Tiểu Bảo Bối Siêu Quậy

Chương 5




Một bầu trời bắt đầu ló dạng những ánh mặt trời ban mai tươi rói. Trên chiếc xe benley màu đen, Hàn Minh đang ngồi luyện võ một cách say mê mà chẳng biết kẻ đang ngồi kế mình là ai cả.

" Hình như tuần sau phải không nhỉ?"

Khua tay múa chân xong rồi, Hàn Minh liền chuyền sang đọc thoại nội tâm. Cậu nói nhỏ tới mức đến ngay cả bác tài mà vẫn có thể hiểu cậu nghĩ gì.

" Tuần sau thế nào?"

Mạnh Toàn lạnh nhạt hỏi.

Hàn Minh chép chép miệng ngã dựa ra sau ghế trả lời.

" Mấy ngày trước tôi có nhận lá thư của thầy An, thầy nói có kẻ muốn quấy phá võ đường nên hắn đã gửi thư thách thức. Chính vì thế nên thầy mới nhờ tôi giúp thầy dạy hắn một bài học"

" Sao ông ấy không tự mà đánh, mắc gì phải gọi đến cậu?"

Mạnh Toàn vừa coi đồng hồ vừa nói.

" Anh chẳng biết gì cả. Thầy tôi, thứ nhất là bậc võ sư đức cao vọng trọng. Thứ nhì, nó không đủ tư cách đấu với thầy. Cuối cùng, nó không thắng nổi tôi, tôi không thắng nổi thầy, suy ra nó không đủ sức thắng thầy"

" Nói đi nói lại, rốt cuộc ý chính của cậu cũng chỉ là nó không đủ tư cách đấu với thầy cậu"

Mạnh Toàn lắc đầu chán nản. Cậu lấy cuốn sách thiên văn ra ngồi nghiên cứu. Ít ra đọc sách còn giúp cậu mở mang kiến thức hơn là ngồi đây nghe Hàn Minh múa mồm.

Đi một hồi rốt cuộc xe cũng dừng bánh lại trước cổng trường, Mạnh Toàn và Hàn Minh bước xuống và bước vào trường. Hôm nay là ngày đầu tuần cũng là ngày đầu tiên thực hiện dự án học sinh tự học của hội đồng giáo viên. Tất cả học sinh sẽ có thời gian là một tuần để hoàn thành một nghiên cứu về một lĩnh vực mà mình yêu thích. Chẳng hạn như Mạnh Toàn thì là thiên văn học, còn Hàn Minh thì chắc chắn sẽ là sinh vật học.

Đây là dự án mới của trường nhằm giúp họ sinh củng cố được kiến thức đã học và nhằm tăng tính nhạy bén của bộ não học sinh. Bởi vậy ngày hôm nay, ai ai cũng đều bắt nhóm với nhau mà làm việc, đây cũng là cách mà giáo viên muốn học sinh đoàn kết với nhau hơn.

Đi thẳng vào lớp, Tuấn Khải và Tiểu My liền kéo Hàn Minh lên phòng thư viện. Tuy là bạn thân nhưng đề tài mà Hàn Minh chọn thật quá khó đối với hai người, bất đắc dĩ hai người đành tách ra để học.

" Ê Minh, cậu lập nhóm với ai vậy?"

Tuấn Khải ôm cuốn sách trong tay quan tâm Hàn Minh.

" Có một mình tớ thôi"

" Sao cậu không rủ mấy bạn lớp khác đi, một mình sao kham nổi"

Tiểu My cũng thấy lo cho Hàn Minh mà gợi ý. Dù sao dự án lần này khá khó, đề tài cậu chọn lại khó hơn. Một mình chiến đấu quả là rất khó khăn.

Hàn Minh thở dài thườn thượt trả lời.

" Làm như tớ muốn mần một mình vậy. Tớ có hỏi rồi nhưng ai cũng đều có nhóm học của mình hết, bởi vậy tớ mới đơn côi một mình nè"

" Cậu có thể bắt nhóm với mấy anh chị lớp lớn mà, hỏi thử Mạnh Toàn xem"

Tuấn Khải nảy ra một ý tưởng mà chỉ có mỗi Tiểu My là người vui sướng nhất.

" Hắn đúng là chưa có nhóm học nhưng đề tài của hắn không thuộc lĩnh vực của tớ. Với lại, tên ác ôn đó thích làm một mình không thích làm chung với người khác"

Ghét thì ghét nhưng Hàn Minh là người công tư phân minh. Cậu thật sự rất ghét Mạnh Toàn nhưng về việc học, cậu rất ngưỡng mộ cái đầu của hắn. Nếu có hắn làm chung đề tài chắc chắn cậu sẽ được điểm cao nhưng ngặt nổi hai người có hai chí hướng khác nhau, không ai giống ai cả.

Vào thư viện, điều đầu tiên là họ chia nhau ra tìm sách cho riêng mình. Sách trong thư viện của trường có thể nói là sánh ngang với nhà sách. Diện tích thư viện còn lớn hơn cả hai phòng học ghép lại thì thử nghĩ, sự phong phú sách như thế nào.

Đi qua dãy nhóm môn sinh- hóa, Hàn Minh bắt đầu tìm kiếm và lấy ra một bộ côn trùng học và động vật học. Cậu lướt ngón tay trên các gáy sách và chạm đúng tiêu đề cậu cần chọn, sự tiến hóa của các loài côn trùng.

Mừng rỡ, Hàn Minh vạch sách hai bên ra để rút cuốn sách. Nhưng ai ngờ, bàn tay của ai đó đã chọp lấy trước cậu.

" Nhóc có thể nhường anh quyển sách này không? Anh rất cần nó"

Hàn Minh quay sang người đang nói. Thật bất ngờ khi anh chàng đứng trước mặt cậu có vẻ ngoài cực kì điển trai theo kiểu thư sinh mắt kiếng. Hơn thế nữa anh lại có giọng nói rất dịu dàng và trầm ấm. Không hiểu sao ngực của Hàn Minh tự nhiên khó thở và cơ thể đang nóng dần lên.

" Được không nhóc?"

Đang ngơ ngác, Hàn Minh bỗng giật mình trả lời. Không biết bị cái gì mà hồn lỡ sa vào đôi mắt anh rồi.

" Em cũng đang rất cần nó cho đề tài nghiên cứu của em"

" Em chọn đề tài gì thế?"

" Côn trùng về sự tiến hóa và đời sống"

Anh chàng bỗng nở nụ cười thu hút bảo.

" Tốt quá, anh cũng là đề tài này. Mình làm chung, em thấy thế nào?"

Ngay lập tức Hàn Minh gật đầu lia lịa đồng ý. Anh chàng kia mừng rỡ lại cười. Nụ cười của anh càng khiến Hàn Kinh trở nên mất tập trung hơn.

" Mình ra đó ngồi đi"

Anh chàng lạ mặt lập tức chủ động đi trước, Hàn Minh nối gót theo sau với tinh thần cực kì phấn trấn. Cậu đã có bạn đồng hành vô cùng tốt rồi, cậu chắc chắn đề tài lần này của cậu sẽ đoạt giải nhất cho xem.

Ngồi xuống bàn, việc đầu tiên mà anh chàng này muốn chính là thông tin của Hàn Minh. Anh hỏi.

" Em là Minh lớp 11a5 đúng không?"

Hàn Minh kinh ngạc nhìn anh hỏi.

" Sao anh biết em thế?"

Anh chỉ cười khẽ rồi bảo.

" Thằng nhóc dũng cảm dám đánh cả Mạnh Toàn thì thử hỏi tên tuổi của nhóc có ai mà không rõ"

Hóa ra nguyên nhân xuất phát từ chuyện hôm bửa. Nghe mà Hàn Minh cảm thấy mất mặt, nổi tiếng chuyện gì không nổi, dựa vào việc đánh đập người khác mà nổi. Hàn Minh chả thấy hảnh diện gì cả.

" Anh là Hoài Phong, rất vui khi được quen em"

" Em cũng vậy"

Xã giao xong, hai người bật cười nên khiến cho Tiểu My ở gần đó chú ý. Cô tò mò liếc sang hai người hậm hực.

" Làm như thân nhau lắm vậy á. À đúng rồi, phải đi báo cho anh Mạnh Toàn biết mới được, không để tên đó phá hoại kế hoạch của mình"

Tiểu My vội vã chạy ra ngoài bỏ lại Tuấn Khải một mình với đống sách dày cộm. Tuấn Khải nhìn theo bóng Tiểu My mà lòng muốn rủa cô ta một trận.

Tiểu My chạy thẳng lên lớp của Mạnh Toàn, cũng may cậu ta vẫn ngồi trong lớp đọc sách. Mừng rỡ, Tiểu My liền chạy tới điều chỉnh hơi thở lại rồi mới ghé vào tai Mạnh Toàn nói khẽ.

" Có ông anh nào mười hai muốn tiếp cận Hàn Minh. Trong anh ấy khá là gần gũi với Minh. Hiện hai người ấy đang rất vui vẻ ở dưới thư viện á"

Nghe xong thông tin, môi Mạnh Toàn khẽ giật, hai bàn tay cậu nắm chặt lấy quyển sách run lên từng đợt. Tiểu My đứng cạnh có thể nhìn thấy rõ cảm xúc của Mạnh Toàn đang điên lên nhưng vì thể diện mà cậu chẳng hề biểu hiện nhiều ra ngoài.

Con mồi đã sập bẫy, Tiểu My hí hửng châm thêm vài câu.

" Em xem ra, bé Hàn Minh rất thích cái ông anh này luôn. Em thấy nó vui vẻ lắm, làm chung đề tài nữa với lại nó còn...."

"Ai cho tên đó chọn đề tài đó hả?"

Cục tức đã dồn lên tới não. Mạnh Toàn đập mạnh xuống bàn một cái rồi liền chạy thẳng ra lớp hướng về phòng thư viện mà chạy.

" Tiểu công ơi, đợi em với"

Tiểu My mừng như muốn bay lên cung trăng, chạy chân sáo theo sau Mạnh Toàn.

Tới nơi, Mạnh Toàn đứng trước cửa thư viện nhìn thẳng vào trong thì đã thấy hai cái tên đó đang rất vui vẻ với nhau. Người thì cười, người thì nói, nói xong lại xoa đầu. Yêu nhau à?

Nhìn mà ngứa mắt. Mạnh Toàn đi thẳng vào trong ngồi đối diện bọn Hàn Minh.

Kẻ thù ngàn năm đã xuất hiện, Hàn Minh ngay lập tức khép nụ cười lại, thay vào đó là gương mặt đầy tia lửa điện.

" Đến đây làm gì hả?"

Hàn Ninh tỏ vẻ lịch sự nhất có thể hỏi Mạnh Toàn.

" Ông đây không thể vào đây đọc sách à?"

Mạnh Toàn hất mặt trả lời.

Cái giọng hách dịch của cậu đúng là khiến kẻ khác cảm thấy khó chịu mà.

Thấy không khí có phần nặng trĩu, Hoài Phong nhận ra bản thân cậu ở đây không còn giá trị nữa. Cậu đành cất tiếng nói với Hàn Minh.

" Anh về lớp trước, nếu có gì nhóc cứ lên lớp tìm anh"

" Dạ"

Hàn Minh cười tươi nhìn Hoài Phong rơi đi. Thoáng trong đầu cậu nghĩ, sao trên đời này lại có kẻ vừa đẹp lại vừa tốt thế này, chả buồn cho cậu, bất hạnh sống chung với cái tên ác ôn nhất trên đời. Ác quỷ, Mạnh Toàn chính là ác quỷ đầu thai.

Càng nghĩ càng chán, Hàn Minh đứng dậy ôm chồng sách rơi đi mà không thèm nhìn Mạnh Toàn một cái. Tức giận, Mạnh Toàn đứng lên nắm lấy tay Hàn Minh kéo giật cậu lại khiến mấy cuốn sách trên tay Hàn Minh rơi xuống đất. Mạnh Toàn đè Hàn Minh xuống bàn chắn cổ cậu nghiến răng cảnh cáo.

" Chỉ cần ông đây thấy cậu cùng tên đó một lần nữa, ông đây sẽ cho cậu biết tay"

Sự tức giận của Mạnh Toàn không khống chế được Hàn Minh. Khó chịu vì bị chặn cổ, theo quán tính Hàn Minh dùng hết sức đẩy Mạnh Toàn lên nhưng cậu cố gắng như thế nào cũng không thể thoát khỏi sức mạnh của Mạnh Toàn.

Hàn Minh càng cố thoát, Mạnh Toàn càng cố kiềm chặt cậu lại giương đôi mắt đầy tia máu lên nói.

" Nhớ những gì tôi nói đấy"

Mạnh Toàn bỏ Hàn Minh ra và rời khỏi thư viện. Lập tức, mọi ánh mắt của mọi người liền đổ xô về Hàn Minh. Thấy ngại ngùng, Hàn Minh đứng dậy cuống cuồng nhặt mấy cuốn sách lên che mặt mà rời khỏi.

" Không dạy cậu, tôi không phải Dương Hàn Minh"

Hàn Minh chạy thật nhanh về phía Mạnh Toàn. Cậu vượt mặt đứng đối diện Mạnh Toàn. Mạnh Toàn bị cản đường nên đành đứng lại ngông nghênh nhìn Hàn Minh.

" Thế nào sợ rồi sao?"

" Sợ anh lắm"

Hàn Minh nhanh như cắt đấm vào bụng Mạnh Toàn một cái khiến cậu ôm bụng đau đớn. Chưa hết, Hàn Minh còn lấy chồng sách đang ôm trong tay giáng một đòn thật đau lên đầu Mạnh Toàn rồi bỏ chạy.

Mạnh Toàn đau đến khôn tưởng vừa ôm đầu vừa ôm bụng nghiến răng nhìn Hàn Minh đắc đi đang chạy đi mất.

" Tôi sẽ không để cậu sống hết đêm nay"

Đau đến phát khóc, Mạnh Toàn ôm bụng đi về lớp y như ông già chín chục tuổi. Mạnh Toàn chưa lần nào cảm thấy mất mặt đến như vậy, uy nghi của một đại ca trong trường còn ra thể thống gì nữa.