Buổi hẹn đầu tiền cô mặc một chiếc váy trắng dài thươt tha tay cằm chiếc túi trên người vẫn thoảng thoảng hương chanh nhẹ. Hai người hẹn nhau ở quản trường thành phố khi mặt trời đã lặn ánh đèn ở đài phun nước chiếu lên dáng vẻ cô càng trở lên yêu kiều.
"Ngài Lục, ngài tới rồi tôi còn tưởng mình bị cho leo cây."
Lục Thiên Khải chỉ mỉm cười đáp trả lại cô, anh rất kiệm lời với cô.
"Vậy Lục tiên sinh chút ta đi ăn trước nhé! Tôi biết nhà hàng Ý gần đây rất ngon món mỳ của họ thực sự rất tuyệt vời!"
"Được theo ý cô đi."
Mạc Chỉ Nhược liền gật đầu đưa anh tới nhà hàng Ý cách đó gần 500mét. Cả hai đều gọi món mỳ ý nổi tiếng của nhà hàng thêm vài món nhẹ và rượu vang đỏ.
"Lục Tiên sinh gia đình anh có anh em không?"
"Tôi có một đứa em trai."
Mạc Chỉ Nhược ăn miếng mỳ ý sau đó liếm môi dáng vẻ khiếu khích đó khiến Lục Thiên Khải đứng hình vài giây nhưng cậu em của anh lại không có phản ứng không lẽ liệt thật rồi.
Sau bữa tối hai người đi dạo ở quản trường lúc này rất đông người . Có vài nhóm người cao tuổi đang thể dục , xa lại có đám trẻ nói chuyện, trượt ván còn có nhóm đang chơi bóng rổ. Trước đây anh chưa từng tới đây vào buổi tối cảnh tưởng có chút xa lại với anh. Hai người đi dạo nói chuyện đôi câu thỉnh thoảng cô đưa tay lên che miệng mỉm cười.
"Lục tiên sinh có lẽ cuộc hẹn hôm nay chúng ta dừng ở đây thôi! Tôi nghĩ rằng ngài cũng không muốn lên giường với người mới gặp hai lần đâu nhỉ?"
"Đúng vậy."-Lục Thiên Khải liền gật đầu mặc dù nói là chữa bệnh cho anh nhưng dương nhiên sẽ không chạy nước rút nhanh như vậy.
Lục Thiên Khải bắt taxi cho cô trở về trước. Anh mới rời đi lấy xe của mình.
Lần thứ hai cô yêu cầu cả hai đi xem phim. Lục Thiên Khải trước giờ đều không đến những nơi công cộng đông người như vậy. Nhưng anh cũng đồng ý đi với cô. Mạc Chỉ Nhược đã tới trước mua vé vào chọn ghế cho cả hai. Lúc anh tới bộ phim đã chiếu được năm phút.
"Xin lỗi, tôi có việc gấp đã để cô đợi lâu rồi!"
Mạc Chỉ Nhược mặc dù có chút tức giận nhưng nghĩ tới số tiền sau khi hoàn thành nghiệm vụ cô liền nhấn chìm cơ giận của mình dù sao người ta cũng là người cằm cán dao.
"Chúng ta vào thôi phim đã chiếu được một thời gin rồi."-Mạc Chỉ Nhược ôm theo bỏng ngô vào coca đi vào trước Lục Thiên Khải cũng đi sau cô.
Bộ phim cô chọn là "Giấc mộng tương tư." Một bộ phim tình cảm lãng mạn cô muốn xem chỉ vì cảm giác ban đâu mà thôi. Bộ phim nói về một công tử ăn chơi yêu phải một cô gái nhà nghèo , họ cùng nhau vượt qua năm tháng thanh xuân tuyệt đẹp. Nhưng cũng như kịch bản khác gia đình chàng trai không chấp nhận cô gái, chành trai từ bỏ thân phân cùng cô bỏ trốn . Nhưng cuối cùng thứ đánh bại tình yêu của họ không phải gia đình của nam chính mà lại chính là cơm áo gạo tiền , những cuộc cãi vã không ngừng cuối cùng chàng trai trở về gia đình chấp nhận cuộc hôn nhân xếp đặt. Còn cô gái kia lại mang thai con của chàng trai cuối cùng vì hạ sinh đứa bé mà rời đi mãi mãi còn đứa bé được một y tá tốt bụng mang tới cho anh. Bộ phim kết thúc Mạc Chỉ Nhược vẫn ngồi lặng im trước màng hình . Cô không hiểu sao lại gọi là giấc mộng tương tư trong cả bộ phim không hề có cảnh thương nhớ nào của hai nhân vật chính cả.