENG!
Sinh Linh Đồ Thán thô bạo đâm vào Thánh Thuẫn, Lạc Nam nhíu chặt chân mày, chỉ cảm thấy Thánh Thuẫn đang điên cuồng cắn nuốt lực lượng bên trong công kích của mình, muốn làm suy yếu Sinh Linh Đồ Thán.

“Muốn cùng lão nương chơi thôn phệ? Ngươi còn kém xa lắm!”
Xích Tà cao giọng mắng chửi, Xích Tà Kích bùng phát thiên phú đặc biệt, điên cuồng cắn nuốt ngược trở lại Thánh Thuẫn trước mặt Lạc Vũ khiến Thánh Uy của nó cấp tốc tán đi.

Hiển nhiên nếu so về khả năng thôn phệ, cánh tay khô gầy kém hơn Xích Tà Kích một bậc.

“Khốn kiếp!” Cánh tay căm giận gầm lên một tiếng, quyết đoán đem Thánh Thuẫn tự bạo.

ẦM ẦM ẦM!
Lạc Nam bị phản chấn bay ngược trở về, ánh mắt lấp lóe một tia tàn nhẫn.

“AAAAAAAAAA”
Chỉ nghe Lạc Vũ thê thảm hét ầm lên, một nửa cơ thể đang bị Tam Muội Chân Hỏa hừng hực thiêu đốt.

Sau vụ va chạm vừa rồi, Lạc Nam đã cố tình kích nổ Tam Muội Chân Hỏa bám vào da thịt hắn.


“Mau dập tắt lửa!”
Lạc Vũ đau đớn như điên loạn, Vĩnh Hằng Chi Hỏa thiêu đốt mang đến tra tấn vượt qua sức chịu đựng của hắn.

Bởi vì không chỉ cơ thể bên ngoài, hắn cảm giác được ngay cả linh hồn bên trong cũng đang ngùn ngụt bóc cháy.

Cố gắng vận chuyển Ngụy Tà Thánh Lực chống lại ngọn lửa nhưng cũng không ăn thua.

“Vô ích, chỉ cần trong lòng ngươi còn thất tình lục dục ngươi sẽ không thể dập tắt Tam Muội Chân Hỏa theo phương thức thông thường!” Cánh tay tàn nhẫn nói ra:
“Chỉ còn cách duy nhất!”
Nói xong, nó chủ động ngưng tụ lực lượng, đem một nửa cơ thể đang bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt của Lạc Vũ rọc xuống khỏi thân mình.

Xèo xèo xèo…
Máu và thịt hóa thành tro tàn, lúc này Tam Muội Chân Hỏa mới chậm rãi tan biến.

Mà Lạc Vũ đã đau đến mức bất tỉnh nhân sự, toàn thân đầy máu, cơ thể chỉ còn lại một nửa, thê thảm không cách nào hình dung.

“Ngươi thật ngoan độc!”
Lạc Phá Lôi mấy người lăng lệ nhìn lấy Lạc Nam, nếu ánh mắt có thể giết người…bọn hắn đã đem Lạc Nam tiêu diệt hàng vạn lần.

Cả đám vội vàng nâng đỡ Lạc Vũ, Bách Vô Sinh nhét vào miệng hắn một viên Đế Đan cao cấp, dần dần ổn định thương thế.

“Còn không mau tập hợp?” Long Ngạo Thiên hướng về toàn thể Tru Nghịch Liên Minh mắng to:
“Muốn ở lại tử chiến đến cùng à?”
Hắn vừa dứt lời, các tộc Thần Thú, Ma Thú, cường giả của Tru Nghịch Liên Minh nhao nhao giật mình, vội vàng tụ tập về phía sau lưng.

Thủy Tổ Ma Tộc, Săn Ma Điện cùng Tru Tiên Điện cũng nhanh chóng tập hợp.

Đám Trưởng Lão Đan Thần Tháp thân thể run lẩy bẩy, bọn hắn vừa hận Tru Nghịch Liên Minh để Thái Thượng Đan Đế rơi vào tay địch, lại vừa sợ lực lượng bên phía Lạc Nam.

Cuối cùng vẫn cắn chặt răng, bước đến sau lưng Long Ngạo Thiên.

Tất cả nữ nhân, huynh đệ cùng thành viên Liên Quân Nghịch Long cũng nhanh chóng xuất hiện bên phía Lạc Nam, lạnh lùng nhìn chằm chằm phe cánh địch nhân ở phía đối diện.

Hai phương cường giả sát cơ đằng đằng, bầu không khí giương cung bạc kiếm.

Chỉ cần người đứng đầu ra lệnh một tiếng, hai bên sẳn sàng tiếp tục lao vào tử chiến sống mái với nhau.

Lúc này ngay cả Tuế Nguyệt hay Hi Vũ cũng đều tôn trọng quyết định của Lạc Nam.

Hắn muốn tử chiến, các nàng sẳn sàng chơi đến hơi thở cuối cùng.

Tuy nhiên như đạt thành ăn ý, Lạc Nam và đám người Lạc Phá Lôi đều không có ý định như vậy.

Tru Nghịch Liên Minh hiện tại đã không còn tự tin sẽ áp đảo được phe cánh của Lạc Nam dù dốc hết toàn lực, ngược lại có ý muốn tiếp tục kéo dài thời gian, chờ đợi lực lượng hồi phục, bày mưu đặt kế.


Về phần Lạc Nam, hắn cũng biết hiện tại nếu tiếp tục đại chiến…tổn thất nặng nề là điều khó thể nào tránh khỏi, khi đó đám địch nhân bên trên lại càng vui mừng nhìn thấy nội bộ vũ trụ đang tự chém giết lẫn nhau.

Thậm chí dù rằng cuối cùng phe của hắn giành thắng lợi và thành công thống nhất vũ trụ, kiếp nạn tiếp theo chắc chắn là Bụt tìm đến cửa.

Lạc Nam chưa chuẩn bị sẳn sàng cho sự kiện quan trọng như vậy.

Cứ tạm giữ trạng thái giằng co như hiện tại là tốt nhất, hắn còn một số thứ phải chuẩn bị.

“Chúng ta đi!”
Doãn Chí Bình đại diện phất tay quát lớn.

Nghe được mệnh lệnh của hắn, không ít thành viên Tru Nghịch Liên Minh thở phào nhẹ nhõm.

Từ đầu đến cuối, lòng tự tin của bọn hắn bị đả kích quá mức nghiêm trọng rồi, hiện tại quả thật không còn tâm trạng và chiến ý, cần có thời gian ổn định lại trạng thái và tâm cảnh.

Đương nhiên nếu Lạc Nam quyết truy sát đến cùng, bọn hắn cũng sẽ liều mạng chống trả, không tiếc đồng quy vu tận, triệu hồi quân đội ở các tộc tiếp viện.

Cũng may Lạc Nam chỉ lặng lẽ nhìn toàn bộ Tru Nghịch Liên Minh rời đi, không có bất cứ hành động nào ngăn cản.

“Rừ, lão tôn còn có thể đại chiến ba vạn hiệp!” Tôn Hầu Tử nhìn kẻ thù quay lưng đào tẩu, toàn thân ngứa ngáy đến cực điểm.

“Con khỉ ngu xuẩn, lực lượng bọn chúng vẫn còn nhiều hơn chúng ta!” Hắc Trư âm thầm bĩu môi:
“Nếu liều mạng chiến tiếp, kết cục sẽ là đồng quy vu tận, dù Chủ Công lợi hại đến đâu cũng không thể một mình bảo vệ tất cả!”
“Lực lượng bên phía chúng ta vẫn còn có thể tiếp tục mạnh lên!” Vô Chi Kỳ cũng trầm ổn lên tiếng: “Quyết tử lúc này không phải quyết định khôn ngoan!”
Lạc Nam mỉm cười gật gù tán thành, hướng đám huynh đệ và chiến tướng nói:
“Các ngươi cũng mệt rồi, vào trong nghỉ ngơi cho tốt đi!”
Hắn phất tay, Ngũ Sắc Giới đã lóe lên thu tất cả đi vào.

Trong lúc nhất thời, hiện trường chỉ còn lại Lạc Nam và chúng nữ.

“Phu quân, ngươi không có sao chứ?”
Lúc này các vị thê tử mới có cơ hội quan tâm đến hắn, cả đám vây quanh, bắt đầu kiểm tra từng li từng tí thân thể Lạc Nam.

Võ Tam Nương táo bạo xém chút tuột quần hắn xuống giữa thanh thiên bạch nhật.

Cũng may có Tuế Nguyệt nhanh tay ngăn cản, giận dữ liếc xéo mắt.

Có nàng và Thường Nga, Hi Vũ ở đây, đám nữ nhân này không biết nể mặt mũi à?
“Sớm muộn cũng thành tỷ muội chung giường, nhìn trước cho quen thuộc!” Võ Tam Nương không phục lẩm bẩm.

Hi Vũ tức giận vỗ lên cái mông thịt của nàng chọc chúng nữ cười khanh khách.

“Yên tâm đi, ta và các nàng có Đồng Tâm Đồng Ý, nếu ta xảy ra chuyện không may, tất cả các nàng đều cảm ứng được!” Lạc Nam ôn nhu nhìn các vị thê tử.


“Nhưng đám người kia toàn dùng hàng Thánh Cấp, khó tránh khỏi các tỷ muội lo lắng cho ngươi!” Liễu Ngọc Thanh dịu dàng vuốt ve gò má của hắn, ánh mắt trở nên nhu tình:
“Cũng may mọi thứ vẫn nằm trong tầm khống chế!”
Lạc Nam cười haha ôm chầm lấy nàng hôn một ngụm, lắc lắc đầu nói:
“Để hầu hết các nàng đều bị thương, điều này đã là vượt tầm khống chế của ta rồi!”
“Dẻo miệng!” Chúng nữ trợn trắng mắt, bất quá tia hạnh phúc trên mặt là không sao giấu được.

“Ta nói thật…” Lạc Nam biểu lộ nghiêm túc.

Hắn đã dự đoán được Đan Thần Đại Hội lần này chắc chắn là đầm rồng hang hổ chờ đợi mình tiến vào, nhưng cũng không ngờ được sẽ phát sinh quy mô lớn đến mức này.

Vốn Lạc Nam chỉ cho rằng mình sẽ bị Tru Nghịch Liên Minh tập kích, khi đó phối hợp với trang giấy hoàng kim thu phục Tam Muội Chân Hỏa, chiến lực đại tăng quét ngang tất cả, không để nữ nhân nào của mình bị thương một cách dễ dàng.

Tuy nhiên Tru Nghịch Liên Minh có nhiều tiến triển vượt qua dự liệu của hắn.

Đầu tiên là kế hoạch Cưỡng Long Xuất Động và sự xuất hiện của Thủy Tổ Ma Tộc đã buộc Long Khuynh Thành bại lộ thân phận, dẫn đến cả đám Ma Thú và Ma Tu cũng có cớ ra tay.

Thủy Tổ Ma Tộc tham gia náo nhiệt, cường giả từ Địa Ngục Môn đi ra bị Tru Nghịch Liên Minh mời chào.

Cuối cùng thậm chí đám người Nhị Lang Thần, Du Thiên Nhai cũng cường thế tham chiến.

Cũng may trang giấy hoàng kim hợp tác và biết điều, cung cấp cho hắn đến tận một nửa lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa hùng mạnh khiến đám người Nhị Lang Thần kiêng kỵ.

Bằng không kết quả thế nào còn khó mà nói, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy.

“Phu quân, là lúc đón Việt Long Đế Quốc trở về rồi!” Hoa Thanh Trúc nắm lấy tay hắn, nghiêm túc phân tích:
“Mặc dù chưa biết bốn người kia là ai, nhưng bọn chúng có thể hóa trang thành Doãn Chí Bình, Lạc Phá Lôi, Lạc Vũ và Bách Vô Sinh chứng tỏ bọn chúng đã cẩn thận điều tra tỉ mỉ về quá khứ của chàng, biết chàng từng có những kẻ thù như vậy!”
“Thanh Trúc nói không sai!” Diễm Nguyệt Kỳ cũng biểu lộ ngưng trọng:
“Điều đó chứng minh khả năng cao kẻ địch cũng đã điều tra được Việt Long Đế Quốc là Việt Long Tinh của chúng ta, tiếp tục che giấu không còn ý nghĩa!”
“Ta hiểu ý các nàng!” Lạc Nam gật đầu.

Lúc này hắn cũng đang suy đoán rốt cuộc là kẻ nào, sao lại biết đến sự tồn tại của đám kẻ thù nơi hạ giới của hắn.

Phải biết ngay cả những kẻ thù với hệ thống tình báo cường đại như Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện trước đó cũng chẳng biết lai lịch và xuất thân của hắn đấy.

Chẳng biết vì sao trong đầu lóe lên một chút mạch suy nghĩ nhưng trong lúc nhất thời lại chẳng thể nắm bắt.

“Được rồi, mặc kệ hắn là ai…chỉ cần ta có thực lực tuyệt đối sẽ nghiền nát tất cả!” Lạc Nam âm thầm quyết định.

“Cũng lâu rồi thiếp chưa gặp phụ thân, không biết người sống có tốt không…” Thiên Diệp Dao cất tiếng thở dài, giọng nói tràn ngập mong chờ.

Thiên Vạn Bảo vẫn mập mạp, hồng hào, khỏe mạnh như trước chứ?
Mấy nữ xuất thân Việt Long Tinh nghe vậy cũng bắt đầu đa sầu đa cảm…
Thật sự quá lâu rồi các nàng chưa quay về, trong lòng khó nén cảm giác có lỗi với những thân nhân vẫn luôn chờ đợi.

“Vui vẻ lên, phu quân sẽ cùng các nàng trở về!”
Lạc Nam vỗ vỗ ngực an ủi chúng thê tử.

Trước đây chỉ cần hắn muốn liền có thể quay về Việt Long Tinh bất cứ lúc nào.

Nhưng một phần vì muốn che giấu thân phận tránh đẩy Việt Long Tinh vào hiểm cảnh, một phần vì chưa đón chúng nữ ở Tuế Nguyệt Cung trở về nên không có mặt mũi gặp lại các vị nhạc phụ, nhạc mẫu.

Hiện tại vợ hắn cũng đã đón về, thực lực và thân phận chẳng cần e ngại bất cứ điều gì nữa.


Cũng là thời điểm thích hợp trở về Việt Long Tinh…phải nói là đến Việt Long Đế Quốc mới đúng.

“A, sắp về nhà sao?”
Nghe Lạc Nam và chúng nữ tâm sự, một thiếu nữ tuyệt sắc xuất trần, toàn thân áo trắng từ trong Bá Vũ Điện vội vàng lao ra.

Trên bả vai nàng đậu một tiểu con chim lộng lẫy.

Chính là Lạc Kỳ Nam và Loan Loan.

Vừa mới chạy ra, Tiểu Kỳ Nam đã nũng nịu nhào vào lòng phụ thân của mình hờn dỗi:
“Baba đáng ghét, chiến đấu kịch liệt như vậy lại không cho ta tham gia!”
Nàng đã đột phá Thiên Đế trước khi hắn tham dự Đan Thần Đại Hội, nhưng baba kiên quyết không cho nàng xuất chiến.

“Ngươi chính là ác chủ bài của baba và các mama, sao có thể dễ dàng động thủ?” Lạc Nam mỉm cười sủng ái vuốt ve mái tóc của nàng.

“Baba thường nói nhân vật chính sẽ ra sân ngay thời khắc quan trọng!” Tiểu Kỳ Nam đắc ý ngẩng cao đầu:
“Ta chính là như vậy!”
“Rồi rồi rồi!” Diễm Nguyệt Kỳ buồn cười trừng mắt nhìn nữ nhi căn dặn:
“Đừng có kiêu ngạo dạy hư mấy muội muội của ngươi!”
Tiểu Kỳ Nam ánh mắt lanh lợi đảo quanh, rút lấy Lạc Hồng Kiếm trên lưng Lạc Nam vào tay, lém lỉnh cười nói:
“Không làm phiền baba và các mama thân thiết, ta đi vào chơi với muội muội!”
Nói xong đã cùng Tiểu Hồng Nhi tiến vào Ngũ Sắc Giới.

“Tiểu nha đầu thì biết cái gì?” Chúng nữ khẽ gắt một tiếng, sắc mặt ửng đỏ.

Mà lúc này, Lệ Huân nhận được tình báo của một vị Thánh Nữ vừa đi điều tra, nàng cất tiếng nói:
“Vạn Long Quân đã tạm thời rút lui, Phượng Nghi, Thiên Hồ Nữ Đế các nàng ấy đang chờ chúng ta tập hợp!”
Mọi người gật đầu, thả người bay lên Bá Vũ Điện.

NGAO NGAO NGAO…
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long băng qua tinh không biến mất dạng.


Rất nhanh, Bá Vũ Điện đã hiện diện bên cạnh các nhánh quân hùng hậu.

Phượng Nghi Nữ Đế, Thiên Hồ Nữ Đế, Châu Miên Mạn cùng Thanh Loan Nữ Đế được đích thân Liễu Ngọc Thanh đón tiếp tiến vào.

Lạc Nam ngồi ở ghế chủ vị nhìn thấy các nàng, đang muốn mở miệng nói lời cảm tạ, bất chợt toàn thân run lên, tròng mắt hơi co lại, trong lòng cuồn cuộn.

Mà cũng trong khoảnh khắc đó, Phượng Nghi Nữ Đế cũng vô cùng hoảng hốt, tận sâu bên trong linh hồn rung động như đang ở cạnh người quan trọng nhất trong cuộc đời nàng.

“Chuyện gì đang xảy ra?” Nàng hoàn toàn chưa hiểu lý do, cho rằng bản thân mất bình tĩnh, tâm cảnh rối loạn.

Hít sâu một hơi đè nén nhịp tim đập nhanh kịch liệt, Phượng Nghi Nữ Đế ra vẻ như thường, lên tiếng chào hỏi Hi Vũ chúng nữ, cố tình né tránh ánh mắt của nam nhân kia.

Chỉ có Lạc Nam là vẫn nhìn chằm chằm vào nàng, biểu cảm dần trở nên quái dị.

Bởi vì hắn quá rõ ràng chuyện gì đang xảy ra giữa mình và nàng, một sợi dây liên kết vô hình khi tình cảm thăng hoa.

Đồng Tâm Đồng Ý!

Chúc cả nhà ngủ ngon.