Tại vănphòng Tổng giám đốc Tề Thị.
Gươngmặt Tề Hạo căng như dây đàn, anh đang rất tức giận sau khi bị người khác chọccho nổi điên.
Cô nàngkia đúng là có bản lĩnh, lại có thể khiến Tề Tiểu Bạch không nhận người anhnày!
NhiếpPhong sợ bị ảnh hưởng, cẩn thận báo cáo tư liệu mà mình thu thập được về KỷHiểu Nguyệt:
“…Giacảnh bình thường, bố mẹ mở một quán mì... Tốt nghiệp đại học cùng Tề tiểuthư... Từng đạt giải nhất cuộc thi cờ vua giữa các trường... Từng giúp Tề tiểuthư nhiều lần, là bạn tốt nhất của Tề tiểu thư từ đại học đến giờ... Hồi họcđại học cô ta có ba nguyên tắc lớn: không lấy người có quyền, khinh bỉ kẻ cótiền và căm ghét lũ lăng nhăng…”
Tề Hạocàng nghe, lông mày càng nhíu lại.
“Báocáo đã xong, nhưng Tổng giám đốc Tề à, nếu giờ cậu không chuẩn bị sẽ không kịplên máy bay đi Mỹ trưa nay đâu”.
NhiếpPhong có lòng tốt nhắc nhở con người luôn có khái niệm mạnh mẽ về mặt thời giannày.
Ở mộtnơi khác, Kỷ Hiểu Nguyệt đang rất vui vẻ.
Thứnhất, hình như sự chú ý của Tề Hạo và Nhiếp Phong đều bị Tiểu Bạch thu hút, haingười đó không nhận ra cô.
Thứhai, cho dù có nhận ra cũng chẳng sao, Tổng giám đốc Tề đi rồi!
***
Một thángbình yên cuối cùng cũng kết thúc.
Trongphòng làm việc im ắng, mọi người đang nín thở, xếp thành một hàng, cẩn thậnnhìn “phù thủy già”.
Hôm naylà ngày phán quyết vận mệnh của mỗi người.
“Phùthủy già” hắng giọng, ánh mắt nghiêm khắc đằng sau cặp kính gọng đen quét quatừng người.
“DươngLan! Chuyển xuống chi nhánh”.
“Khôngphải chứ!”
“TốngLâm, tiền lương tháng này của cậu đây, cậu có thể đi rồi!” “Trời ơi!”
“KỷHiểu Nguyệt!”
Kỷ HiểuNguyệt rùng mình, không phải chứ!
“Thudọn đồ đạc rồi đi theo tôi”. “Phù thủy già” nghiêm mặt nói xong quay người bướcđi.
Hả? Hả?Hả? Đi đâu?
Thangmáy dừng ở tầng 46, Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy có chút choáng váng.
Trời ạ,cô gặp phải “vận phù thủy” rồi! “Phù thủy già” lên chức nên có thể tự chọn chomình một thư ký riêng. Kỷ Hiểu Nguyệt do “có tật giật mình” đã khoác lên mình“bộ đồ phù thủy” khiến cô “may mắn” bị lựa chọn. Từ nay về sau bắt đầu cuộcsống “cao cấp” mà mọi người ghen tỵ.
Nhữnglời đồn đại lan truyền với vận tốc ánh sáng khắp tòa nhà Lãng Thăng: Tầng 46 cóđến hai phù thủy, một lớn một nhỏ.
Vănphòng của Kỷ Hiểu Nguyệt ở cạnh Phòng Thử nghiệm game, thỉnh thoảng nhìn qua cửakính có thế thấy anh tài của Phòng Thử nghiệm đang bận rộn bên trong. Đôi mắtphía sau cặp kính gọng đen của Kỷ Hiểu Nguyệt bắt đầu chuyển động, có lẽ, cô cóthế tận dụng lợi thế vị trí này. Nghĩ đến đây, nụ cười gian xảo nhanh chóngxuất hiện trên khuôn mặt Hiểu Nguyệt.
Trêngiao diện trò chơi của Tề Hạo, tài khoản Tế Nguyệt Thanh Thanh vẫn một màu xámxịt.
Tại tòathành của Tử Y Nữ Hiệp, trước lâu đài trong Rừng Hạnh Phúc:
MăngMọc Sau Mưa: “Liệu có phải Tế Nguyệt bị bệnh không?”
TiểuĐậu Tử: “Có khi thế thật, lâu rồi khôngthấy cậu ấy lên mạng”.
BánhTrôi Tròn Tròn: “Mình nhớ cậu ấy quá!”
Tại LosAngeles, Mỹ, Tề Hạo nhìn màn hình, trong lòng thầm nghĩ cũng lâu rồi mình khôngthấy cô ấy.
***
Haitháng sau.
An HúcDương đang có lịch chụp ảnh ở Australia vẫn chưa trở về. Nhưng vì đã có PhongTín Nhi làm người đại diện hình ảnh nên dù An Húc Dương chưa về, Chân Linh ThầnGiới vẫn được bao chàng trai cô gái mê mệt.
Gameonline Chân Linh Thần Giới cũng đã được chuẩn bị kỹ cả về hình ảnh lẫn hìnhthức quảng bá. Trước đây nhân vật trong game chỉ có mười hai giờ đã tăng lênthành mười tám. Nhiệm vụ trong game cũng được đầu tư cập nhật thêm, khiến chotrong một khoảng thời gian ngắn game được rất nhiều người đón nhận.
Côngviệc kinh doanh của Lãng Thăng vì thế không ngừng phát triển mạnh mẽ.
Haimươi ngày trước, Tề Hạo đã chính thức ký kết tuyên bố chung đầu tiên về thươngmại quốc tế ở Mỹ, đưa Lãng Thăng tiến thêm một bước theo đường hướng quốc tếhóa. Giờ anh đang ở Luân Đôn để chính thức đưa công ty riêng mà mình thành lậplúc trước đi vào quỹ đạo quốc tế cùng với Tập đoàn Lãng Thăng.
Đêm xứngười, bên ngoài ánh đèn neon sáng lấp lánh, nhưng trên giao diện trò chơi củaTề Hạo, tài khoản Tế Nguyệt Thanh Thanh vẫn một màu xám xịt. Trước tòa thànhcủa Tế Nguyệt Thanh Thanh, ba cô bạn thân trước giờ vẫn cùng cô “đồng cam cộngkhổ” đang tập trung lại.
MăngMọc Sau Mưa: “Cô nàng Tế Nguyệt kia có phảichết rồi không?”
TiểuĐậu Tử: “Lễ đăng cơ của cậu ngày mai chắcTế Nguyệt không xem được rồi, nhưng mình sẽ ghi hình lại!”
BánhTrôi Tròn Tròn: “Đang chơi vui thì biến mất! Đợicậu ấy về, bọn mình phải cho cậu ấy nếm mùi đau khổ mới được!”
MăngMọc Sau Mưa: “Cậu đánh thắng được cậu ấy sao?”
BánhTrôi Tròn Tròn: “....”
MăngMọc Sau Mưa: “Đến đây đi, mau đến gia nhậpbang của mình đi, bang chủ mình đây sẽ che chở cho mấy cậu!”
Bánh TrôiTròn Tròn và Tiểu Đậu Tử: “*!@#$%^&*^*^*”
***
Batháng sau.
Kỷ HiểuNguyệt đang lẻn vào Phòng Thử nghiệm game nhân lúc trời tối, trong lòng khôngngừng oán hận cô nàng Tề Tiểu Bạch đáng ghét kia giờ đang vui vẻ ở xứ người tớiquên cả trời đất. Nếu cứ chờ thế này có trời mới biết bao giờ cô nàng về. Bâygiờ chỉ có thể tự dựa vào chính mình thôi.
Sau haitháng làm việc ở đây, Kỷ Hiểu Nguyệt đã nhiều lần “hiến kế” thành công nên côđược toàn bộ nhân viên Phòng Thử nghiệm game vô cùng tin tưởng, yêu mến. Nhấtlà trong một lần liên hoan, mọi người bất ngờ phát hiện ra đằng sau “bộ đồ phùthủy” cô vốn là một cô gái xinh đẹp, liền không chỉ hoan nghênh chào đón cô màcòn có phần mong mỏi. Bởi vậy giờ Kỷ Hiểu Nguyệt có thể tự do ra vào trung tâmcủa Bộ phận Quản lý game: Phòng Thử nghiệm mà không phải lo lắng gì.
Việclẻn vào quá thuận lợi ngược lại còn khiến cho cô có chút bối rối.
Tronghai tháng làm việc chung, cô biết một số “cơ mật nội bộ”. Ví dụ, sau khi kháchhàng nạp thẻ, hệ thống sẽ tăng điểm cho khách hàng như thế nào. Việc bây giờ KỷHiểu Nguyệt muốn làm là nhân lúc xung quanh không có ai sẽ lặng lẽ vào máy, lợidụng hệ thống để thay đổi số liệu, tự nạp tiền vào tài khoản của mình.
Đối vớimột người mê game như cô, ngày nào cũng chỉ được nhìn mà không được chơi đúnglà một việc vô cùng đau khổ! Hơn nữa, dù sao mấy thứ này cũng chỉ là ảo, cô làmvậy tuy có chút… ây da, phải nói là rất sai trái, nhưng... có ai hiểu một ngườinghiền game chỉ vì cuộc sống bức bách mà không thể chơi game ba tháng nó khổ sởnhư thế nào không? Hơn nữa mấy tháng ở đây, cô cũng đã đóng góp cho các đồngnghiệp bên này không ít ý tưởng hay, những cập nhật mới của trò chơi này cũngcó công lao của cô mà, số điểm này coi như là phí dịch vụ trả cô là được rồi.
Sau khitự thuyết phục bản thân, Kỷ Hiểu Nguyệt nhanh chóng bật máy, nhập mật khẩu,động tác nhanh nhẹn, trơn tru như đã luyện tập rất nhiều lần. Đúng lúc cô đangchuẩn bị sửa số liệu thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân. Tiếngbước chân có vẻ vội vàng, dường như không chỉ có một người.
“Vấn đềnày, tối hôm nay phải xử lý xong!”
Giọngnói này... là của Tề Hạo? Không phải anh ta đang ở nước ngoài à? Sao đột nhiênđã quay về thế? Nguy rồi!
Kỷ HiểuNguyệt nhìn quanh tìm chỗ nấp, cuống lên như một chú thỏ non bị nhốt tronglồng.