10.00am - sáng hôm sau:
Sau khi dời khỏi bờ biển, Ari đã đến thẳng quán Bar ở đảo Gania. 1 phần là vì cô đang tâm trạng còn 1 phần là vì... cô không muốn nhìn thấy Sam. Hóa ra tình bạn nhỏ dành cho cô là giả dối sao?! Nhưng cô hận mình không thể làm gì nhỏ vì cô vốn đã coi nhỏ là bạn và 1 phần là do nhỏ là...
- Chết tiệt! - Ari buông 1 câu chửi thề và " Pặc " chai rượu thứ n được khui ra. Ari rất không thục nữ mà tu ừng ực. Chàng bartender thấy vậy vội can ngăn:
- Tiểu thư, cô đừng uống nữa, cô đã uống từ tối qua rồi!
Ari ngước khuôn mặt vốn đã đỏ ửng lên vì rượu của mình nhìn thẳng vào chàng bartender kia làm anh chàng bỗng chốc đỏ mặt. Ari nói giọng say mèm:
- Hức... anh... liên quan gì tới anh?! Hức... Hay... hức... hay là anh... muốn... hức... uống với tôi?! - nói rồi lại cầm chai rượu lên uống tiếp.
Chàng bartender thấy vậy vội giật chai rượu ra, pha nhanh 1 ly giải rượu rồi đẩy về phía đó cho Ari, nhẹ giọng nói:
- Cô uống đi!
Ari không đoái hoài gì đến ly giải rượu đó mà cầm áo khoác lên rồi lạnh lùng quay lưng bỏ đi. Chàng Bartender nhìn theo, chỉ biết lắc đầu: " Con gái thời nay hổ báo thật đấy! " nghĩ rồi nhanh chóng dọn dẹp đống vỏ chai của Ari.
Ari lảo đảo đi về phía khu nhà nghỉ. Trong trạng thái say mèm này, cô nàng không biết đã thu hút được bao nhiêu ánh nhìn trái tim của bọn sói già và bao nhiêu ánh nhìn ngưỡng mộ về phía mình. Chả là hiện tại Ari đang cầm áo bò cao cấp của mình vắt sang 1 bên vai vẻ bất cần, mặc 1 chiếc quần short cào rách tả tơi khoe đôi chân thon dài trắng trẻo và 1 cái áo ba lỗ của nữ lửng bó sát để lộ vòng 2 thon gọn, đi đôi giày Nike đen cái tính. Dáng đi xiêu xiêu vẹo vẹo nhìn có phần... gợi cảm. Đám con trai thì khỏi nói, dãi chảy thành sông. Đám con gái thì ngưỡng mộ thì có thật nhưng vẫn có chút ghen tỵ bởi... mình không bằng người ta.
Trong phòng của Kun và Kin, không khí tràn ngập mùi vị lo lắng. Emi và Saly thì mắt đỏ hoe ôm nhau khóc thút thít ( huyền thoại là đây sao?!). Kun và Kin thì đứng 2 bên dỗ dành 2 nàng nhưng vẫn không khỏi lo lắng cho ai kia mất tăm từ tối hôm qua. Khổ nhất vẫn là Ren, hết chạy ra chạy vào, chạy đến mấy vòng quanh cái đảo Gania này xong lại gọi điện đến mấy trăm cuộc chứ chẳng chơi vậy mà không 1 lần được đáp trả. Cái gì cũng tới đỉnh điểm của nó, Ren tức giận ném cái điện thoại cái " Choang " vào tường làm cái điện thoại vô tội vỡ tan tành. Ren gào lên:
- Khốn kiếp, Ari em thử vác xác em về đây xem!
Emi và Saly đang thút thít cũng phải im bặt. Kun và Kin thì e dè nhìn anh. Ren Amoire nổi giận rồi đây! Anh ấy luôn vui vẻ, hài hước nhưng 1 khi đã nổi giận thì... đáng sợ hơn cả atula hiện hình ý chớ! Nhớ có lần có 1 tên không sợ chết dám làm cho Ren tức giận và thế là... nghĩ đến thôi cả 4 đã rùng mình nhìn vô Ren đang mặt xám xịt ở bên. Cả 4 đang ngồi cạnh bỗng chốc dịch xa 5 m để... bảo toàn tính mạng. Tình hình đang nguy cấp căng thẳng như vậy thì.. " Cạch "