Tiểu Địa Chủ - Huyết Huyết

Chương 119




Mấy người hầu mới đầu tiếp nhận công việc Yến Bạch Thu phân còn tưởng rằng rất đơn giản, mỗi người cầm vài quả trứng, cùng một cái bát nhỏ, cứ nghĩ sẽ dễ dàng tách ra, kết quả tách mỏi cả tay vẫn không tách riêng ra được, vẫn bị lẫn hai lòng, chỉ có thể vùi đầu cực khổ làm.

Mà Yến Bạch Thu ở một bên đang nhào cục bột chuẩn bị làm mỳ trường thọ cho lão nhân ăn.

Nếu là mỳ trường thọ thì phải nấu canh. Canh, Yến Bạch Thu lựa chọn vịt, sau khi làm sạch rồi đem đi ướp, tiếp đó băm thành khối để vào trong nồi, cho thêm chút gừng, đổ thêm chút nước, khi nước sôi thì hớt bọt cùng máu loãng, một lúc sau thì đem vớt ra để qua một bên.

Lại chuẩn bị một ít củ mài, rửa sạch sẽ, cắt thành khối để một bên.

Củ mài

Đặt một nồi nước, đun sôi, cho khối thịt vịt khi nãy đã nấu xong vào, cho mấy lát gừng, để trang trí cho thêm đẹp, cho thêm nhúm cẩu kỉ và vài quả táo đỏ, bỏ thêm củ mài khi nãy đã chuẩn bị vào, đun trên lửa lớn, sau khi sủi lại một lần nữa thì đun bằng lửa nhỏ, ninh trong một canh giờ.

Bếp lò đã có người nhìn giữ lửa, cũng không cần lo lắng, hiện tại lại tiếp tục nhào cục bột.

Sau khi nhào bột xong, để bột nghỉ một canh giờ, lúc này bột đã lên men, dùng lực nhào, lấy chày cán bột cán cục bột thành một tấm vỏ bánh to mỏng. Sau đó dùng dao cắt ra, từng sợi mỳ trắng trắng li ti hiện ra, sau khi thái xong liền đem các sợi mỳ run tản ra, sợi mỳ nhỏ như sợi chỉ bạc, nhìn thập phần khả quan.

Sau khi làm tốt mỳ trường thọ, Yến Bạch Thu đem các sợi mỳ đã tản ra vào một cái khay, chuẩn bị các đồ ăn khác.

Các món đồ ăn cầu kỳ thường cần yêu cầu thời gian dài, làm thủ công lại tương đối phức tạp, như là bún, phật khiêu tường, gạo nếp nhồi củ sen...đều tiêu phí thời gian rất lớn. Các đồ ăn vặt như vịt kho, cá nướng gì đó có thể lấy trực tiếp từ tửu lầu, không cần phiền toái.

Gạo nếp nhồi củ sen

Món gạo nếp nhồi củ sen này cũng là lần đầu tiên Yến Bạch Thu làm thử, món này ở tửu lầu chưa có, hơn nữa món này là một đạo món ăn ngọt, rõ ràng là thức ăn chay, lại bằng giá với món mặn.

Khi nấu cơm, Yến Bạch Thu cũng không có cân nhắc, nhưng ở phương diện mỹ thực lại rất lưu ý, mấy ngày hôm trước vẫn luôn cân nhắc tới vài món phù hợp với khẩu vị của người già và trẻ em, vì thế liền nghĩ ra món gạo nếp nhồi củ sen.

Làm món này cần phải chọn những củ sen cân xứng, kiểu dáng thon dài, ngoài mặt trắng tinh không tỳ vết, độ rộng bằng nhau. Khi lựa chọn ngó sen phải rất tinh tế, phải đảm bảo các ngó sen đều phải bằng nhau, bởi vì nguyên nhân là nấu tiệc mừng, nên ngó sen được chọn cũng khá nhiều, như vậy mới có cảnh chiếm một cái nồi to như thế này.

Củ sen rửa sạch, cắt thành hai đoạn, đem gạo nếp đã vo rửa sạch sẽ nhét vào các lỗ bên trong ngó sen, dùng chiếc đũa nhấn chặt cho tới khi đầy gạo, lại đem một nửa còn lại khi nãy vừa tách ra chập lại thành một, dùng tăm c4m vào, như vậy sẽ đảm bảo gạo bên trong sẽ không chảy ra.

Sau khi nhồi hết gạo nếp vào củ sen, liền đem củ sen để vào trong nồi, cho nước bằng với củ sen, bắt đầu chưng, chưng không sai biệt lắm tầm một cạn giờ, bởi vì không phải là nồi áp suất, trong khi nấu nước sẽ bị giảm bớt, tùy thời đều phải cho thêm nước.

Gạo nếp nhồi củ sen là một món ăn lạnh. (Ăn khi nguội)

Sau khi nấu xong gạo nếp nhồi củ sen liền đem vớt lên, rút bỏ tăm hai bên, dùng dao cắt thành từng miếng, có độ mỏng bằng nhau, bày biện trên mâm dự phòng. Còn lại bước cuối cùng là tưới nước đường, nhưng vì hiện tại chưa lên mâm tiệc, nếu tưới sớm nước đường sẽ bị đọng lại, ảnh hưởng tới hương vị.

Sau khi đã chuẩn bị xong hết, Yến Bạch Thu lại vo thêm một ít bánh trôi, tiếp đó thấy không còn gì khiến mình cần phải bận tâm, lúc này mới bắt đầu chuẩn bị làm cái bánh kem ba tầng.

Đúng vậy, bánh kem mà Lăng Cửu dùng để lấy lòng Hoàng Bách Xuyên chính là do Yến Bạch Thu dạy, gia hỏa này học đi đôi với hành, đem tiểu tham ăn Hoàng Bách Xuyên bắt tới gắt gao.

Hoàng Bách Xuyên vẫn luôn không có việc gì làm, cũng may người này tương đối tự giác, không gây ra việc gì rắc rối. Bất quá khi nhìn thấy Yến Bạch Thu làm ra cái bánh ba tầng, hơn nữa thoạt nhìn lớn hơn rất nhiều so với chiếc bánh lần trước hắn được ăn, kiểu dáng cũng đẹp hơn, lập tức đỏ mắt không thôi, đồng thời dùng ánh mắt oán hận trừng Lăng Cửu.

Yến Bạch Thu làm bánh kem, tầng một và tầng hai đường kính hai mươi tấc (*), phía dưới là trứng gà với bột mỳ, mặt trên là dùng sữa bò, lòng trắng trứng cùng bơ phết nên, bơ này còn khiến hắn tốn không ít tâm tư. Bởi vì nơi này không giống như hiện đại có thể tùy tiện mua sắm đồ ăn có thể dùng, bởi vì màu sắc chỉ có thể dựa vào rau dưa, tỷ như màu đỏ là chất lỏng của rau dền, màu tím là của khoai lang tím, màu cam là vỏ quýt phơi khô rồi nghiền nát, màu của bơ cũng là màu đỏ nhìn rất hấp dẫn người. Yến Bạch Thu nghĩ ra đủ các loại phương pháp, cuối cùng cũng mân mê ra được.

Bánh kem bơ có ba tầng, một tầng chồng một tầng, tầng trên cùng là tám tấc, điểm xuyết chút trái cây ở mặt trên, đồng thời cũng dùng bơ làm ra mấy bông hoa đỏ rực kiều diễm. Đặt xong trái cây cùng hoa hồng, một đám đều linh động hấp dẫn người, thêm mùi thơm ngọt hấp dẫn muốn mệnh, vừa thấy liền muốn ăn. Ở triều đại này, phàm là đồ ngọt đều rất quý giá, lại còn lớn như vậy, mặc kệ là đầu bếp đang ở đây hỗ trợ, dù là tiểu nhị, ngay cả Thẩm Trác cùng Lăng Cửu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không khỏi sợ ngây người.

Vì thế chờ Yến Bạch Thu rốt cuộc đem lời chúc phúc viết xong vào mặt bánh, phía sau hắn đã vây quanh một vòng người, một đám trợn mắt há hốc mồm.

"Đây có thể ăn sao?" Thẩm Trác tò mò hỏi, đôi mắt thẳng tắp nhìn vào cái bánh kem ba tầng.

Trong lòng còn nói thêm một câu "thật thơm ngon".

Yến Bạch Thu gật gật đầu, hắn đang chuẩn bị làm một bước cuối cùng.

Lấy hạnh nhân rang lên rồi bào mỏng, lấy tư thế như rải hoa để hạnh nhân bay tứ tán bám lên bề mặt bánh kem, thoạt nhìn thêm một phen ý cảnh khác.

"Đúng vây, thứ này chuyên môn chuẩn bị cho những người mừng thọ, ăn vừa thơm lại vừa ngọt, có thể làm tâm tình vui sướng." Yến Bạch Thu tràn đầy cảm thán.

Phía sau mọi người nghĩ thầm, còn không phải sao, chẳng những tâm tình sung sướng, bọn họ chỉ đứng ở một bên nhìn, ngửi thấy mùi thơm ngọt, mọi người đều không khỏi hít hít cái mũi, muốn hít nhiều thêm mấy hơi, làm cho mùi thơm tiến vào trong bụng, ảo tưởng một chút, bánh bơ kem này rốt cuộc có hương vị gì.

Đáng tiếc bọn họ càng làm như vậy, kết quả chỉ khiến bọn họ càng thêm ch4y nước miếng.

Hoàng Bách Xuyên là một người tham ăn, đôi mắt hoàn toàn treo trên chiếc bánh kem vừa mới ra đời này, yết hầu không ngừng nhấp nhô, lúc này hắn còn vươn móng vuốt hung hăng véo đùi Lăng Cửu.

Lăng Cửu rất là buồn bực, như thế nào véo hắn a?

"Ngươi làm sao vậy?"

Hoàng Bách Xuyên rầu rĩ nói:"Ta muốn ăn, rất muốn ăn." Hắn đều chưa có ăn qua thứ gì đẹp như vậy, lại là bánh kem lớn như vậy, lúc trước Lăng Cửu làm cho hắn cái kia, chính là thuần một màu trắng, lại chỉ là một khối nhỏ, hắn lúc ấy liền vui quên trời quên đất, hiện tại nhìn thấy một cái bánh lớn như vậy, tức khắc cảm thấy chênh lệch không phải vừa đâu.

Trong lòng hắn là mất mát cùng nóng nảy.

Muốn ăn lại không thể ăn, trong lòng có chút biệt nhu, biết đây là tiệc mừng thọ của người khác, muốn ăn cũng không được, đành phải liều mạng chịu đựng, nhưng nhịn không được, đành phải véo đùi.

Hắn sợ đau, vậy liền mượn đùi Lăng Cửu dùng chút đi... 🤣🤣

"Ngươi lần sau cũng làm cho ta... " Hai mắt hắn trông mong mà nhìn, trong mắt đều là viết "ta muốn ăn, ta muốn ăn".

Lăng Cửu bất đắc dĩ, đành phải gật đầu.

"Hảo, trở về liền làm cho ngươi ăn." Ai, mặc dù là miếng bánh nhỏ, cũng hao phí rất nhiều tâm huyết của hắn a, nếu là làm lớn như vậy, thật đúng là không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.

Yến Bạch Thu nhìn thấy sự hứng thú của mọi người đối với bánh kem, hắn biết ngoạn ý này sẽ rất nhanh được đón nhận. Trước đây khi hắn còn nhỏ, cũng đối với thứ này thập phần si mê, khi nhìn thấy các tiểu bằng hữu khác có được thứ này, liền  nghĩ chính mình cũng có một cái, đáng tiếc, mỗi lần hắn sinh nhật đều trải qua vô cùng đơn giản, chờ tới khi trưởng thành, khi đi ăn lại thì đã không còn mùi vị của năm xưa.

Bánh bơ kem ăn ít thì ngon, nhưng ăn nhiều, ngọt tới phát ngậy.

Bất quá đối với người thích ăn đồ ngọt mà nói, độ ngọt của bánh là vô cùng mỹ vị.

"Như vậy đi, chờ thêm hai ngày, khi trở về ta có thời gian, sẽ làm cho mọi người nếm thử, coi như là khao mọi người một bữa."