Tiểu Tâm Của Nhược Đông

Chương 5: Sự Cố




Cậu ngay lập tức từ chối bởi hai người thực sự đâu có thân, chuyển đến nhà anh sống cũng là tình huống bắt buộc, đi cùng nhau cũng vì cậu lợi dụng anh hai tay xách đồ cho mình.

- Tại sao lại không được?- Cậu bạn hỏi.

- Chúng tớ không thân!!

Nghe đến đây cậu bạn càng có chỗ phản bác, chèn ép cậu đến không thở được, liên tục đưa ra bằng chứng hai người vô cùng thân nhau.

- Nói dối, lúc đầu cậu đi ra ngoài tìm nhà một mình, giờ lại dắt theo thầy về dọn đồ, chứng tỏ cậu chắc sẽ chuyển đến nhà thầy sống. Thầy còn phụ cậu xếp quần áo vào vali. Lúc cậu hỗn láo bắt thầy ấy ngủ dưới đất thầy thầy cũng không nói gì mà.

Cậu bây giờ đã cạn lời, mất đi đường lùi, cũng không thể kể chuyện mình bị lừa, chỉ biết ấp a ấp úng. Đưa ánh mắt cầu cứu nhìn anh.

Anh nãy giờ im lặng thấy cậu rơi vào thế bí mới bắt đầu lên tiếng. Tưởng rằng sẽ giúp cậu phản bác nhưng anh lại đứng về phía đứa bạn cùng phòng của cậu, nói hai người rất thân.

Lời nói ra từ người trong cuộc càng không thể phản bác. Cậu đưa ánh mắt sắc bén nhìn anh, lúc ấy cậu đã ước mắt mình có tia ngoại tử, chỉ cần muốn thì nhìn ai cũng có thể khiến họ thủng một lỗ lớn trên người. Cậu thở dài ngao ngán, miệng vẫn cố ra sức thanh minh.

- Lời nói phát ra từ miệng trai đẹp chưa bao giờ là đáng tin. Cậu không xem phim à? Những người đẹp trai, giàu có một lúc hai ba cô ai biết đường nào mà lần. Lỡ đâu thầy ấy cố tình nói như thế...

Chưa kịp nói hết câu, một luồng gió khổng lồ từ đâu xộc vào gáy cậu khiến cậu nổi hết da gà da vịt. Cảm thấy không ổn liền quay đầu lại, bắt gặp ngay ánh mắt tràn đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

- Em nói vậy là ý gì? Ý em là tôi không đáng tin, là người lăng nhăng, nói chúng ta thân để ngủ cùng em à?

- C...cái này....

- Nói cho em biết tôi đến giờ chưa từng yêu ai, không có chuyện lăng nhăng như em nói. Việc ngủ cùng trên giường vẫn hơn ngủ dưới đất, trời mưa to như vậy tôi không muốn chết cóng.

Nghe đến đây hết đường phản bác liền di dời đối tượng, chuyển sang cậu bạn trên tầng hai của chiếc giường. Bảo anh ngủ cùng cậu ta, hoặc cậu lên ngủ cùng.



Cậu bạn nghe đến đây ngay lập tức từ chối với lí do hai người không thân, càng không thể ngủ cùng. Hơn nữa lúc ngủ cậu ta có tật xấu, nên không thể ngủ với ai.

Khi ấy cậu bất lực rồi, không biết làm sao đành cho anh lên giường. Anh với lí do bị lăn xuống đất chiếm vị trí nằm trong.

Rất nhanh căn phòng đã tắt đèn, mọi thứ chìm trong bóng tối chỉ có ánh trăng mập mờ chiếu sáng qua khung cửa sổ. Tiếng nhộn nhịp khi ba người cãi nhau cũng không còn, thay vào là âm thanh của mưa lách tách. Tiếng nói của gió thổi lên ô cửa kính hòa cùng căn phòng tối mập mờ khiến mọi thứ có phần bí ẩn.

Lúc ấy anh và thằng bạn cậu đã ngủ say từ khi nào, nhưng còn cậu. Cậu vẫn không thể nào chợp mắt vì người nằm cạnh.

Anh vậy mà lại ôm chặt cậu vào lòng, cảm giác lạnh lẽo mà cơn mưa mang lại ngay lập tức bị vụt tắt. Khoảng cách giữa hai người gần như bằng không, cảm nhận được hơi thở cùng hương thơm thoang thoảng phát ra từ người anh khiến hai má cậu đỏ như gấc.

Cậu ngước đầu lên nhìn thẳng vào khuôn mặt của con người đang ngủ say sưa kia, nó đẹp và hoàn hảo đến độ khiến người ta phải ngại ngùng. Anh nhẹ cử động một cái khiến cậu giật mình cúi đầu xuống, gục vào ngực anh. Chỉ thiếu chút nữa là môi chạm môi. Nó khiến cậu như nghẹt thở. Có thứ gì đó trong lồng ngực cậu cứ nhảy loạn xạ, hồi hộp và căng thẳng đến độ không thể ngủ được.

Ngay lúc này cậu đột nhiên cảm nhận được nhịp tim của anh, nó cũng đang đập loạn xạ. Nghi ngờ anh vẫn còn thức và đang trêu đùa cậu, liền dùng hai tay chống vào người anh lùi ra xa mà không để ý ngã xuống giường. Anh lúc này lộ bộ mặt thật, mở to hai mắt, ngả người về phía trước giữ cậu lại.

- Phải cẩn thận chứ, có sao không? Hay để tôi nằm ngoài nhé.

Hai má của cậu bắt đầu ửng lên bởi tư thế lúc này có chút kì dị. Kì dị ở đâu ư? Ở chỗ...anh thì đang ngồi trên giường một tay để phía dưới giữ đầu cậu cho không đập xuống đất. Cậu thì nửa dưới nửa trên, một chân gác lên vai anh, chân còn lại để lên giường. Trang phục cậu mang giờ là áo tắm, ngã như vậy là quá kì dị. Sơ hở một chút là thấy hết bên trong.

Cậu nhận ra vấn đề liền gượng ngồi dậy, hai tay vòng qua cổ anh lấy sức trèo lên giường. Sau khi xong việc mọi thứ càng trở nên khó xử.

Cậu ngồi lên đùi anh, hai chân dạng hai bên, tay choàng qua ôm lấy cổ anh. Áo choàng tắm lúc ngã đã trở nên lỏng lẻo.

Ban đầu khi thay ra vốn đã rộng, bên trong vậy mà không mặc gì nên khi hai bên cổ bị kéo dãn khiến làn da trắng trẻo của cậu lộ ra trước mắt anh. Anh như vậy có chút ngại, khuôn mặt đỏ hết thuốc chữa, miệng cũng nở nụ cười nham hiểm hỏi cậu.

- Nhóc này, em định quyến rũ tôi đấy à?