Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 82






Trên kỳ hạm hạm đội liên hợp 1 của Vạn La Liên bang, Ngụy Phi đang ngồi yên lặng trên ghế chỉ huy, sắc mặt lạnh lùng nhìn bản đồ tinh hệ.
Một khối màu xanh da trời hình tam giác lớn đang dần dần tiến đến gần chỗ một dải đường ảo màu vàng, toàn bộ người trên kỳ hạm đều ngưng thở, cảng thẳng nhìn màn hình.
Còn nhân viên radar trên kỳ hạm, thì lại càng không dám chớp mắt, tập trung toàn bộ tinh thần giám sát radar.
Nhìn từ vũ trụ, hạm đội liên hạm có số lượng 150 ngàn chiến hạm này, tất cả các pháo khẩu của các chiến hạm đều không ngừng di chuyển, cả không khí khiến cho người ta vừa nhìn là đã biết bọn họ đang trong trạng thái sắp đối đầu với địch.
“Còn 10 giây, 9, 8 , 7 …”
Máy tính vang lên tiếng đếm ngược, mọi người đều căng thẳng giữ nguyên vị trí, ngay cả một người giữ được thần thái bình thường như Ngụy Phi, cũng không thể khống chế được nắm chặt nắm đấm.
“3, 2, 1, 0! Tiến vào tinh hệ Tư Văn!’
Nghe thấy giọng của máy tính, mọi người đều đều giật mình, dường như chuẩn bị chống lại gì đó, nhưng tiếp đến mọi người đều thở phào người như mềm ra.
Ngụy Phi từ nãy đến giờ không lên tiếng, lên tiếng nói: “Không có phát hiện gì dị thường sao?”
“Không có ! Trong phạm vi hữu hiệu của radar không phát hiện gì bất thường!” Nhân viên radar nghe thấy liền lập tức trả lời.
Ngụy Phi gật đầu, ra lệnh nói với phó quan bên cạnh mình: “Mệnh lệnh hai cánh triển khai, thả thuyền trinh thám.”
Phó quan truyền đạt mệnh lệnh này cho toàn hạm đội, khối hình tam giác trên màn hình dần dần lần lượt tách ra hai bên trái phải thành 3 khối tam giác, tiếp đó từ 3 khối tam giác đó lần lượt xuất hiện vô số những điểm màu xanh nhỏ.
Tốc độ của những điểm màu xanh nhỏ này cực nhanh, trong chốc lát đã bay xa khối tam giác, bắt đầu phân bố khắp nơi trên bản đồ tinh hệ.
Đúng lúc này một tiếng bíp vang lên, trước mặt Ngụy Phi xuất hiện hình ảnh lập thể của Well Johanson và Lai Uy Nghiêm Khắc.
Sau khi hai người này kính chào Ngụy Phi, Lai Uy liền dành nói trước: “Đại Ca, thật là kỳ lạ, chúng ta lại không gặp bất kỳ cản trở nào khi tiến vào tinh hệ Tư Văn.”
Well xen vào nói: “Đây không phải là chuyện lạ, Mục Ân Lôi Tư cho dù là thằng ngốc, cũng sẽ không tác chiến chính diện với hàng ngàn vạn binh lực của chúng ta, ông ta chắc chắn là đã vét sạch lương thực của các hành tinh, sau đó để chúng ta gánh thêm gánh nặng này, sau cùng đợi cho cho đến lúc chúng ta không thể bổ sung, liền một mẻ tóm gọn chúng ta!”
Lai Uy bĩu môi nói: “Nhị ca, thủ đoạn cũ rích như thế lúc huấn luyện tân binh đã có dạy rồi, Mục Ân Lôi Tư sẽ không nghĩ ra thủ đoạn này đâu? Phương pháp này là dùng với kẻ địch nước khác, chúng ta bây giờ là đang bình phản, ông ta làm như vậy hữu dụng sao?”
“Đương nhiên là hữu dụng rồi! Nên biết quần chúng không cần biết ai là người cầm quyền, nếu không có gì ăn bất luận anh là ai cũng sẽ làm phản, cho nên nếu như Mục Ân Lôi Tư sư dụng phương pháp này, chúng ta không thể không gánh gánh nặng này.
“Hài, hi vọng hành tinh chúng ta tiếp quản không có quá nhiều người, máy chế tạo lương thực trên hạm đội cho dù có sử dụng hết công suất, cũng chỉ có thể gánh nổi khoảng 50 hành tinh.” Well lắc đầu than.
Nhìn hai người kia đang thảo luận, Ngụy Phi bất giác nhở lại chuyện 3 người bọn họ kết bái làm huynh đệ lúc vừa xuất phát.

Lúc đó muốn kết bái huynh đệ là vì muốn cho hạm đội có một hệ thống chỉ huy thống nhất, bởi vì 3 người mình đều là thiếu tướng, người nào cũng chỉ huy một hạm đội.
Mặc dù hạm đội liên hợp lại, mặc dù trên còn có tổng chỉ huy hạm đội liên hợp, nhưng cái người đứng trên đó không có ở đây, hơn nữa mỗi hạm đội lại có một hệ thống chỉ huy, không chọn ra một người đứng đầu, đến lúc đó ai cũng không phục ai, vậy chẳng khác nào là một nhóm ô hợp?”
Qua sắp xếp độ tuổi, mình trở thành đại ca, Well là lão nhị, Lai Uy là lão tam, nhìn thấy bọn họ như vậy dường như coi mình là đại ca thật vậy.
Đương nhiên, đây cũng là nhờ 3 người bọn mình duy trì quan hệ bằng hữu trong một thời gian dài, mới có thể kết bái thành công. Giống như những kỳ hạm khác, do quan hàm to giống nhau, hơn nữa còn có một mệnh lệnh cùng nhau hiệp thương, khiến cho những hạm đội đó đến bây giờ còn chưa liên hợp lại với nhau nữa.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao hạm đội chủ lực này của mình đảm nhận tiên phong, chính là sợ những hạm đội khác làm tiên phong, còn chưa chỉnh đốn xong thì đã bị đánh bại rồi.
Mặc dù những sỹ quan chỉ huy hạm đội khác đều là người của phái trẻ giống như mình, nói về năng lực chỉ huy hạm đội, thì không kém, nhưng cũng vì bọn họ đều là những người kiêu ngạo, không chịu nhường nhịn ai, những người như vậy một mình chỉ huy hạm đội còn phát huy tác dụng, nhưng để họ xây dựng thành một hạm đội liên hợp thì đó là một ý tưởng không tốt chút nào.
Tổ hợp họ lại với nhau, không nói không thể phát huy năng lực chiến đấu, e rằng sẽ dẫn đến chỉ huy hỗn loạn, dù gì thì thời gian tổ chức những hạm đội này rất ngắn, ngày trước đều là không ai lệ thuộc ai, chỉ huy hỗn loạn, kết quả có thể tưởng tượng ra.
Nhìn thấy Ngụy Phi không lên tiếng, Well và Lai Uy để đồng thanh nói: “Đại ca, anh thấy sao?”
“Ơ, anh nghĩ, chúng ta là vì bình phản, không phải là đến giải cứu dân chúng. Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của chúng ta là tiêu diệt bồ đội chủ lực của quân phản loạn, sau đó là không phải là hành tinh quân sự thì chúng ta không cần chiếm lĩnh, giao cho những hạm đội phía sau đảm nhiệm.” Ngụy Phi thở dài nói.
Bọn người Well vừa nghe bất giác sững người, một lúc sau Well mới lên tiếng nói: “Đại ca làm như vậy chắc là có lý của mình.”
Ngụy Phi gật đầu nói: “Tin rằng các đệ cũng biết, hạm đội liên hợp 1 của chúng ta có thể nói một cách không khoa trương là hạm đội có năng lực chiến đấu nhất trong 10 hạm đội, cũng là hạm đội đoàn kết nhất.”
Hai người Well đều đồng ý gật đầu, nhìn thấy hạm đội liên hợp đằng sau bố trí trận hình chậm đồng thời tốc độ cũng chậm, thì có đoán ra so với hạm đội này của mình là một trời một vực, không thể so sánh được.
Ngụy Phi nhìn thấy hai huynh đệ của mình đều đang chờ mình nói tiếp, cũng không làm khó, liền nói: “Nếu như hành tinh trên đường chúng ta đi qua đều bị vơ vét sạch, điều này có thể nói đó là cái bẫy, lẽ nào chúng ta nhìn ra đó là cái bẫy mà còn muốn nhảy vào sao? Cho nên chúng ta cùng với những hạm đội khác đi phân phát lương thực, còn không bằng đi tìm chủ lực phản quân.
“Hơn nữa để chuyện này cho hạm đội liên hợp phía sau xử lý, không những có thể khiến bọn họ dừng lại chỉnh đốn chiến hạm, cũng có thể giải cứu được những quần chúng kia, cũng như vậy, những sỹ quan chỉ huy hạm đội kia cũng sẽ không trách chúng ta giành công của họ.”
“Ha ha, như vậy chúng ta có thể yên tâm đi tìm chủ lực quân phản, chiến hữu phía sau còn có thể chỉnh đốn hạm đội, còn có thể giải cứu quần chúng, đây quả thực là một viên đá bắn rơi 4 con chim, đại ca thật inh.” Lai Uy giơ ngón cái ra cười nói.
Ngụy Phi lắc đầu cười, lúc đang định nói gì, phó quan đột nhiên ngắt đứt báo cáo: “Báo cáo sếp, thuyền trinh thám thu đưiọc một điện báo của hành tinh gần đây, chính phủ hành tinh đó hoan nghênh chúng ta quang phục vùng đất này.”
Ngụy Phi nhìn thấy một hành tinh cách hạm đội của mình gần nhất trên bản đồ tinh hệ phát ra ánh sáng, bất giác gật đầu nói: “Mời bọn họ duy trì tốt tình hình trật tự ở đó, còn nữa hỏi bọn họ xem lương thực có đủ dùng không.”
“Vâng!” phó quan nhanh chóng chạy đến nhân viên liên lạc truyền lệnh.
Well và Lai Uy đều không lên tiếng, lặng lẽ cùng Ngụy Phi chờ đợi sự hồi đáp của hành tinh kia.
Không lâu sau, phó quanh nhanh chóng đem tin đến báo: “Báo cáo sếp, bọn họ biểu thị nhất định sẽ duy trì tốt trị an, đồng thời biểu thị lương thực trên hành tinh đầy đủ không thiếu, đồng thời còn biểu thị đồng ý viện trợ lương thực cho chúng ta.”
Ba người Ngụy Phi nghe thấy lời này bất giác ngây người, lẽ nào Mục Ân Lôi Tư không sử dụng chiêu chính sách đất khô này sao?”
Lúc bọn họ suy nghĩ, sau khi thuyền trinh thám truyền về tin mấy trăm hành tinh hành chính quang phục, những hành tinh này dường như là phát hiện ra thuyền trinh thám liền phát tín hiệu biểu thị hoan nghênh quân Liên Bang quang phục vùng đất này.
Toàn bộ những hành tinh này lương thực đầy đủ, có một số hành tinh tốt khác còn phát tin hiệu nói, nếu như cần gì thì chỉ cần mở lời, bảo đảm đáp ứng tất cả những yêu cầu của quân đội.
Sau một hồi trầm ngâm, Ngụy Phi mới nói với phó quan: “Phát tín hiệu cho những hạm đội phía sau, nói bọn họ do gấp rút đi tìm chủ lực phản quân, cho nên chuyện quang phục những hành tinh này làm phiền bọn họ xử lý dùm.”
“Ơ …” phó quan nghe thấy lời này bất giác nghi ngờ, công tích chiếm lĩnh một hành tinh đủ để khiến ột binh nhì được thăng lên hàm tá, ở đây có mấy trăm người, phái một người đi thì có thể chiếm lĩnh hành tinh rồi, công lao to như vậy mà tặng cho hạm đội phía sau?”
Ngụy Phi đương nhiên hiểu được cách nghĩ của phó quan, đứng dậy vỗ vào vai phó quan nói: “Nên nghĩ xa một chút, so với tiêu diệt được chủ lực quân phản, đây chỉ được coi là công lao nhỏ mà thôi, hơn nữa nói như thế nào thì hạm đội liên hợp 1 chúng ta là tiên phong, cho dù không chiếm lĩnh một hành tinh, những hạm đội sau cũng sẽ chia công lao cho chúng ta. Được rồi, đi truyền đạt mệnh lệnh đi.”
“Vâng!” Nghe thấy lời giải thích của sếp, phó quan bất giác không còn nghi ngờ lập tức nghe lệnh hành động.
Lai Uy cười nói: “Đại ca, tin này của anh mà truyền đến phía sau, tin rằng bọn họ chắc chắn sẽ chạy đến đây nhanh nhất có thể.”
Ngụy Phi cười nói: “Chúng ta còn phải lấy danh nghĩ cá nhân nhắc nhở các sỹ quan chỉ huy chiến hạm kia, lựa lời nói với bọn họ nhân lúc quang phục hành tinh, hãy hỉnh đốn lại hạm đội.”
Well nghi ngờ hỏi: “Bọn họ sẽ nghe theo sao? Mặc dù mọi người đều là người của phái trẻ, nhưng bình thường cũng ít qua lại.”
Ngụy Phi cười khổ nói: “Tận sức mà thôi.” Nói rồi vẫy tay, nghiêm túc ra lệnh: “Ta ra lệnh! Hai cánh thu lại, toàn hạm đội tăng tốc vượt qua cùng đất này, thuyền trinh thám trinh sát xung quanh, phát hiện hiện tượng lạ lập tức báo cáo!”
“Tuân lệnh!” tất cả các sỹ quan bao gồm cả Well và Lai Uy đều đứng nghiêm, tuân theo mệnh lệnh hành sự.
Tại một nơi nào đó trong vũ trụ tinh hẹ Mục Lợi, vô số chiến hạm sơn trên mình quân huy Lôi Tư Liên Bang, lặng lẽ đậu tại đây.
“Thưa ngài, hạm đội tiên phong Vạn La Liên bang từ tinh hệ Hữu la đi vào lãnh thổ của chúng ta, không dừng lâu, đã thu quân tăng tốc tiến vào. Theo tin tức lấy được, hạm đội tiên phong giao toàn bộ hành tinh trong phạm vi thuyền trinh thám cho bồ đội phía sau xử lý.” Một thiếu tướng mặc quân phục Lôi Tư Liên Bang, kính chào nói với Lý Đào thân mặc quân phục thượng tướng.
Lý Đào gật đầu, nhìn bản đồ tinh hệ than: “Những tên cứng đầu khó ưa, xem ra phải hy sinh vài hạm đội để chặn bọn họ lại.”
Đang vui vẻ đứng một bên, lau lau quân hàm trung úy vừa mới thay kia, Đường Đặc Lôi Tư nghe thấy lời này bất giác lên tiềng hỏi: “Thưa chú Lý …Ơ, thưa sếp, hạm đội tiên phong của Vạn La Liên bang thật sự khó xơi đến thế sao? Sao nhìn ra được bọn họ khó xơi?
Đã bắt đầu làm lại cuộc đời, Đường Đặc Lôi Tư rất nghe lời cha để hắn học hỏi nhiều điều, vừa nắm được cơ hội liền học hỏi.
Lý Đào cung kính nói với Đường Đặc Lôi Tư: “Trung úy, tin rằng người cũng biết công chiếm lĩnh một hành tinh là rất lớn, nhưng tiên phong đối phương mấy trăm người, chỉ cần phái binh sỹ đi là có thể chiếm lĩnh hành tinh, lại hai tay dâng cho hạm đội phía sau, chuyên tâm tìm kiếm quân chủ lực của ta, điều này có thể chứng minh, sỹ quan chỉ huy hạm đội tiên phong là người có ý chí kiên cường, đồng thời cũng là một người không vì lợi ích nhỏ.
“Nếu nói trắng ra, sỹ quan chỉ huy của đối phương là một người vì lợi ích nhỏ mà đánh mất lợi ích lớn.”
Đường Đặc Lôi Tư hoàn toàn không vì Lý Đào gọi mình là trung úy mà giận dữ, bởi vì cha hăn đã từng nhấn mạnh trong quân đội chỉ có phân biệt quân hàm cao thấp, hoàn toàn không có sự tồn tại cải đại thiếu gia, quân hàm của anh nhỏ hơn người ta, thì phải phục tùng mệnh lệnh của cấp trên.
Đường Đặc Lôi Tư vừa đến chiến ham, đã được Lý Đào lấy một cái cớ ảo thăng lên một cấp, đường này càng khiến cho Đường Đặc Lôi Tư tin chắc rằng chiến trường là nơi thăng quan dễ nhất.
Đương nhiên, Lý Đào mặc dù gọi Đường Đặc Lôi Tư là trung úy, bất luận trong lòng hay là giọng nói đều coi hắn là đại thiếu gia, không, nên nói là coi hắn là thái tử! Đối diện với người sắp trở thành thái tử, Lý Đào sao dám ra vẻ cấp trên được cơ chứ?”

Đường Đặc Lôi Tư gật đầu nói: “Mặc dù sỹ quan chỉ huy đối phương là người như vậy, nhưng cũng không vì thế mà khiến ngài chú ý, thậm chí còn quyết định hy sinh vài hạm đội để ngăn hắn lại, chú không phải là tiêu diệt hắn, nhất đinh là có nguyên nhân gì đó?”
Lý Đào ngạc nhiên gật đầu, trong lòng lầm bầm: “Xem ra thiếu gia này cũng không ngu như trong lời đồn.”
Đương nhiên hắn liền đáp: “Đúng vậy, nếu như chỉ đơn giản như thế, tôi sẽ không phái vài hạm đội ngăn cản hắn. Ngài xem hạm đội liên hợp này so với các hạm đội liên hợp khác.” Nói rồi ấn một cái nút, bản đồ tinh hệ liền thay đổi, xuất hiện mười mấy khối hình màu xanh.
Đường Đặc Lôi Tư nhìn thấy một khối hình tam giác đội ngũ chỉnh tề, liền đoán ra đó là hạm đội tiên phong, bởi vì những khối hình khác có hình dạng kỳ lạ giống như trò chơi xếp hình, toàn toàn không giống với trận hình chiến hạm lúc di chuyển.
Lý Đào nhìn thấy Đường Đặc Lôi Tư đã chú ý được, liền nói tiếp: “Từ trên trận hình nhìn, thì có thể biết được tính kỷ luật và tinh chỉnh hợp của hạm đội này mạnh hơn so với những hạm đội khác. Hơn nữa ngài nên biết, trận hình của những hạm đội khác loạn như vậy, là bởi vì mỗi hạm đội liên hợp có 3 sỹ quan chỉ huy đồng cấp. Từ điều này có thể nhìn ra, người có thể khiến hai đông liêu cùng cấp khác phục tùng mệnh lệnh của mình, là người lợi hại như thế nào.
“Kỳ thực điểm quan trọng nhất là …” Sau khi Lý Đào ấn cái nút liền nói : “Hạm đội này có 10 ngàn chiến hạm cao cấp, sức chiến đấu như vậy tiêu diệt 10 ngàn chiến hạm cấp thấp dễ như trở bàn tay.”
Sắc mặt Đường Đặc Lôi Tư nghiêm trọng gật đầu, người của quân đội đều biết, mặc dù năng lực của sỹ quan chỉ huy rất quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn nữa đó là đẳng cấp của chiến hạm. Những chiến lệ có thể lấy ít thắng nhiều, đều là dưới chiến hạm có đẳng cấp giống nhau của song phương, hoặc là phe có chiến hạm ít hơn là chiến hạm cao cấp như thế mới có thể có được kết quả đó.
Nếu như dùng số lượng giống nhau chiến hạm cấp thấp đối đầu với chiến hạm cấp à muốn thắng, trừ phi nhân viên chiến đấu chủ yếu trên chiến hạm cao cấp đều là thằng ngu, nếu không chỉ có thể nói là người ngốc nói mơ.
“Vậy ngài chuẩn bị dùng bao nhiêu binh lực để ngăn cản hạm đội này?” Đường Đặc Lôi Tư hỏi.
“Năm hạm đội 6, 7, 8, 9, 10.” Lý Đào nhìn bản đồ tinh hệ nói.
“300 ngàn? 1/3 binh lực? Mặc dù đối phương có 10 ngàn chiến hạm cao cấp, nhưng cũng không cần điều động 5 hạm đội do chiến hạm bình thường hợp thành đi đối phó bọn họ chứ? Nếu như vậy, chúng ta chỉ còn lại 10 hạm đội để làm cơ động, quân địch từ tinh hệ Tứ Mục bên kia đi vào tinh hệ Đức la thì làm sao?” Đường Đặc Lôi Tư ngạc nhiên nói.
“Nếu như không phải binh lực bây giờ của chúng ta không còn nhiều, tôi sẽ điều động càng nhiều hạm đội hơn để đối phó với hạm đội đó. Nên biết hạm đội đố ngoài 10 ngàn chiến hạm cao cấp ra còn có 140 ngàn chiến hạm cấp thấp! Chỉ cần ngăn cản được bồ đội chủ lực, cho dù 5 hạm đội kia hoàn toàn bị tiêu diệt cũng đáng.”
“Bởi vì ngoài hạm đội liên hợp này ra, những hạ đội khác chúng ta không cần quan tâm, cho dù kẻ địch tấn công hai phía, 10 hạm đội còn lại của chúng ta cũng hoàn toàn có thể giỡn với bọn họ như trong lòng bàn tay.” Lý Đào có chút đắc ý nói.
Đường Đặc Lôi Tư gật đầu cười nói: “Thưa sếp, người sớm đã đoán được tiên phong của bọn họ vội vã đi tim quân chủ lực của ta mà từ bỏ chiếm lĩnh nhưng hành tinh kia đúng không?”
Lý Đào lắc đầu nói: “Điều này tôi chưa nghĩ đến, nhưng tôi tin rằng bọn họ vội vã chiếm lĩnh những hành tinh kia mà quên đi việc cảnh giới, cho dù quân tiên phong của Vạn La Liên bang không làm, hạm đội phía sau cũng sẽ vì chiếm được quá nhiều mà mất đi cảnh giác, bọn họ chắc chắn không ngờ rằng những hành tinh này đều là mồi câu dùng để câu cá, đợi đến khi bọn họ ăn quen rồi, chính là lúc kéo câu lên.”
Đường Đặc Lôi Tư đương nhiên biết kế hoạch của Lý Đào là gì, cho nên không hỏi tiếp nữa, ngược lại lại hỏi một vấn đề khác: “Đúng rồi thưa sếp, dường như hệ thống tình báo của chúng ta rất lợi hại, lại có thể biết rõ mồn một nhất cử nhất động của quân Vạn La.”
Lý Đào cười nói: “Ha ha, nên biết binh lực lớn như thế di chuyển trong vũ trụ, trên hành tinh trong hành trình di chuyển của họ, tùy tiện tìm một nơi dùng kính viễn vọng không gian có độ phóng đại lớn thì có thể nhìn thấy, nguồn tình báo của chúng ta đều dựa vào những đặc công trên những hành tinh kia truyền về. Nếu như quả thật sự lợi hại, chúng ta sớm đã biết được tên của những sỹ quan chỉ huy hạm đội rồi.”
Đường Đặc Lôi Tư gật đầu thầm nghĩ: “Xem ra những mối quan hệ ở khu vực thủ đô ngày trước của ba đều vô dụng, nếu không thì đâu cần phải sử dụng phương pháp thu thập tình báo cũ rích như thế.”
Trong phòng tổng chỉ huy bình phản hành tinh thủ đô Vạn La Liên bang, Khảm Mục Kỳ nghe thấy báo cáo mới mất có 1 ngày thôi, đã thu phục được gần ngàn hành tinh tinh hệ Tư Văn và tinh hệ Đức La, bất giác vui mừng khui sâm banh chúc mừng, đồng thời ra lệnh cho thuộc hạ: “Truyền tin này ra ngoài, để quần chúng biết được dưới sự chỉ huy anh minh của đại tướng Khảm Mục Kỳ ta, quân ta đại thắng! Một ngày đã thu phục được gần ngàn hành tinh hành chính!
“Tin rằng không bao lâu nữa, dưới sự chỉ huy anh minh của đại tướng Khảm Mục Kỳ ta, quân ta sẽ thu phục toàn bộ lãnh thổ! Còn nữa, gửi điện chúc mừng cho tiền tuyến, tất cả các quân nhân tham chiến đều được thăng một cấp!”
Lời nói của Khảm Mục Kỳ vừa dứt, dòng tin này liền lập tức truyền khắp Liên Bang, hơn nữa lúc này cũng ta khu vực thủ đô, các hoạt động chúc mừng chiến thắng của quân đội Liên Bang cũng đã bắt đầu.
Trần Dực nhận được tin tức này lạnh lùng hừ nòi: “Hừ, Khảm Mục Kỳ ông vui mừng quá sớm rồi? Đừng cho rằng Mục Ân Lôi Tư cũng ngu ngốc giống như ông! Lúc tin chiến bại truyền về, cũng chính là lúc ông hạ đài. Hài, hi vọng binh lực của Liên Bang không bị tổn thất quá nhiều.” Nói rồi, bưng ly rượu uống cạn.
Lúc này trong phủ nguyên soái, Áo Mẫu Tư Đặc và hoa khôi quân đội Liên Bang Lệ Na Sa đang uống rượu nói chuyện với nhau.
Lệ Na Sa nhìn thấy người đàn ông khiến mình không đoán được khuôn mặt lạnh lùng đang ngồi uống rượu, bất giác than thở, giọng nói êm ái nói: “Khảm Mục Kỳ thu phục được ngàn hành tinh hành chính, tin rằng không bao lâu nữa ông ta sẽ dòm ngó cái ghế nguyên soái, lẽ nào ngài không có đối sách gì sao?”
Áo Mẫu Tư Đặc cười nói: “Cần đối sách gì cơ chứ, Khảm Mục Kỳ sẽ không thành công đâu.”
“Ơ? Tại sao ngài lại nói như vậy? Bất luận binh lực hay dư luận, Mục Ân Lôi Tư đều không thể kháng cự nổi quân đội Liên Bang.” Lệ Na Sa không hiểu hỏi.
“Thắng bại của chiến tranh không phải xem binh lực có lớn mạnh hay không và dư luận có ủng hộ hay không, điều quan trọng là mưu kế và năng lực chỉ huy có lợi hại hơn kẻ địch hay không.” Áo Mẫu Tư Đặc bình thản nói.
“Ơ? Phía bên Mục Ân Lôi Tư dường như không có vị tướng kiệt xuất nào, hơn nữa sỹ quan chỉ huy quân Liên Bang đều là những tướng lĩnh của phái trẻ, như vậy quân Liên Bang còn có thể bại trận hay sao?” Lệ Na Sa tiếp tục hỏi.
Áo Mẫu Tư Đặc cười nói: “Ha ha, Mục Ân Lôi Tư khống chế phía nam hơn 10 năm rồi, ai có thể nói ông ta không đào tạo ra được vài nhân tài kiệt xuất nào cơ chứ? Quân Liên Bang bên này mặc dù toàn là những người giỏi như thế, nhưng hỏng ở chỗ do Khảm Mục Kỳ vì muốn tranh giành công lao mà lập nên hạm đội liên hợp. Hắn làm ra như vậy thì cũng cho qua đi, cho dù tổng chỉ huy là kẻ ngốc, người phía dưới cũng có thể giúp đỡ ông ta chỉ huy hạm đội.
“Nhưng Khảm Mục Kỳ vì biểu thị không cản trở sự chỉ huy của những người phái trẻ kia, lại sử dụng chiêu kiêm chức! Làm cho 3 vị thiếu tướng ở cùng một hệ thống chỉ huy, em nói xem nếu có chuyện gì, ai sẽ nghe ai?
“Còn điều không ngờ tới đó chính là Khảm Mục Kỳ lại còn công bố mệnh lệnh cái gì các sỹ quan chỉ huy hạm đội thương thảo hành sự. Trong chiến tranh quân đội chú trọng nhất đó là gì? Đó là hệ thống chỉ huy thống nhất! Làđối phục tùng mệnh lệnh một cách tuyệt đối! Điều cấm kỵ nhất chính là thương thảo, nếu như gặp chuyện mới thương thảo, cái gì cũng xong rồi.” Nói xong, ông ta liền uống một ngụm rượi.
“Vậy sao ngài không ra mặt ngăn cản?” Lệ Na Sa vừa nói xong liền nhìn thấy Áo Mẫu Tư Đặc lại đi lấy bình rượu, bất giác nói: “Đừng uống nữa, ngài đã uống từ sớm đến bây giờ, uống qua nhiều rồi đấy.” Nói xong muốn đi ngăn cản Áo Mẫu Tư Đặc, nhưng bị Áo Mẫu Tư Đặc trốn tránh.
“Ngăn cản? Ha ha, em cũng không phải là không biết cái chức nguyên soái của tôi chỉ là hư danh mà thôi, nay cả một binh một tốt cũng không thể điều khiển nổi!”
Áo Mẫu Tư Đặc nói rồi cầm bình rượu uống, nhìn thấy Lệ Na Sa lo lắng đi đến giành bình rượu mới buông bình rượu xuống, tiếp tục nói: “Ha ha, em chắc chắn đang hoài nghi, nếu như ta đã có thể trở thành nguyên soái, vậy thế lực lúc còn là đại tướng đi đâu rồi?”
“Nói cho em biết, đã phân chia rồi! Mục Ân Lôi Tư, Khảm Mục Kỳ, Trương Quân Long 3 đại tướng này đều là thuộc hạ trực thuộc của ta! Nếu không bọn họ lấy đâu ra tư cách để trở thành đại tướng!”
Nghe thấy lời này, Lệ Na Sa ngây người, nhìn thấy 3 người bọn họ suốt ngày đấu đá với nhau, hận nhau đến nỗi kẻ sống người chết, không ngờ rằng toàn bộ đều là thuộc hạ trực thuộc của Áo Mẫu Tư Đặc.
Nhìn thấy Lệ Na Sa mở miệng định nói gì, Áo Mẫu Tư Đặc vẫy tay nói: “Tôi biết em đang nghĩ gì, hỏi tôi sao lại để bọn họ đấu đá với nhau, tại sao lại không ngăn cản bọn họ đúng không? Ha ha, là ta cố ý đó, cố ý để bọn họ mạnh lên, cố ý để bọn họ không ngừng đấu đá lẫn nhau! Cho dù giảm đi quyền lực của ta, cũng phải làm cho quyền của bọn họ càng lớn mạnh!”
Lệ Na Sa ngu người, lẽ nào trong lịch sử từ trước đến nay của Vạn La Liên bang, nội chiến quân phiệt quyết liệt nhất tất cả đều vì người đàn ông trước mắt này sao?
Lệ Na Sa phải một lúc sau mới dùng giọng nói run run hỏi: ‘Tại sao? Ngài làm như vậy là tại sao?”
Áo Mẫu Tư Đặc lạnh lùng cười nói: “Ha ha, Tại vì sao ư? Tại vì khiến cho quân đội Liên Bang không có lực ngưng tụ, vì khiến cho Liên Bang có đầy quân phiệt, vì muốn cho Liên Bang không có năng lực chống lại sự tấn công của kẻ địch bên ngoài!”
Lệ Na Sa giật mình giận dữ nói: “Là ai khiến người làm như vậy?”
Sau khi Áo Mẫu Tư Đặc cầm bình rượu uống vài ngụm, dùng cánh tay lau miệng, nheo mắt nhìn khoảng không tối tăm ngoài cửa sổ, dùng một giọng nói trầm ngâm lầm bầm nói: “Là ai khiến ta làm như vậy? Ha ha, là cha của ta, chính cha của ta khiến ta làm như vậy!

“Là ông ta, đã khiến cho ta từ lúc tòng quân đã không có tương lai: là ông ta, khiến cho ta phải xa quê hương, một thân một mình đến đất khách quê người, là ông ta, đã khiến cho ta phải sống một cuộc sống không có bản thân… là ông ta, khiến cho ta ngay cả một người bầu bạn cũng không thể tự mình tìm được, mặc dù là vợ, nhưng lại là một sản vật chính trị không có bất cứ tình cảm gì…
“Ha ha, 50 năm, cuộc đời có mấy cái 50 năm cơ cứ … Hài … Mệt quá, thật sự rất mệt…thật muốn sống một cuộc sống bình thường không lo lắng gì … Đáng tiếc … Đó chỉ là giấc mơ chỉ khi nằm mơ mới có được…” giọng của Áo Mẫu Tư Đặc càng ngày càng nhỏ, rồi ông ta nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.
Lệ Na Sa ngây người nhìn người đàn ông đang ngủ say này, từ trong lời nói của ông ta có thể biết được. Ông ta là gián điệp đặc chủng do địch phái đến, vì muốn làm cho Liên Bang sụp đổ, ông ta lại mai phục ở đây 50 năm, đồng thời lại khiến cho vai của ông ta đeo lên quân hàm cao nhất của quân đội Liên Bang.
Mặc dù với thân phận quân nhân khiến cho bản thân mình hận ông ấy, muốn tố cáo ông ấy, nhưng với thân phận người phụ nữ thì mình lại thấy ông ta thật đáng thương, tội nghiệp cho ông ta.
Từ trong lời nói của ông ta cũng có thể biết được, ông ta hoàn toàn không tư nguyện đến nơi này, ông ta vô cùng căm hận cuộc sống không có tương lai không là chính mình này, từ trong lời nói đầy khát vọng của ông ta có thể biết được, điều ông ta hy vọng nhất chính là rời khỏi cái cuộc sống lừa lọc này, rời khỏi cái đất nước chỉ hỏi đến được mất này, đi tìm một cuộc sống mới nhàn hạ thoải mái, không cần lo nghĩ gì, không cần lo lắng gì.
Đặc biệt là câu nói sau cùng với giọng điệu thất vọng kia: “Đáng tiếc … đó chỉ có thể có trong giấc mơ …”
Chính câu nói này, khiến cho cá tính phụ nữ của Lệ Na Sa chiếm thế thượng phong, cô ấy vừa dùng câu nói “dù gì tố cáo ông ta cũng không ai tin, hơn nữa sự đấu đá của quân phiệt Liên Bang cũng cũng thể thay đổi được.” như thế để củng cố quyết tâm của mình, vừa nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Áo Mẫu Tư Đặc, nhẹ nhàng xoa xoa tóc của Áo Mẫu Tư Đặc.
Chạy vội đến Kỳ hạm hạm đội liên hợp 1 Vạn La Liên bang, Lai Uy hưng phấn nói với Ngụy Phi: “Đại ca, anh xem lệnh thưởng của quân bộ truyền đến này, toàn bộ quân quan tham chiến đều được thăng một cấp, ha ha, thật không ngờ chỉ mới một ngày chúng ta đã trở thành trung tướng.”
Ngụy Phi lắc đầu than: “Vô công phong thưởng, không phải là chuyện tốt.”
“Sao lại không phải là chuyện tốt cơ chứ? Binh sỹ rất vui mừng, Sĩ khí của quân ta cũng lên!” Well vội nói: “Đúng vậy, sao lại là vô công phong thưởng co chứ? Quân ta vừa quang phục hàng ngàn hành tinh đấy.” Lai Uy cũng xen vào nói: “Hài, vậy mà cũng tính là quang phục sao? Những hành tinh này giống như là dâng tận cửa chứ bộ!” Ngụy Phi có chút lo lắng nói. “Ừ, đại ca, sao lại nói vậy?” Well lộ vẻ không hiểu.
“Nếu cậu là Mục Ân Lôi Tư, cậu sẽ để cho kẻ địch cướp đi nhiều hành tinh hành chính như thế không? Ngụy Phi nói một cách không có gì tốt. “Ý anh có nghĩ là tất cả đêu là cạm bẫy? Nhưng những hành tinh kia hoàn toàn không có gì lạ thường, ông ta có thể làm ra được cái bẫy gì cơ chứ? Lai Uy gãi đầu nói.
“Giải cứu gần ngàn hành tinh một cách thuận lợi, cậu nói xem chúng ta sẽ có cảm giác như thế nào? “Ngụy Phi lên tiếng nói.
Lai Uy và Well nghe thấy lời này giật mình, đồng thanh nói: “Xem thường địch!”
Ngụy Phi gật đầu lúc đang định nói gì, nhân viên radar đột nhiên báo cáo một cách căng thẳng: “Báo cáo! Thuyền trinh thám tại phương vị 3 giờ nơi 50 vạn km phát hiện tung tích kẻ địch! Có khoảng 30 vạn chiến chiên hạm phổ thông!’
Lai Uy và Well nghe thấy lời này giật mình, toàn bộ đều hưng phấn chờ đợi mệnh lệnh của Ngụy Phi.
Còn Ngụy Phi sau khi trầm ngâm một hồi, liền ra lệnh như thế này: “ Toàn bộ dừng lại! Truyền tin tức này cho các hạm đội phía sau!”
Lai Uy và Well ngây người, nhưng sau khi nhìn nhau, đều gật đầu.
Bọn họ đồng ý với mệnh lệnh của đại ca, mặc dù mình có 10 ngàn chiến hạm cao cấp, hơn nữa tổng binh lực là 150 ngàn đối đầu với 300 ngàn chiến hạm phổ thông thì không khó khăn gì. Nhưng hạm đội này của mình đã rời đại đội quả thực quá xa, những nguy hiểm tiềm tàng tồn tại là rất lớn, dù gì tiêu diệt kẻ địch cũng không cần vội vã, đợi đại đội đến rồi hành động vậy.
Nhận được tin tức của hạm đội liên hợp 1 truyền về,4 hạm đội phía sau tổng binh lực vượt quá 800 ngàn chiến hạm đang bận rộn tiến vào các hành tinh để hiển thị quang phục thành công, liền vứt bỏ hoa tươi, rượu ngon, máy quay, tăng tốc hội hợp với hạm đội liên hợp 1.
Những tướng quân phái trẻ này mặc dù không ai phục ai, nhưng nói đến tâm nguyện muốn cùng kẻ địch chiến đấu một trận thật sự, thì đây là tâm nguyện chung của mọi người.
Nói cho cùng, bọn họ cũng cảm thấy bây giờ được khen thưởng thì quá không thực, không chiến đấu với kẻ địch một trận, thì thật ngại nhận lệnh thăng chức.
Do bọn họ vội vàng, toàn bộ hạm đội đều dùng bước nhảy không gian để rời khỏi những khu vực được quang phục này.
Lý Đao nhận được tin tình báo cười một cách nham hiểm: “Đóng vững đánh chắc, tập trung lực lượng sao? Hừ hừ, không dễ dàng như các người nghĩ đâu.” Nói rồi ra lệnh cho phó quan: “Mệnh lệnh hạm đội 6,7, 8, 9, 10 ngừng di chuyển, ra lệnh cho hạm đội ẩn núp phía sau chiến hạm địch hành động!”
Sau khu vực những hành tinh được Vạn La Liên bang quang phục kia, có mấy chục hành tinh rác, lúc mệnh lệnh của Lý Đào được truyền đến những nơi này, trong chốc lát, mỗi hành tinh rác đều cùng lúc xuất hiện mấy ngàn chiếc chiến hạm.
Nhìn thấy màu sơn trên thân chiến hạm đều là quân đội của Lôi Tư Liên Bang.
Các hành tinh từ trên radar phát hiện ra được điểm này liền vô cùng căng thẳng, bởi vì bọn họ vừa mới đầu hành Vạn La Liên bang, còn tưởng hàng ngàn hàng vạn quân Liên Bang có thể bảo vệ an toàn ình, thật không ngờ bây giờ quân đội Vạn La Liên bang không biết đi đâu rồi, còn quân đội Lôi Tư Liên Bang thì lại xuất hiện trước cửa nhà.
Trong lúc các quan viên chính phủ còn đang thảo luân nên làm thế nào, sau khi Lôi Tư Liên Bang một lần pháo kích đến những hành tinh này làm chết mấy trăm ngàn người, những hành tinh này liền giơ tay đầu hàng, bắt đầu vui mừng nghênh đón quân đội Lôi Tư Liên Bang.
Những viên quan không biết xấu hổ là gì, còn ôm chân của quân đội Lôi Tư khóc chảy nước mắt, hét lớn nói may mà quân Lôi Tư đến kịp, nếu không cả hành tinh đã bị Vạn La Liên bang ác độc chiếm đóng.
Cũng chính vì như vậy, chỉ trong chốc lát, những hành tinh hành chính trên tinh hệ Tư Văn mà Vạn La Liên Bang tuyên bố đã quang phục, toàn bộ đã lần nữa trở thành bối của Lôi Tư Liên Bang.
Khảm Mục Kỳ nhận được tin này suýt nữa thì thổ huyết ngất đi, nhưng do phía quân Liên Bang tấn công tinh hệ Đức La vẫn thẳng tiến mà không bị ngăn cản, dường như đã quan phục hơn một nửa tinh hệ, từ đó vãn hồi được một ít thể diện cho Khảm Mục Kỳ, cho nên Khảm Mục Kỳ vẫn không chịu nổ ngã xuống đất.
Cũng vì như vậy, quân đội Vạn La Liên bang nhận định chủ lực phản quân đóng ở tinh hệ Tư Văn, cho nên Khảm Mục Kỳ ra lệnh, hai đội quân sau cùng ở lại trấn thủ, bồ đội tuyến hai và hạm đội vận chuyển của quân đội Vạn La Liên bang, tổng binh lực gần 500 ngàn chiếc chiến hạm tiến đến tinh hệ Tư Văn.
Lúc này, tuyệt đại bộ phận binh lực Vạn La Liên bang đều tập trung ở 2 tinh hệ Tư Văn và Đức La, những tinh hệ khác bắt đầu xuất hiện hiện tượng không đủ binh lực phòng thủ.
-o0o-