Tiểu Hồ Ly Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 20: Ôm




Tần Dao tuy là đàn ông nhưng hắn hiểu rất rõ , khuôn mặt này , sự lo lắng này tuyệt đối không phải là cảm xúc dành cho bệnh nhân . Tô Diệp và tên này rốt cuộc là mối quan hệ gì . Nhìn khuôn mặt không cam tâm Tần Dao,Ngôn Thần Hạo nở một nụ cười chiến thắng . Muốn dành tiểu hồ ly với hắn , tên này không có cửa . Trước không khí ám muội này , Tần Dao chỉ có thể lịch sự bước ra khỏi phòng. Đang hào hứng thì lập tức Ngôn Thần Hạo bị tiếng quát của Tô Diệp làm cho bừng tỉnh ..

“Anh bị điên à ? Không thấy đang bị thương hay sao mà xuống giường , muốn chết phải không .”

Ngôn Thần Hạo thấy vậy liền bày ra vẻ mặt đáng thương, trọng lực dồn hết lên người Tô Diệp, ra vẻ mình sắp không ổn khiến Tô Diệp hoảng hốt không thôi ..Nhân cơ hội đó rúc mặt vào cổ cô , hắn khẽ nói ..

“Tôi chỉ không muốn em đi với tên kia , bỏ tôi lại , cảm giác đó thật khó chịu ..”

“Tôi có nói sẽ đi với anh ta ? Còn lâu , tôi ghét anh ta không hết nữa là .”

Nghe được câu trả lời mình muốn nghe nhất khiến Ngôn Thần Hạo nở một nụ cười hài lòng . Đến giường đang định đỡ hắn nằm xuống thì bất ngờ tay cô bị kéo nằm đè lên người hắn . Ngóc đầu dậy định chửi thì hắn giữ đầu cô xuống ngực mình.



“Chỉ một chút thôi , tôi rất mệt ..”

Sau đó không nói không rằng kéo Tô Diệp vào lòng ôm , nở một nụ cười mãn nguyện chìm vào giấc ngủ . Trong khi Ngôn Thàn Hạo đang cảm thấy vô cùng vui vẻ thì bên này Tô Diệp vô cùng rối bời, mặt cô áo vào ngực hắn , nghe rõ tim hắn đập thình thịch. Trước sự tiếp xúc thân mật của Ngôn Thần Hạo, Tô Diệp không hề chán ghét cũng không hề chống cự , cô không hề bài xích với hành động của hắn . Rốt cuộc là vì sao , vì hắn là bệnh nhân ư ? Không đời nào . Tô Diệp không muốn hiểu nữa , cô cảm thấy rất mệt mỏi . Ngước nhìn khuôn mặt điển trai đã chìm vào giấc ngủ , tim Tô Diệp dường như lỡ mất một nhịp đập thình thịch liên hồi , vội cúi mắt xuống , Tô Diệp cố ngăn không cho dòng cảm xúc đang cuộn trào trong lòng mình ra ngoài . Không sao hết , không sao , không có gì cả . Tô Diệp cứ vậy chìm vào giấc ngủ trong lòng Ngôn Thần Hạo, còn hắn chỉ khẽ nở một nụ cười hôn lên đầu cô một cái rồi ôm Tô Diệp ngủ .Nhìn ra ngoài trời tối tăm , ánh mắt cợt nhả thường ngày thoáng hiện lên một tí tàn nhẫn đến ghê người . Bóng đêm dần ngự trị , hắn không còn nhiều thời gian nữa . Cúi đầu nhìn Tô Diệp đang say giấc trong lòng mình , hắn cúi xuống thì thầm mà Tô Diệp không nghe rõ ..

“Tô Diệp, tôi không thể buông bỏ em được rồi .Em chỉ có thể là của tôi ..”

Lại lia ánh mắt ra cửa nơi có một bóng đen đang thấp thoáng đứng đó , hắn khẽ nở nụ cười lạnh .Nếu tên kia đã ấn play thì Ngôn Thần Hạo hắn sẽ không ngần ngại cho hắn over. Muốn chạm vào tiểu hồ ly của hắn , chỉ sợ đến cái xác không còn .

*

Sáng ôm sau , Tô Diệp khẽ trở mình nhưng không hiểu sao không thể cử động nổi .Chợt bừng tỉnh , cô phát hiện ra mình đang nằm trong lòng một người , tay hắn còn không kiêng dè mà ôm cô , chân còn quấn quanh người cô . Đáng giận hơn nữa , Tô Diệp vậy mà cả đêm nằm ngủ ngon lành trong lòng hắn mà không có chút cảnh giác nào . Rốt cuộc cô bị sao vậy chứ . Khẽ ngồi dậy cố gắng đẩy cơ thể nặng trịch của hắn ra khỏi người mình ,Tô Diệp thầm mắng tên này rốt cuộc ăn cái gì mà nặng vậy . Khó khăn lắm cô mới thoát khỏi cái ôm của Ngôn Thần Hạo..