Thỉnh thoảng, tiểu ác ma lại kén ăn, không nghe theo thì nó sẽ mất bình tĩnh, thấy không đá động gì được sếp nhỏ, nó liền vỗ cánh đi vào bếp giả bộ hất đổ đống bát đĩa.
Kết quả là, vô tình làm đổ món canh đang nấu.
Tiểu ác ma mím chặt miệng, bóp chặt cái nĩa trong tay, biết mình đã gây họa, nhưng không thể vứt mặt mũi đi xin lỗi được.
Nghe thấy tiếng động, sếp nhỏ vốn dĩ đang ở ngoài cửa xông vào, sắc mặt trầm xuống, như sắp nổi giận.
"Há, không đúng, người hầu kia, ngươi muốn làm gì ta!" Tiểu ác ma trong lòng thì đang lo, ngoài miệng thì hét to.
Kết quả người tiến vào tránh được mảnh vụn và canh trên mặt đất, nắm lấy nó nhìn qua nhìn lại, khiến tiểu ác ma la làng giãy dụa.
Sếp nhỏ không thể không siết chặt eo đối phương bằng hai ba ngón tay của mình, hắn thậm chí còn không sử dụng kính ngữ như trước đó, rất nghiêm khắc giáo dục kẻ gây rối: "May là không bị phỏng, đêm nay không có đậu xào kiểu Tứ Xuyên mà ăn đâu, nên dạy cho mi một bài học."
Tiểu ác ma đang nắm ngón tay trên eo dừng lại, cúi đầu không thấy được biểu tình, có chút run rẩy đáp: "Ồ, ta, ta biết rồi."
Sếp nhỏ nghĩ thầm, phải chăng dọa nó rồi, liền thở dài, nhẹ giọng nói với tiểu gia hỏa trong lòng bàn tay: "Được rồi, lần sau đừng tái phạm nữa."
Thật ra, bởi vì điều đầu tiên người hầu quan tâm lại là an nguy của chính mình thay vì nhìn thấy canh đổ, tiểu ác ma mặt đỏ rần, không biết tại sao trong lòng lại ngọt ngào, là tâm tình chưa từng trải qua.
Nó cúi đầu che giấu nụ cười bất giác lộ ra, phải một lúc lâu sau nó mới trở lại vẻ kiêu ngạo: "Vậy thì tối nay ta vẫn muốn ăn cơm, màu đỏ đỏ."
Không thể nhớ nổi tên món ăn, vì vậy nó luôn sử dụng từ 'đỏ đỏ' để thay thế, nhưng sếp nhỏ có thể hiểu được.
"Không được."
Sếp nhỏ phản đối, kết quả bắt gặp đôi mắt xám cố gắng trấn định, cảm thấy được ấm ức tức giận đều bị ăn hết toàn bộ, ngập ngừng nói: "Vậy, không phải là không thể ăn." Đôi mắt nhỏ trước mặt đột nhiên sáng lên, xoay tròn. "Đổi thành đêm nay tắm rửa cho bé ngoan."
Tắm! Rửa!
Tiểu ác ma che miệng, ánh mắt như muốn tố cáo hắn quá độc ác. Là một chủ nhân, nó thực sự không muốn bộc lộ điểm yếu sợ nước của mình, nhưng nó thường bất lực khi bị người hầu phạm thượng, kích thước của nó kém quá xa nên không có cách nào phản kháng.
Nhìn thấy khóe miệng đối phương hơi sụp xuống, đầu tiểu ác ma nóng lên, buột miệng nói: "Được rồi!"
Nói xong cũng hối hận luôn rồi.
Sếp nhỏ mừng thầm, hắn thích nhất là nhìn tiểu quỷ rụt rè núp trong lòng bàn tay trốn tránh dòng nước, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định thì nở nụ cười ranh mãnh: "Khà khà, vậy tối nay cơm nước xong liền đi tắm ha."
Hu hu hu, cuối cùng cũng ngồi xuống bàn ăn, tiểu ác ma nuốt từng ngụm từng ngụm đậu hũ đỏ au, đến quả ớt cũng bỏ vào trong miệng, hy vọng thời gian đừng trôi qua quá nhanh.
Thật sự không muốn tắm, bồn tắm của con người.. thật đáng sợ mà!
[Hết chương 10]
#11
Lần đầu tiên tắm rửa, tiểu ác ma ướt đẫm, sếp nhỏ cũng ướt đẫm.
Trong vài tháng tiếp theo, sếp nhỏ dùng vũ lực để tiêu hao hết lượng ma lực duy nhất của tiểu ác ma trước khi để tên này yên phận ngâm mình ở trong nước.
Nhưng hiện tại, hắn không biết tiểu ác ma là nam hay nữ.
Có lẽ là bởi vì hôm nay tự mình gây họa, tự nguyện chấp nhận hình phạt, đứa nhỏ trong lòng bàn tay của hắn trông giống như sống không còn gì luyến tiếc, ngồi xếp bằng để cho dòng nước nóng chảy xuống đầu, bọt trên đầu được rửa sạch từng chút một.
"Nhắm mắt lại." Đúng lúc nhắc nhở, sếp nhỏ nhìn tiểu ác ma như bé ngoan, ngoan ngoãn làm theo, trong lòng nhẹ nhõm một hơi, xoa xoa mái tóc đen dài gội sạch dầu gội hương xoài.
Gội đầu cho nó cũng được vài lần, nên hắn thông thạo hơn trước.
Đến công đoạn rửa ráy, tiểu ác ma đứng lên, đỡ lấy ngón tay cái của sếp nhỏ, sợ hãi ngồi lên vịt vàng. Trước đây, sếp nhỏ cho nó ngâm mình trên một chiếc nệm nổi, nhưng sau đó hắn lại mua một chú vịt vàng, tiểu ác ma rất thích, liền đổi cách tắm.
Theo dòng nước, chú vịt nhỏ cứ lơ lửng trôi nhưng không thể trôi ra khỏi tầm kiểm soát của sếp nhỏ liền lập tức bị bắt lại. Tiểu ác ma xua tay bất mãn, ra hiệu cho hắn buông ra. Kết quả, vừa quay đầu lại, phát hiện sếp nhỏ cũng lột sạch quần áo, ngâm mình trong bồn tắm, chờ mặt nước khôi phục lại yên lặng, mới thả nó xuống.
Khuôn mặt nó đỏ bừng, nhìn thứ lơ lửng giữa hai chân của người kia, tiểu ác ma nắm chặt lấy đầu vịt vàng, dùng tóc mái che biểu cảm của mình.
Sếp nhỏ một tay ôm chú vịt nhỏ, tay kia từ từ đổ nước lên người tiểu ác ma. "Tự mình xoa đi nga." Hắn nói.
Tiểu ác ma hoàn hồn, nhanh chóng ngẩng đầu lên, sờ sờ ngực, xoa xoa cánh tay, xoa xoa bộ vị dưới bụng dưới.
Trải qua tình cảnh bị nĩa chọc phá thảm thiết, sếp nhỏ đã tự mình từ bỏ, không cam lòng để tiểu ác ma tự mình làm, chỉ có thể chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của cu cậu này.
A, thật dễ thương.
Khi tầm mắt rơi vào bụng dưới của đối phương, sếp nhỏ mất tự nhiên quay đầu, giả bộ thản nhiên hỏi: "Quỷ thật không có giới tính sao?"
Tiểu ác ma đang nghiêm túc chiến đấu với bụi bẩn trên da ngẩng đầu nghi ngờ, lẩm bẩm sao người hầu của mình trí nhớ kém như vậy, nó kiên nhẫn trả lời, cảm thấy mình thật sự là chủ nhân tốt: "Đương nhiên không phải, sau khi trưởng thành có thể tuỳ chọn giới tính nha!"
"Vậy thì, mi muốn trở thành nam hay nữ?" Quỷ thần xui khiến hỏi câu này, sếp nhỏ chớp chớp mắt, không biết tại sao có chút sốt sắng.
Bàn chân nghịch nước, sóng nước dập dềnh, cảm giác ấm áp ập đến. Tiểu ác ma không chú ý tới xưng hô, suy nghĩ một chút, bĩu môi nói: "Ta cũng không biết, tùy hứng."
"Ồ.." Giọng điệu có chút trầm thấp, sếp nhỏ mấp máy miệng mấy lần, nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.
"?" Tiểu ác ma ngửa đầu đá chân, chú vịt nhỏ lung lay hướng phía trước như thuyền, nước bắn tung tóe.
Đột nhiên!
"Ùng ục ùng ục.." Sếp nhỏ giật mình, không quan tâm đến sự bối rối của mình, nhanh chóng đưa tay ra đón tiểu ác ma rơi xuống nước cùng với chú vịt vàng ngã chỏng vó.
Sau khi sặc mấy ngụm nước, nó cảm thấy phổi nóng bừng bừng, tiểu ác ma không có phong độ gì, "Oa oa" khóc lớn.
Sau này không muốn tắm nữa đâu!