Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1212





Lạc Nam đồ long, Ma Long Trưởng Lão muốn liều mình cứu mạng Đế Tử không thành, kết cục bị Cổ Việt Tộc trục xuất…
Đại sự…
Tuyệt đối là đại sự…
Việc này một khi truyền ra, danh tiếng của Ma Long Tộc chắc chắn rơi xuống đáy vực.

Đứng trước Cổ Việt Tộc hùng mạnh, Ma Long Tộc không dám trả thù, chắc chắn sẽ đem tất cả thù hận trút lên đầu Lạc Nam.

Có thể nói, hành vi của Lạc Nam đã liệt hắn vào danh sách tử địch của Ma Long Tộc.

Nếu Lạc Nam ở Tiên Giới còn tốt, Ma Long Tộc tin rằng không dám lập tức giết vào Tiên giới để trả thù.

Nhưng một khi Lạc Nam đặt chân vào lãnh thổ của Ma giới, đối mặt với hắn sẽ là thế lực cự đầu Ma Long Tộc toàn diện truy sát.

Chưa kể Tru Tiên Điện cũng sẽ chen một chân vào.

Bởi vì Tiên giới sinh ra thiên tài khủng bố như Lạc Nam là điều Tru Tiên Điện tuyệt đối không mong muốn.

Nghĩ đến đây, toàn trường dùng ánh mắt phức tạp nhìn đến Lạc Nam, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Yêu nghiệt như vậy nếu thành công trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành cường giả một phương, đạt đến cấp độ đỉnh tiêm trong vũ trụ.

Nhưng con đường này sẽ lắm chông gai, có vô số người muốn lấy mạng của hắn, không để cho hắn trưởng thành.

Mọi thứ trong tương lai không thể nói trước được…
“Tốt lắm…” Bên phía Ma Đình, Lãnh Vận Du trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Sau Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc, nàng phải kết hôn cùng Chấn Hào.

Đó cũng là thời điểm nàng hoán đổi thân phận với Lãnh Nguyệt Tâm, cao bay xa chạy.

Lãnh Vận Du vẫn luôn lo lắng Lạc Nam sẽ tìm đến tận Ma Đình gây phiền phức cho mình, nhưng tình huống hiện tại xem ra nàng có thể yên tâm rồi.

Lạc Nam đã đắc tội Ma Long Tộc và trở thành mục tiêu giết chết của Tru Tiên Điện.

Tin chắc dù hắn có thêm vài lá gan cũng không dám tìm đến tận Ma Đình gây sự, bởi vì Ma Đình là ở Ma giới, mà Ma giới hiện nay chính là hiểm địa của Lạc Nam.

Một khi hắn tiến vào, tuyệt đối thập tử vô sinh…
“Lãnh Nguyệt Tâm à Lãnh Nguyệt Tâm, bên cạnh Lạc Nam có quá nhiều nữ nhân xinh đẹp rồi, hắn sẽ không vì một mình ngươi mà mạo hiểm lớn như vậy…” Lãnh Vận Du âm thầm suy nghĩ.

“Khoan đã, Côn Lôn Nữ Hoàng đâu rồi?”
Mà ngay lúc này, Thiên Hồ Nữ Đế bất chợt kinh hô lên.

Toàn trường giật mình, vội vàng đưa mắt nhìn đến…

Chẳng biết từ bao giờ, ghế ngồi của Côn Lôn Nữ Hoàng chỉ còn lại một mình Tiểu Tiểu nhỏ nhắn, mà bản thân Côn Lôn Nữ Hoàng đã biến mất dạng.

“Chẳng lẽ là…”
Không ít người đoán ra nguyên nhân, trong lòng rùng mình:
“Con mẹ nó, đôi sư đồ này thật ngoan tuyệt a…”

“Tiểu súc sinh Lạc Nam, Côn Lôn Giới…Ma Long Tộc cùng các ngươi không chết không thôi!”
Cách Đại Điện của Cổ Việt Tộc khoảng cách vài trăm năm ánh sáng, Ma Long Trưởng Lão cùng một thành viên Ma Long Tộc căm hận ngút trời gầm rống…
Thiếu Đế Chi Chiến lần này Ma Long Tộc mất trắng, cả danh dự lẫn thực lực…trở thành trò cười của toàn bộ vũ trụ, làm sao có thể không phẫn nộ?
ẦM!
Ma Long Trưởng Lão hung hăng tung chưởng, bớp nát một khỏa Ngôi Sao đang xẹt ngang tinh hà, phát tiết lửa giận trong lòng.

“Ngươi gọi ai là tiểu súc sinh?”
Một tiếng hỏi thanh lãnh bất chợt vang lên, giọng điệu lạnh lẽo khiến đám người Ma Long toàn thân rợn cả gai óc.

ĐÙNG!
Không gian nứt ra, hai cái Côn Lôn Ấn hung hăng tàn nhẫn từ bên trong bạo phát, trực tiếp ấn xuống đầu Ma Long Trưởng Lão.

PHỐC!
Ma Long Trưởng Lão chẳng kịp đề phòng, chỉ cảm thấy đầu não điên cuồng đau nhứt, Côn Lôn Ấn nghiền nát vảy rồng, đem hắn quất bay hàng vạn dặm, đụng nát liên tục mười ngôi sao mới chật vật rơi xuống.

Thiên Đế ra tay, kinh thiên động địa.

“Côn Lôn Nữ Hoàng?!” Đám thành viên của Ma Long Tộc quá đỗi sợ hãi nhìn lấy thân ảnh vừa mới tập kích.

Chỉ thấy một vị nữ nhân cao quý, Kim Sắc Đế Bào tung bay, ánh mắt hờ hững pha lẫn vô tình lạnh lùng nhìn lấy bọn hắn.

Côn Lôn Nữ Hoàng!
Ma Long Tộc các thành viên vạn phần không nghĩ đến, Côn Lôn Nữ Hoàng vậy mà trực tiếp truy sát theo sau, muốn đem bọn hắn tru diệt.

Tàn nhẫn và quyết đoán đến cực điểm.

Điều này lập tức khiến các thành viên Ma Long Tộc vừa sợ vừa giận.

Một cái thế lực vừa mới trở thành Đế Thiên Giới không lâu mà thôi, lại dám khi dễ Ma Long Tộc bọn hắn đến mức này?
Hổ đến đồng bằng bị chó khinh sao?
“Trẫm nói! Các ngươi bất động!”
Côn Lôn Nữ Hoàng không chút dư thừa, trực tiếp thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn.

Trong khoảnh khắc, ba vị Ma Long Đế toàn thân cứng đờ…
Lần này Ma Long Tộc đến tham gia Thiếu Đế Chi Chiến chỉ có một mình Ma Long Trưởng Lão là Thiên Yêu Đế, ba tên Ma Long Đế còn lại chỉ là Đại Yêu Đế mà thôi.

Đứng trước Thần Thông của Côn Lôn Nữ Hoàng, bọn hắn ngay cả tư cách phản kháng cũng không có, mà cái giá Côn Lôn Nữ Hoàng bỏ ra cũng chẳng hề hấn gì.


Ba cái Côn Lôn Ấn vô tình hình thành, khổng lồ như một hành tinh, ẩn chứa Thiên Đế Chi Lực vô cùng táo bạo, nặng nề nện xuống đầu ba tên Ma Long Đế.

PHỐC PHỐC PHỐC…
Thiên Đế ra tay, Ma Long Tộc dù nổi danh về mặt phòng ngự cũng không thể bù đắp về chênh lệch tu vi.

Lực lượng bạo tạc, ba vị Ma Long Đế chết đến không thể chết hơn được nữa…
“NGAO! Côn Lôn Nữ Hoàng, ngươi quá mức!”
Mà lúc này, Ma Long Trưởng Lão đã như lệ quỷ gào thét mà lên.

Đôi mắt khổng lồ của hắn đỏ ngầu như máu, lý trí triệt để đánh mất, chỉ còn lại sự điên loạn.

Chết…chết…chết hết rồi…chết sạch hết rồi.

Đế Tử cũng chết, hiện tại ba vị Ma Long Đế Hộ Pháp cũng chết.

Thân là người dẫn đoàn, dù hắn có là Thiên Yêu Đế cũng gánh vác không nổi tội lỗi này.

Dù cho sống sót trở về, Tộc Trưởng Ma Long Tộc chắc chắn cũng sẽ đem hắn lột da rút gân, đày vào Long Ngọc chịu đủ loại tra tấn và nhục nhã.

Thậm chí thân nhân của hắn, chi thứ của hắn bên trong Ma Long Tộc cũng sẽ chịu liên lụy, bị biến thành nô lệ, vĩnh viễn không thể ngóc đầu.

Liên lụy cửu tộc…
Trong tình cảnh này, Ma Long Trưởng Lão đã như một con dã thú bị bức vào đường cùng.

Hắn muốn chết, trước khi chết cũng phải dốc sạch tất cả thủ đoạn của mình để lôi Côn Lôn Nữ Hoàng chôn cùng.

NGAO!
Ma Long Trưởng Lão gào rống: “Long Mệnh Thiêu Đốt, vạn chúng quy thiên!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, Ma Long Trưởng Lão điên cuồng thiêu đốt sinh mệnh, máu huyết và cả linh hồn của mình.

Dùng cái giá cực lớn để gia tăng thực lực, quyết tâm cùng Côn Lôn Nữ Hoàng đồng quy vu tận.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Quả nhiên sau khi thiêu đốt Long Mệnh của mình, Ma Long Đế Lực trong cơ thể Ma Long Trưởng Lão càng thêm cuồng nộ, sức mạnh càng thêm kinh hồn.

Khắp cơ thể hắn, Ma Long Văn được cưỡng ép sinh ra, nổi cộm mà lên, mỗi một đường ẩn chứa lực lượng khủng bố…
10 đường…20 đường…30 đường…40 đường…45 đường…
Tổng cộng 45 đường Ma Long Văn!
“Khặc khặc khặc, trạng thái này…dù đối mặt với Đại Trưởng Lão ta cũng có thể chiến đấu!” Ma Long Trưởng Lão cất tiếng cười quái dị như đến từ cửu y địa ngục.


Mạnh…hắn chưa từng cảm giác mình lại mạnh đến như vậy…
Chiến xong trận này, chắc chắn hắn sẽ chết.

Đây là cái giá phải trả khi thiêu đốt Long Mệnh, dồn nén và bạo phát mọi thứ để liều mạng cùng đối thủ.

Mục tiêu cuối cùng còn sót lại chính là, giết đi Côn Lôn Nữ Hoàng!
RỐNG!
Không lãng phí thời gian, thân thể khổng lồ của Ma Long Trưởng Lão xé tan tinh không, nghiền nát vạn vật trực chỉ Côn Lôn Nữ Hoàng.

“Ta biết ngươi có Kim Khẩu Ngọc Ngôn rất lợi hại, nhưng ở trạng thái sức mạnh này của ta, nếu ngươi dám sử dụng Thần Thông, phản phệ mà ngươi phải nhận chắc chắn cực kỳ to lớn!”
Tiếng gào tự tin của Ma Long Trưởng Lão oanh tạc bốn phương:
“Côn Lôn Nữ Hoàng, ngươi có dám thi triển? Khặc khặc!”
Hiển nhiên Ma Long Trưởng Lão muốn khiêu khích Nữ Hoàng, để nàng liều mạng sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn lên cơ thể mình, từ đó bị phản phệ dữ dội.

Nói không chừng trực tiếp mất sạch tuổi thọ.

Đứng trước sức mạnh như chưa từng có của Ma Long Trưởng Lão, Côn Lôn Nữ Hoàng mặt không biểu tình, chỉ hờ hững gằn lên từng chữ:
“Trẫm hỏi lại lần nữa, ngươi gọi ai là tiểu súc sinh?”
Ma Long Trưởng Lão tròng mắt co rút lại, một cảm giác hoang đường sinh ra trong lòng.

Côn Lôn Nữ Hoàng truy sát bọn hắn hình như không phải để giết người diệt khẩu, cũng chẳng phải vì để loại trừ kẻ thù hay suy yếu Ma Long Tộc.

Mà tất cả nguyên nhân là vì hắn mở miệng mắng chửi Lạc Nam một tiếng “tiểu súc sinh” ?
Không sai, bên trong đại điện, trong cơn phẫn nộ Ma Long Trưởng Lão đã gọi Lạc Nam là “tiểu súc sinh”…
Lời nói này của hắn đã triệt để động vào điểm mấu chốt trong lòng Côn Lôn Nữ Hoàng.

Dám mắng đệ tử của nàng, dù ngươi có là thần…cũng phải tru diệt!
Nể mặt Cổ Việt Tộc nên nàng mới không lập tức ra tay, mà đuổi theo đến tận đây để diệt sát Ma Long Trưởng Lão.

Có thể thấy, mức độ bao che mà Côn Lôn Nữ Hoàng giành cho Lạc Nam là kinh khủng như thế nào.

“Thật là khốn kiếp, lão phu gọi hắn là súc sinh đó thì sao?” Ma Long Trưởng Lão cuồng rống.

Thiên Yêu Đế như hắn bị truy sát chỉ vì lỡ mồm mắng chửi một tên tiểu tử, có thể không điên cuồng sao?
Bất chấp tất cả, Ma Long Trưởng Lão muốn chọc tức chết Côn Lôn Nữ Hoàng, miệng liên tục mắng:
“Hắn là súc sinh!”
Nhưng Ma Long Trưởng Lão không hề biết rằng, sự điên cuồng của hắn đã trở thành ngòi nổ đánh thức một con quái vật.

Côn Lôn Nữ Hoàng nhẹ nhàng ngẩng đầu, từ bên trong đáy mắt…một cổ lực lượng thâm trầm hoàn toàn khác lạ như ẩn như hiện trào dâng.

Không phải Lôi Đế Lực…
Không phải Tứ Chiếu Thần Công, cũng chẳng phải Côn Lôn Ấn hay Kim Khẩu Ngọc Ngôn!
Đứng trước Ma Long Trưởng Lão đang ở trạng thái tột cùng, đôi tay Côn Lôn Nữ Hoàng nhẹ nhàng nâng lên và xòe ra…
“Ma La Thiên Chinh!” Môi mộng khẽ mở…
HÚ…
Từ nơi tận cùng đan điền, một lực lượng đã ngủ say không biết bao nhiêu năm triệt để thức tỉnh.

Nó vận hành một cách cuồng loạn, tích xúc đến cực điểm như một thế giới bên trong cơ thể nàng, sau đó…
BÙM!
Vạn dặm tinh thần phá toái, hàng ngàn ngôi sao hóa bụi, không gian hỗn loạn…

Nghiền ép tất cả…
Đồng tử của Ma Long Trưởng Lão gắt gao trừng lớn, trước khi hóa thành tro cốt, hắn chỉ kịp thốt lên ba chữ:
“Không…thể…nào…”

“Sư phụ…”
Lạc Nam không nhìn thấy Côn Lôn Nữ Hoàng, trong lòng âm thầm lo lắng, nắm tay siết chặt.

Hắn thừa hiểu sư phụ mình đã đi đâu…
Nàng bằng vào một thân nữ nhân có thể sinh tồn qua thời đại Côn Lôn loạn lạc, cùng chư Đế tranh phong, cuối cùng quyết tuyệt thống nhất Côn Lôn Giới, sinh ra Hoàng Triều thuộc về mình…
Nữ nhân như vậy, nếu cho nàng thêm thời gian, thành tựu chắc chắn không thua kém Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Vì lẽ đó, nàng quyết đoán truy sát kẻ thù trong tương lai là chuyện bình thường.

Dù sao đã cùng Ma Long Tộc kết thành hận thù, giết được bao nhiêu người của bọn hắn thì được lợi bấy nhiêu, cớ sao lại không giết?
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Côn Lôn Nữ Hoàng chiến lực có hạn, Kim Khẩu Ngọc Ngôn cũng sẽ để lại di chứng nặng nề.

Tên trưởng lão kia dù đã bị thương, nhưng dù sao cũng là Thiên Yêu Đế hàng thật giá thật.

Nữ Hoàng muốn giết hắn cũng không hề dễ dàng…
Lạc Nam sao có thể không lo lắng cho sư phụ?
Đối diện Lạc Nam lúc này, Thiên Diệp Dao cũng biết nam nhân của mình đang lo lắng.

Nàng vốn định trực tiếp chịu thua để hắn không có bị tiêu hao lực lượng để chiến đấu những trận kế tiếp.

Bất quá lúc này nhận thấy Lạc Nam đang không có tâm trạng, chỉ có thể cùng hắn chờ đợi.

Không ít cường giả cũng ngứa ngáy trong lòng, thầm nghĩ chẳng biết trận chiến của Côn Lôn Nữ Hoàng và Trưởng Lão Ma Long đã diễn ra đến mức nào rồi, ai thắng ai bại.

Bất quá có Đại Điện Cổ Việt ngăn cách, cả đám không thể dò xét được…trừ khi rời khỏi Đại Điện.

Cồn cào ngứa ngáy, đã có Thiên Đế nhịn không được muốn ra ngoài xem thử…
Bất quá, ngay tại thời điểm bọn hắn muốn ra ngoài, đã thấy Côn Lôn Nữ Hoàng từ ngoài đại môn ung dung bước vào, trở về vị trí cũ như chưa có gì xảy ra.

“Nhanh như vậy?”
Toàn trường kinh dị…
Mặc dù Ma Long Trưởng Lão đã trọng thương, nhưng hắn dù sao cũng là Thiên Yêu Đế, vẫn có thủ đoạn liều mạng khi cần.

Muốn giết Thiên Yêu Đế không dễ dàng như vậy a…huống hồ nhìn dáng vẻ của Nữ Hoàng vô cùng bình thường, không giống như mới vừa phát sinh chiến đấu.

“Chắc là đuổi không kịp…” Vô số người âm thầm suy nghĩ.

Mà nhìn thấy sư phụ của mình trở về, Lạc Nam cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Phu quân, phu thê muốn luận bàn cũng phải tìm nơi khác, thiếp nhận thua nhé?” Thiên Diệp Dao truyền âm hỏi ý hắn.

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, liếc mắt nhìn sang đám nhân vật còn sót lại trong top 10…cuối cùng rơi vào trên thân Quỷ Đỏ.

Hắn hít sâu một hơi, cực kỳ nghiêm túc truyền âm đáp:
“Không, nàng cứ ra tay, chúng ta vẫn đấu như thường…ta muốn mượn trận chiến với nàng làm một chút chuyện!”