Tiểu Điềm Điềm - A Phì A

Chương 5




Tô Điềm lần đầu được hôn môi, cô ngơ ngẩn nhìn hắn. Anh mắt kia vô cùng thuần khiết làm Lục Minh ngượng ngùng, như nhắc nhở hắn là cầm thú.

Môi cô gái nhỏ rất mềm, hồng hồng căng nộn, hôn một cái có cảm giác như ăn thạch trái cây.

Lục Minh không khống chế được chính mình, đưa đầu lưỡi vào, liếm mút đầu lưỡi cô gái nhỏ.

Tô Điềm không biết anh trai đang làm gì, để mặc hắn cuốn lấy lưỡi mình, nuốt nước bọt. Cô như con cá nằm trên thớt, không hề phản kháng.

Lục Minh tiếp tục mút đầu lưỡi, uống một ít nước bọt. Hắn thấy mình sắp bùng nổ, càng hôn càng nghiện, cho đến khi môi cô sưng đỏ, hắn mới luyến tiếc buông ra.

Lúc Lục Minh khôi phục lại hô hấp thì đôi mắt Tô Điềm ánh lên vẻ mê ly.

Hắn hơi khựng lại một chút rồi ngại ngùng ho khan một tiếng, xoa đầu cô, vừa định căn dặn cô giữ bí mật chuyện này thì bất chợt nghe thấy Tô Điềm tò mò nhìn hắn, trong mắt hiện lên sự chờ mong:

“Anh trai, em là bạn gái anh sao?”

Lục Minh cứng đờ, không ngờ cô sẽ biết những chuyện này. Tô Điềm ngượng ngùng cúi đầu, mặt đỏ lên:

“Em xem TV thấy vậy, hai người phải yêu nhau, phải là bạn gái mới có thể hôn. Vừa nãy anh trai hôn em, vậy em là bạn gái anh phải không?”

Tuy Tô Điềm ngốc nhưng một năm xem phim thần tượng nhiều đến mức thuộc cả diễn biến cốt truyện. Cảnh hôn nhau Tô Điềm đã xem qua rất nhiều lần, cũng nhớ kỹ là hai người yêu nhau mới được hôn.

Lục Minh chần chờ vài giây sau đó ‘ừ’ một tiếng. Có lẽ…Như vậy hắn mới dễ dàng đến gần cô hơn một tí, nếu không hắn không biết làm sao để giải thích hành vi cầm thú của mình cho cô gái nhỏ. Bây giờ hắn đã biết hắn là cầm thú, nhưng chỉ làm vậy với bạn gái hắn.

Tô Điềm nghe vậy cô càng thêm ngại ngùng, mặt đỏ ửng.

Cô không rõ ý nghĩ thật sự trong lòng Lục Minh là gì, nhưng hiện tại cô đã có bạn trai.

Nữ chính trong phim có bạn trai, cô cũng có.



Lục Minh nắm tay Tô Điềm trong suốt thời gian đi chơi, cô đi lạc hắn sẽ rất có lỗi với Tô Kiều.

Để em gái nó đi lạc, nó chém mình chết.

Hắn không dám lơ là, thời thời khắc khắc quan sát Tô Điềm. Hắn không có hứng đến công viên giải trí, đối với nơi này hắn không có hứng thú. Những lần trước đều dẫn đám con của họ hàng đến.

Bây giờ hắn dẫn theo Tô Điềm cũng rất nhẹ nhàng, cô rất ngoan, không khóc không nháo. Hơn nữa cũng không chơi mấy trò mạo hiểm, vì cô sợ.

Cô gái nhỏ không dám ngồi lên ghế những trò chơi cảm giác mạnh, nhưng lại rất thích ngồi lên ngựa gỗ xoay tròn.

Lục Minh không bao giờ nghĩ tới sẽ có ngày mình dẫn bạn gái đến công viên giải trí, hơn nữa cả buổi chỉ ngồi ngựa gỗ. Ngồi một hồi lâu Tô Điềm vẫn không muốn rời đi, vẫn luyến tiếc muốn chơi.

Hắn thật sự quá mệt mỏi, cả ngày chỉ chơi mỗi ngựa gỗ, không chơi trò nào khác, thấy khách đến đã về gần hết, hắn mới đưa cô trở về.

Lục Minh chưa từng mệt đến độ này, vừa về đến nơi hắn đã nằm liệt trên sofa.

Tô Điềm cũng mệt không kém, người cô đã ướt không ít mồ hôi.

Thường thì những người mập sẽ ra rất nhiều mồ hôi, huống chi cô hơi béo, người thân trong nhà không hề kiểm soát lượng thức ăn, chỉ muốn nuôi cho cô trắng trẻo mập mạp. Cho nên hiện tại trông cô vừa trắng vừa béo.

Tô Điềm vào phòng chuẩn bị lấy quần áo đi tắm. Do chạy vào quá nhanh làm cô không phát hiện quần lót của mình đã bị rơi mất.

Lục Minh nằm nghỉ một lát đã khỏe lại được một chút, bỗng nghe thấy tiếng nước chảy, hắn theo bản năng nhìn về phòng tắm, vô tình thấy quần lót rơi trên mặt đất.

Hắn cầm quần lót lên muốn đưa cho Tô Điềm, ngay lúc vừa đẩy cửa ra hắn liền thấy cô đang tắm bên trong. Trên người không một mảnh vải, da thịt mềm mịn đã ướt.

Tô Điềm thấy hắn bước vào thì không khỏi xấu hổ.

Lúc tiến vào, Lục Minh có chút ngần ngại nhưng khi nhìn thấy dáng người của cô, hắn chợt choáng váng.

Có thể vì cô hơi béo nên dáng người rất đẹp, nhất là ngực. Lúc trước hắn không có sờ ngực cô nên không phát hiện chúng rất đẹp. To và mềm, đỉnh đầu hồng nộn.

Lục Minh nhìn đến ngây người, hắn vốn định đưa cô quần lót rồi đi. Nhưng nghĩ đến hiện tại hắn là bạn trai cô, sờ ngực bạn gái cũng không có gì quá đáng.

Đặt quần lót một bên, đi tới trước mặt Tô Điềm, nói:

“Để anh giúp em tắm.”

Nói xong, hắn lập tức vươn tay sờ lên một bên gò bồng mượt mà. Bộ ngực này thật sự rất to, mọi ngày cô thường mặc áo rộng nên nhìn không ra bộ ngực đầy đặn bên trong.

Lục Minh sờ lên đỉnh ngực, lòng bàn tay chạm phải đầu v.ú, tay hắn dần run rẩy xoa nắn ngực cô, tham lam đùa bỡn.

Tô Điềm không biết tại sao anh trai muốn làm vậy, cô chỉ cúi đầu ngại ngùng.

Lục Minh càng chơi càng hưng phấn, tay khác cũng vươn tới, đặt lên một bên còn lại, tha hồ nắn bóp.

Bị Lục Minh xoa nhẹ một hồi lâu, Tô Điềm theo bản năng cơ thể mà thở hổn hển. Hắn làm đ.ầu v.ú của cô cứng lên, còn dùng móng tay nhẹ nhàng chọt vào.

Đôi mắt hắn đỏ lên, hầu kết hắn cũng dần trượt lên xuống: “Điềm Điềm, cho anh trai ngậm v.ú của em đi.”

Tô Điềm còn chưa nói, Lục Minh đã há miệng ngậm lấy v.ú cô, đầu lưỡi liếm láp đỉnh phấn hồng. Mút n.úm vú cô như hệt một đứa trẻ đang bú sữa mẹ.

Tô Điềm không biết mình nên phản ứng thế nào, cũng chỉ có thể để cho hắn tùy ý ngậm mút v.ú mình.

Bàn tay hư hỏng cũng không nhịn được mò tới phía dưới của Tô Điềm, xoa nhẹ tiểu bức.

Chắc vì cơ thể này chưa từng được khai phá, cho nên vô cùng mẫn cảm. Chỉ mới mút v.ú tiểu h.uyệt đã chảy ra không ít mật dịch, ngón tay hắn trượt theo cánh âm h/ộ đã ướt đẫm.

Lục Minh nhìn tiểu bức ướt át, dục vọng cầm thú tăng mạnh cực độ, phát ra thanh âm mang theo sự nôn nóng:

“Điềm Điềm, cho anh trai thao tiểu bức em được không. Anh trai chịu không nổi, muốn thao em.”

Hắn muốn lấy dương v*t cắm vào, muốn cùng cô làm tình.