Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc

Chương 158




Chương 158

 

Đối với ánh mắt “Chân thành” của Tân Nghiên Tuyết, Mặc Lệ Nga bỗng bật cười: “Tam tẩu nói rất đúng”

 

“Con ả Vân Khương Mịch này đúng là không đơn giản! Bây giờ không những có thể làm cho Thất ca ta vui lòng, mà còn làm cho phụ hoàng coi trọng, đến cả mẫu phi dường như cũng có hơi thay đổi..” Mặc Lệ Nga thở dài một hơi: “Bản công chúa đúng là không nên coi nàng ta là kẻ thù nữa!” Tân Nghiên Tuyết thấy Mặc Lệ Nga đã nghe được hàm ý trong lời của mình, nàng ta lặng yên không tiếng động thở phào một hơi.

 

Nàng ta biết Mặc Lệ Nga chính là một người không có đầu óc.

 

Mới vừa nãy đều là do nàng ta lo thừa, con nhóc thối này vẫn ngu ngốc như lúc trước, vậy thì dễ xử hơn nhiều.

 

Tân Nghiên Tuyết nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng ta, vẻ mặt chân thành: “Lệ Nga, ta cũng là vì tốt cho muội! Tuy ta và Dương ca không thể làm vợ chồng, nhưng ta một lòng mong huynh ấy sống tốt”

 

“Mặc kệ lúc trước Vân Khương Mịch là loại người gì…” Rồi nàng ta hơi ngừng lại, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: “Nhưng ít nhất bây giờ nàng ta đã thay đổi! Chúng ta cũng không nên chìm sâu vào thù hận trong quá khứ, nên để cho nàng ta có cơ hội hối cải làm một người mới, đúng không?”

 

“Tam tẩu nói phải” Mặc Lệ Nga nắm tay nàng ta, tươi cười đây hàm ý.

 

“Lệ Nga muội chỉ cần nhớ rõ, ta vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cố nhất của muội! Ta không những là tam tẩu của muội, mà còn là tỷ tỷ tốt của muội, khi muội gặp chuyện có thể đến tìm ta! Cho dù thế nào ta cũng đều đứng về phía muội” Lời nói tâm huyết của Tân Nghiên Tuyết làm cho Mặc Lệ Nga cực kỳ “Cảm động”.

 

Vẻ mặt Mặc Lệ Nga đầy cảm động: “Tam tẩu, tỷ nói khiến cho ta muốn khóc! Cảm ơn tỷ đối xử “tốt” với ta như vậy!” Tần Nghiên Tuyết đối xử với nàng ta thật sự rất “tốt” Bốn năm trước có ý đồ tìm người mưu hại nàng ta, rồi đổ hết lên đâu Vân Khương Mịch, bản thân lại sắm vai nhân vật vô tội.

 

Mấy năm qua lại đến trước mặt nàng ta sắm vai người chị gái tri tâm tri kỷ, đúng là vất vả cho Tân Nghiên Tuyết thật!

 

Thấy Mặc Lệ Nga vẫn giống như ngày thường, dường như vẻ lạnh nhạt vừa rồi chỉ là ảo giác của nàng ta thôi.

 

Tân Nghiên Tuyết lại dặn dò vài câu rồi để Mặc Lệ Nga đi nghỉ ngơi, lúc này mới đứng dậy rời đi.

chapter content



đuổi theo: “Chờ một chút!” Hôm nay nàng ta cố ý tiến cung, rồi cố ý chờ đến giờ này ra khỏi cung.

 

Bởi vì sáng sớm nàng ta đã ra lệnh cho Tử Thanh đi điều tra, ngày thường Mặc Phùng Dương tiến cung, xuất cung vào giờ nào.

 

Có điều xưa nay Vân Khương Mịch luôn đi theo bên cạnh hắn, mà hôm nay Tử Thanh tìm hiểu thì chỉ có một mình Minh vương tiến cung, hình như Minh vương phi đã đến nhà họ Cố…

 

Cho nên Tân Nghiên Tuyết lập tức chuẩn bị rồi vào cung một phen.

 

Rề rà ở cung Vị Ương một lúc, rồi “trùng hợp” ra cửa cung gặp được Mặc Phùng Dương.

 

Nghe thấy phía sau có người kêu chờ một chút, gã đánh xe nhận được lệnh của chủ nhân ngồi trong xe, lập tức dừng xe ngựa lại.

 

Tân Nghiên Tuyết chạy chậm đến đây, rồi dừng lại cách xe ngựa khoảng chừng vài bước chân, chỉnh sửa lại tóc mái lộn xộn, rồi hít sâu một hơi, lúc này mới ra vẻ bình tĩnh đi lên phía trước.

 

“Dương ca” Nàng ta nũng nịu gọi một tiếng.

 

Mà bên trong xe ngựa không có tiếng đáp lại.

 

Nhưng Tân Nghiên Tuyết biết, Mặc Phùng Dương đang ngồi trong xe ngựa.

 

Khác với mấy huynh đệ Mặc Vân Khinh đều thích dùng hương Long Tiên.