Tiểu Tâm Phiến Tử

Tiểu Tâm Phiến Tử - Chương 34




Mơ một giấc mộng





Bố Tranh thử kết nối mạng cả nửa ngày, đáng tiếc vẫn không được. Mạng trong khu này không ổn định lắm, nhưng cũng không có lần nào đột nhiên mất kết nối. Điều này khiến cậu buồn bực đến cực điểm, cuối cùng chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh computer nâng trán. Chột dạ không ngừng tưởng tượng lúc lên lại sẽ bị Never bọn họ phát hiện, phải giải thích thế nào.



Trong nhà không có mạng, cả kênh tivi cũng không bắt được, Bố Tranh đành phải buồn bực ôm cuốn sách yêu dấu nằm dài trên giường đọc, mới đầu còn lo lắng, sau đó đọc sách đên mê mẩn liền quên hết.



Chờ xem xong một đoạn đã là rạng sáng 1 giờ hơn, vốn đang rất buồn ngủ, đáng tiếc vọt đi tắm trở về lần nữa nằm trên giường, đầu óc lại tỉnh táo rất nhiều. Vừa nhắm mắt, liền là khung cảnh phó bản hôn lễ, lấp lóe lấp lóe pháo hoa, năm màu sặc sỡ.



Bố Tranh ảo não dùng chăn che đầu trở mình, trong phòng tối như mực mở to mắt, khẽ nhắm lại lại lấp a lóe, lấp lấp lóe lóe đến đau đầu nhức óc. Cuối cùng không biết như thế nào ngủ, nhưng cả đêm lại không yên tĩnh, mơ một đống kỳ kỳ quái quái mộng.



Ngày hôm sau cậu bị chuông báo điện thoại đánh thức, thiếu chút nữa giơ tay mang di động ném ra ngoài cửa sổ. Còn buồn ngủ ngồi trên giường ngây người, Bố Trang vẫn ngây ngốc trợn tròn mắt tiếp tục nằm mơ. Qua năm sáu phút mới hoàn toàn tỉnh lại, chạy đi rửa mặt súc miệng.



Nghĩ đến giấc mộng buổi tối mơ, Bố Tranh liền rùng mình một cái. Mới đầu mơ loạn xì ngầu căn bản không nhớ rõ, sau đó hơi nhớ lại chút chút, nhưng lại rất kì quái.



Cậu cả mơ cũng mơ tới phó bản hôn lễ kia, pháo hoa đầy trời, còn có Never mặt trang phục màu trắng. Chỉ có điều trong mộng cậu không phải Bố Bố. Bố Tranh chính là Bố Tranh.





Never phóng pháo hoa, đột nhiên đi tới kéo tay cậu, sau đó không biết thế nào, thình lình có người nhảy ra tố giác cậu, nói Bố Bố chính là Demon, nói cậu luôn gạt người! Ngay sau đó Never liền đẩy cậu ra xa. Bố Tranh sững sốt, vội vàng đuổi theo anh ta giải thích, nhưng Never không dừng lại.



Tiếp đó Bố Tranh lại mơ tới cậu đến đế đô tìm Never, Never nói muốn dẫn cậu đi buổi giao lưu của Demon. Thế nhưng cậu đứng ở cửa nửa ngày trời không thấy người tới, cậu cứ đứng thế từ buổi sáng đến xế chiều, đột nhiên chợt nghe được bên cạnh có người lộn xộn hô cái gì buổi giao lưu đã xong, Demon đi ra! Tiếp theo một người mặc âu phục giày da bước ra, lúc Bố Tranh quay đầu lại nhìn, rõ ràng căn bản không thấy rõ mặt người kia, nhưng trong lòng lại ‘bộp’ một tiếng, Never…




Bố Tranh cầm bàn chải đánh răng cắm cọc nửa ngày, dùng nước lạnh thấp thấp mặt vài cái, lúc này mới hết buồn ngủ, cảm thấy hoang đường chết được. Nhìn đồng hồ, đã sắp trễ, nhanh chóng thu dọn ra cửa đi học.



Bố Tranh chỉ có hai tiết buổi sáng lên lớp, ở căn tin trường học ăn cơm, lề mề trở về mới chưa tới 12 giờ, bối rối nửa ngày đăng nhập game.



[Công hội] [càng lúc càng xa]: Tớ thấy hội trưởng phu nhân login



[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bố Bố !!



[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Hội trưởng phu nhân!



[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Không đúng! Là phu nhân!



[Công hội] [Bố Bố]:… Thật nhiệt tình



[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Rốt cuộc đã login



[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mấy bà ấy kiểm điểm cả buối sáng



[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bố Bố QAQ chúng ta chỉ là YY [= tưởng tượng] một chút, chúng ta không có muốn chia rẻ em với hội trưởng đại nhân đâu! Đừng giận chúng ta!



[Công hội] [Bố Bố]:…



[Công hội] [Bố Bố]: Hôm qua em đột nhiên mất mạng, em không có giận a



[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: A!




[Công hội] [càng lúc càng xa]: Ha ha



[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Chị thế mà kiểm điểm cả đêm! Bố Bố cưng cũng không phát cái tin báo!



[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đúng đó, hôm qua cưng out hội trưởng cũng lập tức out, hù chết bọn chị…



[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mấy bà không phải có tật giật mình sao



[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Cậu ở đó mà ca khúc khải hoàn!



[Công hội] [Bố Bố]: Ngại quá >