Tiểu Băng, Em Chỉ Có Thể Là Của Tôi

Chương 12: Chính thức là nghệ sĩ của giải trí Vinh Quang




Bạc Băng phát hiện trong phòng mình có nguyên một phòng lễ phục mà Liêu Kính Phong đã chuẩn bị cho cô , bên trong toàn là mẫu quần áo mới nhất từ các nhãn thời trang nổi tiếng .

Ở Bạc gia đúng là cô chẳng thiếu thứ gì nhưng phòng quần áo khoa trương như thế này đúng là chưa từng thấy qua .

Cuối cùng cô chỉ mang một chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần jean ống bó nhẹ nhàng , xách thêm chiếc túi xách trên vai rồi rời đi.

Mặt mũi cũng chẳng buồn trang điểm , chỉ thoa một lớp son nhẹ , da cô đã trắng lại càng thêm tươi tắn.

Bạc Băng vui vẻ bước xuống vẫy tay với Liêu Kính Phong và Hàn Thiên Vũ vẫn còn chưa rời khỏi , vừa đi vừa ngân nga , có thể nhìn thấy rõ cô gái này đây đang vô cùng vui vẻ.

Hàn Thiên Vũ có hơi lớn tiếng khi biết mọi chuyện :“Cái gì , cô ấy muốn vào giới giải trí mà cậu cũng đồng ý?!!!”
Vừa dứt lời đã có tiếng bước chân vội vã chạy vào , Bạc Băng bổ nhào vào lòng Liêu Kính Phong hôn lên má anh một cái , tuy ngại ngùng nhưng vẫn gắng gượng cười nói :“Vậy em đi đó nha , tạm biệt ông xã”

Lúc này cô mới thật sự rời đi , Liêu Kính Phong nghiêng đầu nhìn qua Hàn Thiên Vũ đang trố mắt sửng sốt , bất lực nói :“Bây giờ thì cậu hiểu rồi chứ?”



Vinh Quang đúng là có rất nhiều người nộp hồ sơ , cô đến muộn như vậy đoán chừng là rất lâu mới tới lượt mình.

Vậy mà không ngờ lại rất nhanh đã đến lượt cô rồi? Để ý thì thấy có người mới vào phòng chưa được hai phút đã ra ngoài?!! Đúng là Vinh Quang kén chọn hơn rất nhiều , người đến đây không phải là nam thần thì cũng là mỹ nữ đều mặt nặng mày nhẹ bước ra khỏi phòng.
Bạc Băng thấy vậy thì có chút căng thẳng hít sâu một hơi , đứng thẳng dậy lấy khí thế đẩy cửa bước vào trong , trên chiếc bàn bên kia chỉ có duy nhất một người ngồi ở đó , ông ta nhìn cô dường như hai mắt sáng rỡ lên , vội vã nói :“Cô ngồi đi”

Cô tiến lên chiếc ghế đơn đối diện bàn của ông ta , theo như cô được biết hình như lần này lại đích thân tổng giám đốc giải trí Vinh Quang tuyển dụng.

Vẻ mặt ông ta thấp thỏm hỏi :“Cô là Bạc Băng , đại tiểu thư Bạc gia?”

Bạc Băng không muốn người khác biết đến cô với một danh nghĩa khác ngoài cái tên Bạc Băng này nhưng cũng đành mỉm cười gật đầu một cái đáp :“Vâng”

Chu Vinh Quang tươi cười đứng dậy khỏi ghế , bước lại chìa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay với cô cất lời hân hoan :“Hân hạnh quá , mấy năm trước sau khi cô tốt nghiệp chúng tôi đã muốn mời cô về thế nhưng lại lo sợ mối quan hệ giữa cô với bên Hồng Châu , lại ngại ngùng mà không thể mở lời , vậy mà lần này Bạc tiểu thư lại đích thân đến tham tuyển”
Bạc Băng khách khí đứng dậy bắt tay với ông ta , cũng có chút bất ngờ , không tin được là Vinh Quang đã ngắm trúng mình từ lâu.

Chu Vinh Quang vội vàng đi vào vấn đề như thể sợ cô sẽ đổi ý :“Vậy chúng ta bàn bạc một chút rồi kí hợp đồng luôn nhé?”

Không ngờ mọi chuyện lại hết sức suôn sẻ đến như vậy , Bạc Băng thành công kí hợp đồng với giải trí Vinh Quang , lại không ngờ một người mới như cô lại được sắp xếp cả trợ lý , lại còn được hưởng diễm phúc dưới trướng Diệp Chi , người đại diện xuất sắc nhất của Vinh Quang với vô số diễn viên nắm giải ảnh đế.

Cô đến văn phòng Diệp Chi , gõ nhẹ cửa liền nghe có tiếng nói của người phụ nữ đôi phần nghiêm nghị trưởng thành vang lên :“Mời vào”

Sau khi Bạc Băng bước vào thì Diệp Chi cũng rời mắt khỏi máy tính sau đó đứng dậy hỏi với vẻ nghi ngờ :“Em là Bạc Băng?”

Bạc Băng gật đầu một cái , trên mặt hiện rõ ý cười :“Em là Bạc Băng , sau này phiền chị giúp đỡ”

Diệp Chi rời khỏi chỗ ngồi tiến lại trước mặt cô , niềm nở nói :“Quá tốt , chị thấy em có tiềm năng đấy”

Nói rồi cô ta chạy lại đầu tủ lấy ra một đống giấy tờ đẩy cho cô nói :“Đây là kịch bản , em có thể đọc qua sau đó chọn lấy một bộ mà em cảm thấy phù hợp nhất , chúng ta ngay lập tức đi thử vai”

Cô có hơi sửng sốt :“Nhanh như vậy ạ?”

“Đúng vậy , chị cũng muốn mau chóng được xem thử năng lực của em đến đâu. Trong đây toàn bộ là những bộ phim được đầu tư khá cao , chị nghĩ nếu em được nhận một vai , sẽ là màn debut ngoạn mục”

Diệp Chi trước giờ là người nổi tiếng khó tính , không phải cấp trên cứ đẩy nghệ sĩ về cho cô là cô sẽ nhận mà còn tùy thuộc vào cô ấy có hứng thú muốn bồi dưỡng người đó hay không. Bạc Băng cảm thấy dường như khởi đầu với cô như vậy lại vô cùng suôn sẻ.