Bar Devil:
Những âm thanh xập xình vẫn vang lên như 1 đặc trưng của nó. Dường như trung tâm chính là cái bàn ở tỏng góc khuất kia bởi cái bàn đó chứa chấp toàn mỹ nam mỹ nữ không hà!
- Ari, mày tưởng mày đang uống nước trái cây sao?! - Emi nhíu mày nhìn cái người đang nốc rượu ừng ực.
- Đó là X.O đó! - Saly ngồi bên nhăn mặt.
Từ sau khi rời khỏi nhà Ken, Ari đã đi thẳng đến đây. Không biết đám nhí nhố đánh hơi thế nào mà lại tụ họp đầy đủ ở đây. Kin không chịu nổi nữa mà đánh mắt cho tên bartender không rót rượu cho Ari nữa.
- A... thằng nhóc chết tiệt! Nó thử vác mặt nó đến đây xem chị nó có còn nể tình chị em gì với nó nữa không?! - Kell tức giận đùng dùng nghiến răng nghiến lợi nói.
- Ren, rót rượu cho em! - Ari say mèm nói.
Ren lắc đầu nhìn Ari. Cái tính ngang bướng này đến bao giờ mới có thể thay đổi được cơ chứ?! Nhẹ nhàng đỡ lấy thân hình mảnh mai sắp gục của Ari, Ren nhẹ giọng:
- Ari, đủ rồi! Để anh đưa em về nhà!
Ari nửa tỉnh nửa mê dựa vào người Ren mà yên bình ngủ. Chưa kịp " yên bình " được bao lâu thì lại bị 1 lực không hề nhẹ kéo ra khỏi lồng ngực Ren. Chưa kịp ú ớ gì đã bị chặn lại bởi 1 nụ hôn chứa đầy nỗi nhớ nhung. Bọn người " vô duyên " xung quanh còn chống mắt ra mà nhìn. Đến khi Ari kịp định thần lại thì lại sắp nghẹt thở bởi cái ôm của ai đó. 1 giọng nói fiju dàng vang lên bên tai:
- Ari, anh xin lỗi!
Phải, đây chính là giọng nói ngày nào cô cũng mơ đến vậy nên nó không khỏi khiến Ari giật mình mà ngước lên nhìn. Là Ken! Cậu đang nhìn cô bằng ánh mắt không thể ấm áp hơn và xen vào đó là 1 chút hối hận và 1 chút hối lỗi. Ari giật mình, vội đẩy Ken ra, lạnh giọng:
- Anh đến đây làm gì?!
- Anh xin lỗi! - Ken nói, giọng nói thập phần hối lỗi.
- Xin lỗi?! - Ari nhếch mép - Tôi nhớ anh và tôi đâu là gì nữa đâu! - nói rồi vội chạy ra ngoài che đi giọt nước mắt chua xót. Phải, cô và anh đâu còn là gì của nhau nữa đâu!
Ken vội chạy theo, miệng gọi không ngừng tên cô:
- Ari, anh biết tất cả chỉ là hiểu lầm! Chúng ta... có thể quay lại như xưa nữa không?!
" Quay lại như xưa " 4 từ này đã vô tình cản lại bước chân của Ari. Chậm dần... chậm dần... rồi... dừng hẳn ở bên kia đường. Ari quay lại phía Ken, giọng nói nhẹ đi vài phần:
- Quay lại?!
Ken ở bên đường bên này gật đầu quả quyết:
- Phải!
Nghe được câu trả lời này, tim Ari bỗng chốc run lên. Thời gian giữa 2 người như dừng lại.
1s
2s
3s
...
Thời gian cứ vậy trôi qua. 2 con người ở 2 bên đường cũng cứ vậy mà im lặng đứng nhìn nhau. Cuối cùng, Ari cũng lên tiếng:
- Ta... đợi câu nói này của mi từ lâu lắm rồi không?! - kèm theo đó là 1 nụ cười hạnh phúc.
Bây giờ đến lượt tim của Ken run lên. Ari.. vừa xưng... " ta - mi " với cậu... vậy là....
- Là thật sao?! - Ken bên này hét lên
- Là thật! - Ari bên kia cũng hét lên
Ken vội chạy băng qua đường để sang bên chỗ của Ari. Phải, bây giờ cậu chỉ muốn ôm cô gái kia vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong. Ari bên này cũng nở nụ cười hạnh phúc nhưng rồi bỗng nhiên, mặt Ari biến sắc khi thấy 1 chiếc xe hơi dang lao về phía Ken. Ken vì đang mải chạy sang bên đường nên không để ý. Tim Ari chợt thắt lại khi thấy chiếc xe hơi kia sắp đâm vào Ken. Cô... đã mất Sky rồi... nên... không thể... mất thêm Ken nữa! Đôi chân không tự chủ mà chạy nhanh về phía Ken, đẩy mạnh Ken ra khỏi nơi tử thần đó và... " Kít... " 1 tiếng chói tai vang lên. Thân hình mảnh mai của Ari ngã xuống. Trời đất tối sầm, cảm giác đau đớn truyền đi khắp cơ thể, đâu đó trong không gian, có tiếng gọi thất thanh đầy vẻ sợ hãi gọi tên cô. Cô khẽ mỉm cười... Ken... không sao!