Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 11: Học may vá (3)




Đi vào trong sân nhà Lưu thẩm, Lý Tam thúc đang chẻ củi, “Lý Tam thúc, Lưu thẩm có ở nhà không, con tới tìm Lưu thẩm học may vá.”

“Nhược Vi, các ngươi tới à, Lưu thẩm đang nấu cơm, con ngồi chờ tí nha! Lưu thẩm con nấu rất nhanh, con ăn cơm chưa?”

“Ăn rồi ạ! Không sao, Lý Tam thúc, con không vội!” Chào hỏi Lý Tam thúc xong, bảo Thuỵ Ca bọn họ ở bên ngoài chơi, sau đó thì đi thẳng đi vào phòng bếp tìm Lưu thẩm.

Nhà bếp của Lưu thẩm không khác mấy so với nhà bếp của mình, chính là bên trong bày nhiều đồ. “Lưu thẩm, con tới rồi đây”, “Nhược Vi tới rồi à, Đào Đào và Thuỵ Ca đâu rồi, ăn cơm chưa vậy?”

“Ăn rồi ạ!” đem giỏ thức ăn đưa cho Lưu thẩm.

Đây là ngày hôm qua mua thịt làm thành mấy món ăn mang đến cho thẩm, cũng không nhiều, hai người giúp con nhiều như vậy, con cũng không biết lấy gì báo đáp.

Lưu thẩm nhận lấy giỏ thức ăn, lấy chén bên trong ra vừa nhìn, gương mặt khiếp sợ, bản thân mình không ngờ bọn chúng đem thịt đến cho mình! Còn rất nhiều, mặc dù ngoài miệng nói không nhiều, hắc hắc…

Nha đầu này, thứ này đắt tiền như vậy làm sao lại cho chúng ta nhiều như vậy, vẫn nên tiết kiệm chút!

Cha mẹ con lúc còn sống cũng giúp nhà ta rất nhiều, đừng nói báo đáp hay không báo đáp, ta cũng vậy không khách khí với con, đã đưa đến thì nhận, Lý Tam thúc bọn họ rất lâu không có ăn thịt, về sau nếu có việc tìm chúng ta là được, cũng đừng khách khí với chúng ta.

Đây không phải là thật lâu chưa ăn thịt, Đào Đào và Thuỵ Ca đã rất lâu không được ăn ngon, đương nhiên phải mua chút đồ ăn ngon làm cho bọn họ ăn, không sao… kiếm tiền mà không tiêu thì kiếm làm chi.

“Hơn nữa con cũng không cần khách khí với Lưu thẩm người, khách khí sớm sinh ra xa lạ thôi! Thật ra hôm nay đến tìm Lưu thẩm là có việc cần người giúp! Hôm nay tới tìm Lưu thẩm muốn người dạy con thêu thùa may vá, Lưu thẩm cũng không nên giấu nha!”

“Minh Triết và Minh Trạch ca ca đâu rồi, không có ở nhà sao!” ( Minh Triết là con lớn nhà Lưu thẩm, Minh Trạch là con thứ hai, hai tên này là do một thư sinh trên đường đi thi đi ngang qua đặt cho).

“Bọn họ đi làm ruộng rồi, còn chưa có về.”

“Nhược Vi muốn học thiêu thùa may vá à! Cũng được, hiện tại nhà con trừ mình con học ra cũng không còn người có thể giúp con rồi, vẫn là tự mình học thôi. Dù sao mấy ngày nay ta cũng không có việc gì gấp cần làm, thôi thì ở trong nhà dạy con vậy.”

Nhược Vi, con làm lòng heo sao mà không giống với chúng ta bình thường vẫn làm vậy! Món thịt kho này thoạt nhìn cũng thấy ngon hơn bình thường!

“Lưu thẩm, món này của con không có mùi thúi, hai người hâm lại là có thể ăn, làm không ngon đừng chê nha!”

“Nhìn qua là thấy rất ngon rồi, thật ra ta hôm nay lại muốn làm ít đi một vài món, món đắt tiền như thế cũng không thể lập tức ăn hết.”

Lưu thẩm nói thầm một mình.

“Đào Đào, Thụy Ca, các đệ tới rồi à, tỷ tỷ các đệ đâu?” Bên ngoài giọng vọng vào chính là hai huynh đệ Minh Triết và Minh Trạch vừa làm việc trở về.

“Chào Minh Triết ca ca, Minh Trạch ca ca, tỷ tỷ và Lưu thẩm ở phòng bếp nói chuyện! Chúng ta mang thịt kho đến cho mọi người ăn, Đào Đào hưng phấn nói cho hai huynh đệ Minh Triết.”

Hai huynh đệ Minh Triết nghe vậy, hai mắt đều sáng lên, bọn họ thật lâu không ăn thịt rồi, nhà Thuỵ Ca không phải cũng không có tiền sao? Sao lại có thể mua thịt ăn, nghĩ tới trong lòng lại có một chút bất an.

Nhưng lại muốn ăn thịt, thật rối rắm!

Hai đứa nhỏ này, thịt cũng mang tới rồi, đâu đến phiên các ngươi lúc này bận tâm!

Trong phòng bếp, Lưu thẩm làm thức ăn xong, Nhược Vi mang món ăn của Lưu thẩm tự dùng bát chia ra làm hai phần, Nhược Vi cầm bát trống không nhà mình, hẳn biết là nhà Nhược Vi cũng không có bát gì.

Nhược Vi thấy Lưu thẩm bọn họ sắp ăn cơm, liền đứng dậy đi ra ngoài tìm Đào Đào và Thuỵ Ca đang chơi đùa, “Lưu thẩm, conđi ra ngoài trước, người đang bận rội, hết bận sẽ dạy con, không vội.”

“Có muốn hay không ăn thêm chút nữa, mặc dù không có món gì, khoai lang vẫn còn.”

“Ở nhà con đã ăn no rồi.”

Mở cửa đi ra ngoài, vừa lúc đụng phải hai huynh đệ muốn đi vào nhìn lén có thịt hay không.

“Ặc, Nhược Vi, ngươi ở đây a!” Hai huynh đệ nhất thời lúng túng.

“Ừ, đi làm về rồi à, các ngươi muốn ăn cơm à, vậy đi rửa tay sạch đi, ta đi ra ngoài trước.”

Hai huynh đệ nghe được ăn cơm, kích động vô cùng, mặc dù tính tình chất phác, nhưng tính tình chất phác thật thà đi nữa cũng không ngăn cản được nhiệt tình muốn ăn thịt của bọn họ, giữa hai người này cũng không mâu thuẫn.

“Nương, Đào Đào và Thuỵ Ca nói mang thịt đến, có phải thật vậy hay không!”

Hai huynh đệ vội vàng hỏi Lưu thẩm. Bình thường hai huynh đệ này mỗi ngày đều rất trầm ổn, một chén thịt của Nhược Vi quả thật là làm cho người ta nóng vội.

“Đúng vậy, Nhược Vi đứa nhỏ này đối với chúng ta rất tốt, có chút thức ăn ngon cũng không quên đưa đến đây cho chúng ta, về sau cần phải giúp đỡ nhà nó thật nhiều, nghe rõ chưa!”

“Dạ biết, chúng ta không phải cũng thường giúp bọn họ này nọ sao! Không cần mẹ nói chúng con cũng sẽ giúp đỡ.”

“Tốt lắm, rửa tay đi, đi gọi cha ngươi vào ăn cơm.”

“Được rồi, để con đi gọi”, Minh Triết chạy ra ngoài nhà, hai huynh đệ đã sớm rửa tay xong mới vào nhà.

Minh Triết chạy ra bên ngoài nhà, “Cha, mau vào ăn cơm, nhanh lên nha!” sau đó liền vội vội vàng vàng chạy về phòng bếp.

“Lý Tam thúc cảm thấy kỳ quái, sao hai đứa này hôm nay lại thích vào ở phòng bếp vậy?”

“Nhược Vi, các con có muốn ăn thêm chút nữa hay không?” Hướng ra bên ngoài kêu bọn Nhược Vi đang chơi.

“Chúng ta không đói bụng, Lý Tam thúc ăn đi ạ!” Hướng về phía Lý Tam thúc khoát tay nói.

Lý Tam thúc rửa tay sạch đi tới phòng bếp, nghe được hai đứa con trai đang thúc giục thê tử mình mau mau gì đó, hắn càng thêm nghi ngờ, bọn họ rất đó bụng sao, mỗi ngày đều ăn những thứ đồ này, chỉ lấp đầy bụng mà thôi, cũng ăn không ra vị gì, gấp cái gì chứ! Thật là kỳ quái!!!