- Ngày trước, khi Hứa Vĩnh Kì còn học ở trường cũ, là tên công tử đào hoa nổi danh ở trường, yêu đương chơi bời với mấy đứa rồi. Khương Tuệ là 1 trong số đó. Rồi vì thấy cậu ta học ở đấy cứ chơi bời suốt nên lên lớp 11, bố mẹ cậu ta chuyển cậu ta đến đây. Cứ tưởng là dứt được với mấy cô người yêu cũ rồi, không ngờ Khương Tuệ lại đi theo. Lúc biết cô ta cũng chuyển đến đây, lại còn có ý định níu kéo, muốn quay lại, Hứa Vĩnh Kì nói rằng dù cô là người yêu lâu nhất của tôi, nhưng cô cũng phải hiểu là trước giờ tôi không thật lòng với ai cả, đừng tốn công vô ích. Nhưng Khương Tuệ đúng là dai như đỉa, những lúc Hứa Vĩnh Kì không đi cùng bọn mình, là cô ta bám lấy. Cuối cùng, cậu ta nói đã thích người khác rồi, nhưng không nói là ai, xong thì cô ta thấy cậu và Hứa Vĩnh Kì khá thân thiết nên nghĩ người cậu ta thích là cậu. Nên chắc cậu ta...
Nhã Hi trầm tư, rồi nói:
- Thế thì thôi đi, chúng ta tìm Vĩnh Kì làm gì, đi tính sổ với Khương Tuệ.
Tô Hiểu thầm nghĩ" Nhã Hi ngốc nghếch thật, cả thế giới biết Hứa Vĩnh Kì thích cậu, chỉ có cậu là không biết thôi". Sở dĩ Hứa Vĩnh Kì nói cho Tô Hiểu là vì ngoài Nhã Hi thì Tô Hiểu chính là người bạn thân thứ 2 của cậu ta, Tô Hiểu lại còn hiểu biết nhiều, khá điềm tĩnh, tuy có hơi bướng giống Nhã Hi nhưng nói cho Tô Hiểu thì rất yên tâm. Người mà Vĩnh Kì thích là Nhã Hi, nhưng Tô Hiểu phải giấu, đợi đến lúc thích hợp thì cậu ta sẽ tự nói. Tô Hiểu cũng khổ tâm hết sức với cô bạn ngốc nghếch, vô tư này.
Đang định kéo Tô Hiểu đi thì nghe thấy tiếng của Cố Minh.
- Khương Tuệ đang ở trường, nhưng bây giờ em gặp cô ta thì có ích gì. Để đấy cho anh, anh có cách.
Nhã Hi quay đầu lại.
- Anh có cách gì?
- Anh sẽ không bắt cô ta phải đứng ra nhận tội, hay chịu bất cứ hình phạt nào, mà sẽ khiến cô ta tự biến mất khỏi trường này.
Nhã Hi nhìn Cố Minh một lúc lâu, không nói không rằng, chỉ nhìn chằm chằm. Với người anh trai này, cô luôn rất yên tâm, chỉ là trước đây đã có lần cô từng nghi hoặc anh, bây giờ cảm giác đó lại ập đến, vì cái gì mà anh đối tốt với cô thế. Cô cũng không ngốc đến mức không phát hiện được điều này. Dù thế, nhưng cô vẫn vô thức hết lần này đến lần khác tin tưởng anh.
- Được, em giao cho anh.
Anh mỉm cười, xoa đầu cô.
Sau khi kết thúc buổi lễ chào mừng năm mới, học sinh ra về, Cố Minh nhanh chóng nhìn thấy Khương Tuệ đang đi cùng bạn cô ta cười cười nói nói ra cổng trường. Tô Hiểu và Nhã Hi bí mật đi theo Cố Minh. Thấy anh ra nói gì đó với 2 cô gái, sau đó Khương Tuệ đi theo anh.
Khuôn viên sau trường....
Nhã Hi đang nghĩ xem rốt cuộc Cố Minh định dùng cách gì thì thấy anh đưa ra 1 đoạn video, là đoạn video cô quay cảnh Khương Vĩ bị đe dọa, còn có cảnh anh ta đi tán tỉnh người khác, Cố Minh lấy cái này ra làm gì?
- Anh lấy cái này ra là có ý gì? Uy hiếp tôi?
- Chắc cô cũng biết tôi là ai chứ? Hiện video này của anh cô chưa bị phát tán, nhưng với hành động ngày hôm qua của cô thì có lẽ tôi cũng không thể giữ nó được nữa. Dù sao thì cô cũng không muốn gia đình mình bị mất mặt, đúng không?
- Hành động nào của tôi? Tôi làm gì anh?
- Cô làm gì cô phải tự biết. Tôi sẽ không tố cáo hành vi hôm qua của cô, cũng không bắt cô phải chịu phạt, hay ép cô nhận tội. Chỉ cần cô tự động rời khỏi trường này, không còn một chút liên quan gì đến hay là Triệu Nhã Hi nữa, và cũng đừng đeo bám bạn của con bé nữa. Cô cũng biết Hứa Vĩnh Kì là ai mà?
- Nếu tôi không đi thì sao? Video đó kể cả có phát tán ra thì cũng chẳng liên quan đến tôi, anh tôi làm thì tự đi mà chịu chứ.
- Mạnh miệng thế cơ à? Để tôi nói cho cô biết, trước đây công ty của gia đình cô từng hợp tác với công ty dưới trướng tập đoàn Kim Nhã, nhưng vì làm ăn điêu toa, nên đã bị hủy hợp đồng, sau đó, kéo theo rất nhiều công ty khác cũng hủy hợp đồng với gia đình nhà cô. Lúc đó, gia đình nhà tôi cũng có chút thương xót, mới không triệt đường sống của nhà cô, nên vẫn có thể làm ăn đến được bây giờ. Chẳng lẽ, cô lại nỡ nhìn gia đình mình tán gia bại sản, mà nguyên nhân lại là vì chính cô à?
Khương Tuệ không nói được câu nào, cô ta biết mình đã hết cách, chỉ có thể nghe theo đối phương. Cô ta cứ nghĩ gia cảnh của Triệu Nhã Hi kia chắc cũng chỉ như nhà cô ta, nên coi thường, mới dám làm thế.
- Được, tôi sẽ chuyển trường, và không có bất cứ liên quan nào đến Triệu Nhã Hi nữa.
- Nếu cô nuốt lời thì biết hậu quả rồi đấy, không chỉ cô đâu, mà cả gia đình cô nữa.
Cô ta quay đi. Cố Minh còn hỏi với lại.
- Này, lí do thật sự cô muốn hại Nhã Hi là gì?
- Vì sự xuất hiện của cô ta mà Hứa Vĩnh Kì thà chết cũng không quay lại với tôi, tôi ngứa mắt cô ta, muốn cô ta mất mặt. Cái tính tùy hứng, bướng bỉnh của cô ta khiến hơn một nửa số nữ sinh trong trường ghét bỏ. Mà ai bảo cô ta được rất nhiều nam sinh yêu thích nữa chứ. Còn giả vờ ngây thơ, vô tội, giả vờ tốt bụng, nghĩa hiệp cái gì chứ. Loại con gái như thế, tôi chỉ thay mặt nữ sinh trong trường trừng trị cô ta mà thôi. Còn một phần nhỏ nữa là trả thù hộ ông anh trai quý hóa của tôi. Chỉ thế thôi đã đủ để cô ta phải đáng bị như vậy.
- Nghe cô nói thì có vẻ như cô thanh cao lắm ấy nhỉ? Cô còn không bằng một sợi tóc của cô ấy đâu. Nhớ biến nhanh đấy!