Tiểu Ca Nhi Có Chút Ngọt Ngào

Chương 8




Edit: ĐẬU

Từ khi Tống Tuyết Xuyên làm xong cái nhà vệ sinh, nhanh chóng trở thành đề tài nóng nhất ở Tống gia thôn.

Mà cái nhà vệ sinh thôi đâu đến nỗi trở thành đề tài bàn tán của thôn dân đúng không? Mà chuyện này còn không phải bắt nguồn từ lúc Tống Xuân Vũ đem cái nhà vệ sinh nhà mình ra khoe đó sao.

Sau khi làm xong cái nhà vệ sinh mới, Tống Xuân Vũ vui đến điên luôn rồi, một ngày nó có thể chạy vào nhà vệ sinh đến tám lần, nhiều đến nỗi khiến Tống Tuyết Xuyên hoài nghi nhóc con này có phải mắc bệnh vêd đường tiểu hay không.

Khi Tống Xuân Vũ ra ngoài chơi liền đem cái nhà vệ sinh mới của mình ra khoe, nói nhà vệ sinh của mình không có thúi, lại rất là sạch sẽ.

Trước khi Tống Xuân Vũ đi chơi cùng đám bạn nhỏ, tụi nó đều khoe nhà mình có cái này cái nọ, bởi vì điều kiện nhà Tống Xuân Vũ không tốt nên không có gì đáp trả. Hiện tại nhà của nhóc có nhà vệ sinh mới, ngu sao mà không khoe? Thế giới hư vinh của đám trẻ con nó đơn giản như vậy thôi đó.

Mặt khác đám trẻ nghe Tống Xuân Vũ khoe của còn không tin, có nhà vệ sinh nào mà không thúi? Phải biết rằng nhà vệ sinh ở Tống gia thôn đều giống cái của nhà Tống Tuyết Xuyên. Phần lớn đều dùng gỗ tuỳ tiện dựng thành cái nhà nhỏ, bên trong đào cái hố là xong. Có nhà đến là nóc còn không có, thật là không hiểu ra sao, chả nhẽ lúc trời mưa không sợ xối ướt cả mông à? Bất quá hắn cũng hiểu, đa số phòng ở đều là tường đất, ai lại rãnh rỗi hao tốn thời gian để tạo một cái nhà vệ sinh đẹp đâu.

Tống Tuyết Xuyên cảm thấy đến cả nhà ở của hắn còn không tốt bằng cái nhà vệ sinh nữa, nhưng mếu bây giờ xây lại một cái nhà tạm thời cũng không khả quan, hiện tại cơm còn không có mà ăn, ai rãnh đâu mà nghĩ tới việc xây nhà. Tống Tuyết Xuyên nghĩ về sau có tiền hắn sẽ quy hoạch thật hợp lý, xây một căn nhà lớn hợp tâm ý của hắn. Hiện tại nhà vệ sinh còn tốt hơn nhà ở, nói ra sợ làm chuyện cười cho người ta.

Đáng tiếc Tống Xuân Vũ ba hoa chích choè về cái nhà vệ sinh của mình cỡ nào, đám trẻ trong thôn cũng không tin lời nhóc nói, tụi nó cảm thấy Tống Xuân Vũ là một đứa khoác lác.

"Ta đã đi qua nhà vệ sinh của ngươi, không phải giống nhà vệ sinh nhà ta à, như thế nào lại nói không thúi?" Tống Hổ không tin nói.

"Đó là trước kia, mấy ngày hôm trước ca ta đã làm nhà vệ sinh mới, vừa xinh đẹp, lại còn sạch sẽ! Nếu các ngươi không tin thì cùng ta đi xem coi." Tống Xuân Vũ đắc ý nói. Cuối cùng Tống Xuân Vũ cầm đầu một đám trẻ con đi tham quan nhà vệ sinh mới.

Bọn con nít chạy tới Tống gia liền phát hiện cư nhiên nhà vệ sinh không hề có mùi, đường đi còn được lát đá, thoạt nhìn có vẻ khí khái.

Tiểu đồng bọn của Tống Xuân Vũ là Tống Hổ chạy về nhà liền đi tìm a ma của mình hỏi: Vì sao nhà vệ sinh của nhà mình lại thúi như vậy?

A ma Tống Hổ cười nói: Nhà vệ sinh sao lại không thúi? Còn có người đi đại tiện mà phân không thúi à?

Tống Hổ trả lời: Nhà vệ sinh của Tống Xuân Vũ không có thúi.

A ma Tống Hổ không tin, Tống Hổ liền kéo a ma tới nhà Tống Tuyết Xuyên để trãi nghiệm như thế nào là nhà vệ sinh không hề thúi là nghĩa gì?

A ma Tống Hổ tới nhà vệ sinh của Tống Tuyết Xuyên rồi mới thấy, thật sự không có thúi. Phân và nước tiểu đều chảy ra ao phân, múc nước dội một cái là sạch sẽ ngay, đâu giống nhà vệ sinh nhà mình mỗi lần đi đều mang một thân mùi hôi trở về.

A ma Tống Hổ kể chuyện này cho ca nhi mình chơi thân, truyền tới truyền lui thế là toàn bộ Tống gia thôn đều biết nhà Tống Tuyết Xuyên có nhà vệ sinh không giống nhà bọn họ, nghe nói sạch sẽ cực kỳ.

Vì thế toàn thể ca nhi và lão ca nhi của Tống gia thôn đưa ra quyết định quan trọng, tổ chức thành một đoàn đến tham quan nhà vệ sinh của Tống Tuyết Xuyên. Chỉ có thể nói thời đại nào cũng có người bát quái, ở cổ đại thì bát quái càng hăng say. Người cổ đại không có trò chơi tiêu khiển, nhà ai gió thổi cỏ lay thôi thì lập tức toàn thôn đều biết.

Mọi người nhìn tới nhìn lui, luôn cảm khái sao nhà vệ sinh lại có thể sạch sẽ như vậy? Mà sao bọn họ lại không nghĩ đến cái cách này nhỉ?

Người này nói: Tuyết Xuyên thật là thông minh! Còn có thể nghĩ ra cách làm nhà vệ sinh như vậy!

Người kia nói: Về nhà phải làm cái nhà vệ sinh giống như vậy mới được.

Người nọ nói: Ngồi trong cái nhà vệ sinh sạch như vậy, liệu có thể nào đi không ra phân hay không?

Chọc cho mọi người cười thành một đoàn.

Hiện tại nhiều người Tống gia thôn đều bận rộn cải tạo nhà vệ sinh, cái chỗ ngồi đi vệ sinh kia vừa đơn giản vừa thực dụng, lại còn dễ chịu nữa. Tư tưởng cổ nhân cũng hạn chế, nhà vệ sinh như thế bọn họ đã dùng từ nhỏ đến lớn, căn bản chưa hề có suy nghĩ sẽ thay đổi. Hiện tại phát hiện nhà vệ sinh của Tống Tuyết Xuyên dùng rất tốt, đương nhiên sẽ muốn thay đổi giống như vậy. Dù sao mọi người đều muốn hướng tới cuộc sống tốt hơn.

Chuyện này cũng làm Tống Tuyết Xuyên ý thức được, hoàn cảnh có thể thay đổi con người rất dễ dàng, nhưng con người lại rất khó thay đổi hoàn cảnh, nếu bản thân hắn không có tư tưởng của người hiện đại thì cũng sẽ giống bọn họ không chịu thay đổi hoàn cảnh sống. Nghĩ đến đây, Tống Tuyết Xuyên quyết định về sau phải chua ý dung nhập xã hội cổ đại, cũng phải bảo trì tư duy của người hiện đại.

Chờ đến khi mọi người cải tạo nhà vệ sinh không sai biệt lắm, thì sự tình về cái nhà vệ sinh đã bị đề tài khác thay thế. Bất quá trãi qua chuyện này, nhà của Tống Tuyết Xuyên đến không ít người, nhờ vậy mà hắn cũng nhận mặt được một số ca nhi cùng hài tử trong thôn.

Hơn nữa Tống Tuyết Xuyên phát hiện nhân duyên của hắn cũng dần tốt lên, hiên tại chỉ cần đi ở trong thôn thì đều có người cùng hắn chào hỏi, còn có người trực tiếp lôi kéo Tống Tuyết Xuyên tâm sự việc nhà. Bọn họ cảm thấy dù sao cũng học phương pháp Tống gia người ta, hẳn phải biết cảm ơn đối phương. Dù sao đây cũng là chuyện tốt nên Tống Tuyết Xuyên cũng không ngại.

Cũng vì chuyện này mà lòi ra một ca nhi tự xưng là khuê mật của Tống Tuyết Xuyên. Ca nhi này tên là Tống Hương Nhi, là ca nhi của nhà Tống Toàn Văn, con trai thứ hai của lí chính Tống gia thôn.

Tống Hương Nhi năm nay 15 tuổi, cùng tuổi với Tống Tuyết Xuyên, lớn lên thực thanh tú, nghe nói là thôn hoa của Tống gia thôn*. Ca nhi này từ nhỏ đã không giống người khác, đặc biệt yêu cái đẹp, càng thích so sánh với người khác. Bởi vì ông nội là lí chính, nên tự cho mình là ca nhi nhà quan.

(*thôn hoa là người đẹp nhất thôn)

Quan hệ của Tống Hương Nhi với Tống Tuyết Xuyên có chút ý vị sâu xa, theo tin nóng mà Tống Xuân Vũ kể thì trước đây thôn hoa của Tống gia thôn chính là Tống Tuyết Xuyên. Khi còn nhỏ Tống Tuyết Xuyên thập phần đáng yêu, làm da trắng nõn, đôi mắt to đặc biệt có linh khí. Khi đó a ma Tống gia còn chưa sinh bệnh, cuộc sống của Tống gia ở trong thôn cũng không tồi. Mỗi ngày Tống Tuyết Xuyên đều sửa soạn cho mình thật sạch sẽ, khiến người ta yêu thích mười phần.

Mà lúc đó Tống Hương Nhi chỉ xếp thứ hai, bởi vì không có trắng bằng Tống Tuyết Xuyên.

Tống Hương Nhi nhỏ bé ôm lấy a ma khóc lóc hỏi: Vì sao con không trắng như Tống Tuyết Xuyên?

Tống a ma: Bởi vì a ma của Tuyết Xuyên cũng trắng.

Tống Hương Nhi còn nhỏ hỏi: Thế vì sao con không phải do a ma của Tống Tuyết Xuyên sinh? A ma vì sao lại không trắng như thúc ấy?

Vô tình nói một câu thế là bị a ma của mình mắng cho một trận. Tống gia a ma nghĩ thầm: không biết da không trắng cũng là nỗi đau của ta hả???

(Truyện chỉ đăng tại Wattpad của DườngĐườngTeam.)

Đáng tiếc năm ấy Tống Tuyết Xuyên 10 tuổi, a ma sinh bệnh nặng, sinh hoạt của Tống Tuyết Xuyên vì vậy là trở nên hỗn loạn. Hắn mỗi ngày trừ bỏ phải làm việc nhà, còn phải chăn sóc Tống Xuân Vũ lúc đó mới 5 tuổi. Lớn lên một chút thì theo cha xuống ruộng làm việc. Trong nhà thì càng ngày càng nghèo, ăn cũng ít đi, đến cuối cùng đến ăn cũng không đủ no.

Tống Tuyết Xuyên nguyên bản trắng nõn cũng bởi vì dãi nắng dầm mưa, dinh dưỡng không đủ mà da cũng biến dạng. Quần áo mấy năm qua chưa đổi mới làn nào, đều là đem quần áo cũ của Tống a ma sửa lại để mặc.

Mỗi ngày Tống Tuyết Xuyên đều bận rộn, không có thời gian chơi chung với bạn cùng lứa, thời gian sau người trong thôn cũng không kiếm hắn đi chơi nữa, sau này hắn càng lúc càng tự ti, nên cành đối xử lãnh đạm với người trong thôn.

Tống Hương Nhi cũng vì thế vượt lên trước, thay thế Tống Tuyết Xuyên trở thành thôn hoa. Hơn nữa càng lớn Tống Hương Nhi càng biết trang điểm, xác thật so với ca nhi trong thôn có phân xinh đẹp hơn.

Hiện tại Tống Tuyết Xuyên vì cái nhà vệ sinh mà nổi tiếng, Tống Hương Nhi sợ bị hắn đoạt cái cái chức thôn hoa nên muốn qua tìm hiểu tình huống ra sao.

Cái người này sao còn chưa đi nữa, đã nói nửa ngày rồi.

"Tuyết Xuyên a, nhà vệ sinh của ngươi quả thật không tồi nha, không tin được là ngươi có thể nghĩ ra đó, hồi nhỏ ngươi cái gì cũng không bằng ta, vậy mà bây giờ..."

Miệng nói nhưng mắt lại có thâm ý khác nhìn Tống Tuyết Xuyên, "Vẫn là không xinh đẹp bằng ta."

Tống Tuyết Xuyên nghe xong thật không biết phải nói gì, người này sao có thể tráo trở đạo người ta để khen bản thân như vậy chứ? Ha hả, ta xác thật không bằng ngươi ở khoảng mặt dày đó.

"Hương Nhi ngươi xem, trời đã không còn sớm, ngươi có phải nên về nhà rồi hay không?" Tống Tuyết Xuyên muốn tống vị tôn đại thần này đi lẹ lẹ cho rồi.

"Không vội, chúng ta đã lâu không tâm sự rồi, ngươi sao lại biến thành cái dạng này. Tay thô như vậy, mặt cũng vàng, đâu giống một ca nhi chứ. Chúng ta là ca nhi, phải khiến cho mình thật là xinh đẹp, để sau này còn kiếm được một hán tử tốt mà gả đi chứ."

"Ha hả, nói cái này không phải hơi sớm sao? Hương Nhi à, a ma ngươi gọi ngươi về ăn cơm kìa!" Tống Tuyết Xuyên lại thúc giục lần nữa.

Ấy thế mà người ta giả vờ không nghe, vẫn tiếp tục nói: "Ngươi phải trang điểm cho mình tốt một chút, ngươi xem ta lúc nhỏ đâu có trắng như ngươi, nhưng dựa vào nỗ lực của bản thân, bây giờ ta đã trắng hơn ngươi rồi này có phải không?"

Tống Tuyết Xuyên trong lòng phun tào: Ngươi thật sự tự mình nỗ lực sao, ngươi là đắp phấn lên người thì có, tuy không rõ ràng nhưng ta cũng không mù.

"Hơn nữa dáng đi ngươi hiện tại có khác gì với hán tử đâu. Chúng ta là ca nhi, đi đứng phải thướt tha khoan thai. Ngươi xem ta đi dường so với ngươi đẹp biết bao nhiêu, ta nói với ngươi nha, ca nhi chúng ta lúc nào cũng phải chú ý hình tượng, cũng không thể giống với ca nhi nhà nông được."

Lại còn cả đi đứng thướt tha khoan thai, nhìn thấy Tống Hương Nhi thì Tống Tuyết Xuyên đã hiểu ca nhi nơi đây rất giống với nữ nhân, tuy không phải nữ nhân nhưng tư tưởng còn muốn cao hơn nữ nhân bình thường, thật sự làm cho Tống Tuyết Xuyên mở rộng tầm mắt.

Kỳ thật Hương tiểu ca nhi dong dài như vậy là do ở đây không có ai nghe y nói cả. Bọn họ thấy y cả ngày chỉ biết hạ thấp người khác nâng mình lên, nên chả ai muốn phản ứng lại y.

Phiền cho Tống Hương Nhi cả một bụng lời nói về sắc đẹp lại chẳng ai muốn nghe, nhân sinh của y quả thật tịch mịch như tuyết a!!!

Hiện tại khó lắm mới kiếm được một người ngồi nghe, nên y hưng phấn quá độ mà thao thao bất tuyệt. Đem cả chuyện trang điểm tâm đắc nhất mấy năm nay toàn bộ chia sẻ cho Tống Tuyết Xuyên. Bất đắc dĩ là cái người nghe kia thật sự không có hứng thú, chỉ cầu cho y đi về lẹ.

Tống Hương Nhi vẫn luôn ở Tống gia nói đến trưa mới lưu luyến không rời mà về nhà. Thời điểm đi còn không quên bảo Tống Tuyết Xuyên nhớ kiếm y chơi, để y dạy cho hắn cách trang điểm làm sao xinh đẹp nhất.

Cũng chính những lời này của Tống Hương Nhi khiến cho Tống Tuyết Xuyên nhìn thẳng vào thân phận ca nhi của hắn. Trước kia dù biết mình là ca nhi, nhưng ngoài viên dựng chí giữa trán ra thì hắn so với hán tử không khác gì nhau. Cho nên theo bản năng Tông Tuyết Xuyên xem nhẹ chuyện này.

Nhưng mấy ngày nay thấy được ca nhi của Tống gia thôn, Tống Tuyết Xuyên phần hiện ca nhi ở đây giống với nữ nhân ở kiếp trước. Chính là hắn không muốn đi con đường này a! Nghĩ đến bản thân tô son trát phấn, đi đường bóp eo xoa gối, Tống Tuyết Xuyên nổi hết cả da gà. Thôi, cứ coi như mình là hán tử thì hơn.

_______

Cầu soát lỗi chính tả.