Tiêu Dao Đạo Chủ: Đại Mộng Bá Thiên

Chương 87: Thiên Đạo Ý Chí: Hoàng Thiên Vấn Đỉnh Hóa Thần




Dưới sự bảo hộ của Thiên Long Phục Ma Đại Trận, Hoàng Thiên đứng giữa tiểu thế giới vừa được khai mở, cảm nhận linh khí xung quanh trở nên dày đặc và tinh khiết hơn bao giờ hết. Linh khí tinh thuần như sương mù dày đặc, quấn quanh thân thể hắn, thấm nhuần vào từng kinh mạch, từng huyết mạch. Hắn cảm nhận được sự sống động của thiên đạo mới, như một dòng chảy mạnh mẽ cuồn cuộn qua mỗi tế bào, tràn ngập cả thân thể và linh hồn hắn, như thế thiên địa đã hòa quyện làm một với chính bản thân mình.

"Đây chính là thời điểm..." Hoàng Thiên thầm nhủ, ánh mắt lóe lên tia sáng rực rỡ, như một vị đế vương đang nhìn ngắm thiên hạ của mình. Sự thay đổi của thiên địa không thể nào giấu đi trước cảm nhận sắc bén của hắn. Bước vào hóa thần hậu kỳ chỉ còn là vấn đề thời gian. Trước đây, dù có nỗ lực đến mấy, hắn cũng không thể tưởng tượng được sẽ nhanh đến mức này, nhưng giờ đây, với linh khí nồng đậm và thiên địa ý chí hội tụ, hắn cảm thấy mình đã vượt qua giới hạn vốn có.

Tuy nhiên, chính vào thời khắc này, trong lòng Hoàng Thiên đột nhiên trỗi dậy một nỗi lo lắng mơ hồ. Sức mạnh đang gia tăng trong cơ thể hắn nhanh chóng đến mức không ngờ, nhưng điều này có thực sự là dấu hiệu tốt? hay đây chỉ là một cạm bẫy của thiên đạo?

"Không thể chủ quan..." Hoàng Thiên tự nhủ, cố gắng áp chế sự hưng phấn đang trào dâng trong lòng. Hắn hiểu rằng con đường tu luyện không bao giờ bằng phẳng, mỗi bước tiến lên đều mang theo rủi ro không thể lường trước. Cảm giác được sự nghi hoặc đang len lỗi, hắn quyết định ngồi xuống, xếp bằng giữa không trung, mắt nhắm nghiền lại, tập trung vào việc cảm nhận thiên địa linh khí đang cuồn cuộn hội tụ xung quanh. Từng hơi thở của hắn dường như đang hòa cùng với nhịp điệu của tiểu thế giới, dẫn dắt linh khí đi sâu vào trong đan điền.

Khí tức của Hoàng Thiên bắt đầu biến đổi, mạnh mẽ hơn từng chút một. Linh khí như hải triều lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, phát ra những tia sáng rực rỡ, dẫn dắt dòng chảy linh khí từ bốn phương tám hướng tụ hội về phía hắn. Cảm nhận được linh khí vô tận đang tràn vào cơ thể, hắn nhanh chóng vận chuyển công pháp, điều hòa khí tức, khiến toàn bộ tiểu thế giới cũng rung động theo nhịp đập của trái tim hắn. Cảnh vật xung quanh như thể hòa quyện cùng hắn, mỗi lần hắn hít vào, cả tiểu thế giới như cùng hít thở, mỗi lần hắn thở ra, không gian xung quanh dường như cũng trở nên trầm tĩnh và uy nghiêm hơn.

Một dòng sức mạnh vô hình bắt đầu hình thành trong đan điền của Hoàng Thiên. Đây chính là ý chí của thiên đạo, sự kết tinh từ hàng vạn năm trời đất diễn sinh, giờ đây được truyền dẫn trực tiếp vào cơ thể hắn. Ý chí đó không chỉ là nguồn sức mạnh đơn thuần, mà còn là sự lãnh ngộ, sự thấu hiểu thiên địa và vạn vật. Hắn có thể cảm nhận được mỗi hạt bụi, mỗi tia gió trong tiểu thế giới này như là một phần của bản thân. Từ đáy lòng, hắn bắt đầu cảm nhận sự sống động chưa từng có, như thể hắn đã trở thành một phần không thể tách rời của thiên địa này.

Cảm giác đó quá đỗi thần kỳ, nhưng cũng đầy rẫy nguy cơ. "Ý chí thiên đạo... thật không dễ dàng... xém chút nữa ta đã bị đồng hóa." Hoàng Thiên lẩm bẩm, trán hắn đổ mồ hôi lạnh. Hắn biết rõ rằng nếu không cẩn thận, chính nguồn sức mạnh này có thể nghiền nát hắn, biến hắn thành một phần của thiên địa, mà không còn là chính mình.

Hoàng Thiên tập trung ý chí, dốc hết toàn bộ tâm trí vào việc điều hòa khí tức, không để sự phấn khích lấn át lý trí.



Mỗi giây phút trôi qua, khí tức của hắn càng thêm mạnh mẽ. Lớp hào quang vàng óng bao phủ cơ thể hắn càng thêm rực rỡ, như ánh sáng của một ngôi sao đang bùng cháy. Từ sâu thẳm trong thức hải, một hạt nhân sáng chói đang dần hình thành, tỏa ra uy áp của thiên địa. Đây chính là để khí, bây giờ nó như một bật đế vương mạnh mẽ vô song. Nhưng Hoàng Thiên biết rõ, đây chưa phải là thời khắc để hắn đột phá.

Hắn từ từ mở mắt, ánh mắt sáng ngời, lấp lánh sự thông tuệ của thiên đạo, đồng thời chứa đựng cả sự uy nghiêm của một đế vương. Hắn không chỉ cảm nhận được sự tăng trưởng mạnh mẽ trong pháp lực mà còn thấy rõ được những sự thay đổi sâu sắc trong nội tâm và linh hồn mình. Những lo lắng trước đây giờ đã tan biến, thay vào đó là một cảm giác thanh thản lạ kỳ. Hắn đã hiểu rõ hơn về chính mình, về thiên địa, và về con đường phía trước.

Từ từ, Hoàng Thiên đứng dậy, pháp lực trong cơ thể bùng nổ như sóng dữ, khuấy động không gian xung quanh. Khí tức của hắn không còn là của một kẻ ở hóa thần trung kỳ nữa, mà đã đạt tới hóa thần hậu kỳ đỉnh phong. Toàn bộ cơ thể hắn như được bao bọc bởi một lớp hào quang vàng óng, thể hiện sự hoàn thiện trong cả cơ thể và linh hồn.

"Chỉ còn một bước nhỏ nữa thôi, ta có thể bước vào luyện hư kỳ." Hoàng Thiên tự nhủ, cảm nhận được sức mạnh vô biên đang sôi sục trong cơ thể. Tuy nhiên, hắn biết rằng lúc này không phải là thời điểm thích hợp để đột phá, cần phải củng cố căn cơ và cảm ngộ pháp tắc. Hắn đã từng chứng kiến không ít kẻ tu luyện vội vàng đột phá, dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng mất mạng trong sự tiếc nuối.

Tâm trí hắn trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Hoàng Thiên nhanh chóng thu hồi khí thế, áp chế sự hưng phấn trong lòng. Hắn nhìn quanh, cảm nhận sự tĩnh lặng của tiểu giới vừa khai sinh, một tiểu giới nơi mà hắn là chủ nhân. Không gian xung quanh tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng hạt bụi rơi xuống.

Đột nhiên, một suy nghĩ lướt qua tâm trí: "Đã đến lúc trở về Vô Danh Đảo" Hắn nhận ra rằng, dù tiểu thế giới này đã hoàn thiện, nhưng con đường phía trước vẫn còn dài.

Không chần chừ, Hoàng Thiên cất bước rời khỏi tiểu thế giới. Trước khi rời đi, hắn nhìn lại toàn bộ Càn Nguyên giới, một thế giới mới đang dần phát triển dưới sự bảo vệ của Thiên Long Phục Ma Đại Trận. Hắn biết rằng đây sẽ là nơi an toàn và chắc chắn cho những bước đi tiếp theo của mình. Tuy nhiên, hắn cũng biết rõ, không có gì là tuyệt đối, và thế giới này vẫn quá nhỏ bé.

Hoàng Thiên khẽ mỉm cười, thân ảnh hắn dần tan biến trong hư không, chỉ còn lại một bóng đen mờ ảo. Trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện tại Vô Danh Đảo.