Lý ma ma là người bên cạnh bà, bình thường Đức phi hay phân phó bà ta đi làm việc. Các cung nhân đều biết bà ta đại biểu cho bà, thế nên ai cũng không dám đắc tội với Lý ma ma.
Sao hôm nay đám người của Thái Y Viện lại to gan như vậy?
“Các thái y nói có mấy loại dược liệu bị thiếu, trước mắt không có. Nhưng nô tỳ nhìn thấy rõ ràng, quầy đựng dược không hề trống không!” Cho nên bà ta mới tức giận đến thế.
“Nói như vậy, là người của Thái Y Viện không cho bốc thuốc?” Tuy Vân Khương Mịch đang dò hỏi, nhưng lại dùng giọng điệu khẳng định.
Lý ma ma gật đầu: “Nô tỳ không còn cách nào nên đành phải tay không mà về! Vương phi, trước mắt phải làm gì bây giờ?” Đức phi đã biết chuyện Lưu thái y xem bệnh cho bà vừa mới rời khỏi cung Vĩnh Thọ thì đã bị người của Triệu Hoàng hậu mang đến cung Khôn Ninh…
“Bắt buộc phải dùng những loại dược này?” Bà nhìn về phía Vân Khương Mịch.
Hậu cung nhiều chuyện rắc rối.
Ngày thường vì bảo toàn bản thân, không làm liên lụy đến Mặc Phùng Dương và Mặc Lệ Nga. Nên khi so chiêu với Triệu Hoàng hậu, từ trước đến nay nếu có thể nhịn thì Đức phi sẽ nhịn, nhưng giờ không thể nhịn nữa.
Trong mắt bà, chẳng qua chỉ là mấy loại dược mà thôi!
“Bắt buộc.” ‘Vân Khương Mịch khẽ gật đầu, thần sắc trở nên nghiêm túc: “Đơn thuốc mà Lưu thái y khai cho mẫu phi tuy là dược thanh hỏa, nhưng dược dùng để xua hàn lại không đúng”
“Vài loại dược này dùng chung với nhau sẽ càng khiến người nóng nảy” Lông mày Đức phi càng cau lại.
Lúc nãy khi Vân Khương Mịch tiến vào, bà đã dùng dược xong.
Nhưng mà sau khi dùng, răng lại càng đau hơn, mặt dường như cũng càng sưng lên. Cơn nóng giận trong lòng những không giảm mà còn tăng, hận không thể đập phá hết thảy cung Vĩnh Thọ Cung để phát tiết lửa giận.
Đức phi vốn tưởng rằng là do thấy Vân Khương Mịch nên bà mới tức giận.
Nhưng sau khi nghe nàng nói mới biết, chuyện này có lẽ là do dược kia gây ral “Vì sao Lưu thái y lại làm như vậy?” Đức phi trầm giọng nói: “Ông ta đã trị bệnh nhiều năm ở Thái Y Viện, chắc chắn không phạm lỗi sai nhỏ như vậy?”
“Không phải phạm sai lầm, mà là cố ý làm thế” Vân Khương Mịch nhìn Đức phi thật sâu: “Nếu không, ông †a đã để Lý ma ma bốc thuốc. Chắc hẳn Lưu thái y đã biết việc con để mẫu phi nhìn qua mấy loại dược kia nên mới cố ý gây khó xửi” Vừa nghe những lời này của nàng, Đức phi càng tức giận đến đau đầu!
Suy cho cùng bà cũng là Đức phi!
Thái Y Viện dám quang minh chính đại ngáng chân bà?
“Bổn cung muốn đốt trụi Thái Y Viện!” Đức phi võ một phát thật mạnh xuống giường.
Xem ra người mẹ chồng này của nàng cũng có cá tính…
mặc người Thái Y Viện bò lên đâu mình tác oai tác quái sao?”
“Bọn họ có người chống lưng. Thay vì nói người của Thái Y Viện bò lên đầu mẫu phi tác oai tác quái…”
“Chẳng bằng nói… Đó là Hoàng hậu?” Không nghĩ tới, “xuẩn nữ nhân” Vân Khương Mịch này cư nhiên cũng biết suy nghĩ, biết là do Triệu Hoàng hậu sai sử người của Thái Y Viện, cố ý gây khó dễ với bà.