Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 67: Nhà Ma (5)




"Mau... Phương Nhu, tớ biết đáp án là gì rồi"

"Sao...cậu đã biết rồi sao?"

"Ừm, căn phòng hồi nãy chính là đáp án"

"Hả...sao cậu biết, căn phòng đó chính là đáp án?"

"Vì mình tìm thấy bản thiết kế căn phòng đó ở trên tường"

"Và nó trông rất giống vs số 3"

"Thì ra là vậy"

"Vậy những con số chúng ra đã tìm thấy là 1,1,3,4"

"Chúng ta đến rồi"

"Nếu như nhập theo theo thứ tự chính là"

/1-3-1-4/

/Titttt/

"Phương... Phương Nhu, nó mở rồi"

"Chúng ta lấy được chìa khoá rồi"

"Bây giờ tìm nhóm của 2 người kia nữa"

"Là chúng ra sẽ thoát ra được"

/Ở ngoài phòng chờ/

"Họ...họ lấy được chìa khoá rồi?"

"Ừm..họ lấy được rồi"

"Tôi nhớ bản thiết kế căn phòng đó rất khó nhìn"

"Và còn được đặt ở chỗ khó nhận ra"

"Nhưng mà cậu trai này rất tinh ý"

"Chẳng lẽ họ sẽ vượt qua sao ạ?"

Nguyệt Lộ Tuyết ngơ ngác hỏi

"Haha...cô bé dễ thương, vẫn còn một thử thách nữa"

"Đó là tìm thấy lối ra"



"Có chìa khoá nhưng không tìm thấy lối ra thì cũng sẽ thất bại"

"Chỉ còn 20p"

"Liệu họ có vượt qua không?"

Lúc này Thái Khôi Nguyên và Nguyệt Hâm Dao đang loay hoay đi tìm những căn phòng, nhưng xung quanh rất tối và còn có những âm thanh đáng sợ phát ra

"Khôi...Khôi Nguyên, 2 người họ liệu có tìm được thấy mật mã cuối chưa?"

"Tớ không biết nữa, nhưng cứ tin vào 2 người họ, chúng ra cũng phải đi tìm"

"Ừm...nhưng mà, Khôi Nguyên ơi"

"Tớ thấy bên kia có một cánh cửa có ánh sáng phía sau"

"Hả...cái gì?"

"Thật sao?"

Nguyệt Hâm Dao và Thái Khôi Nguyên đi tới điều tra

"Đúng thật...bên kia có ánh sáng, có nghĩa là đây là lối ra"

"Nhưng cửa đã bị khoá rồi"

Thái Khôi Nguyên liền nhớ đến lời Khánh Vỹ Tĩnh nói

"Đúng rồi, chìa khoá, chiếc chìa khoá mà chúng ta đã thấy trong tủ Hâm Dao"

"Bây giờ có lẽ chúng ta nên đi tìm 2 người kia"

"Có lẽ họ đã giải mã được câu đố và lấy được chìa khoá rồi"

"Ừm...chúng ta đi thôi"

"Tớ sẽ cố ghi nhớ vị trí của cánh cửa này"

/ngoài phòng chờ/

"Chị...chị chẳng lẽ họ thật sự thoát ra được sao?"

"Họ chính là những người đầu tiên đó"

"Ừm...hãy mau kêu mọi người chuẩn bị đón họ thôi, 4 người bọn họ rất ăn ý đó chứ"

Nguyệt Lộ Tuyết ở bên nhìn chăm chú vào tivi mà chằm trồ, cô bé không thể rời khỏi màn hình được

/Haha...cô bé kia cũng rất dễ thương đó chứ/

"Chị hai, mọi người hãy cố lên"

/ở trong phòng/



Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu sau hồi cũng đã gặp lại được Thái Khôi Nguyên và Nguyệt Hâm Dao

"A...Hâm Dao, cậu có sao không?"

/ôm lấy/

"Không...tớ không sao, may là có Khôi Nguyên"

"Cái tên này sao?"

Nhâm Phương Nhu quay sang nhìn Thái Khôi Nguyên với ánh mắt liếc

"Sao...sao chứ"

"Được rồi"

Khánh Vỹ Tĩnh lúc này lên tiếng

"Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu"

"Khôi Nguyên cậu tìm thấy đường ra chưa?"

"Hả...à rồi tớ và Hâm Dao đã tìm thấy rồi"

"Nhưng nó cần chìa khoá"

"Vậy là chắc đúng chìa khoá này rồi"

/Lấy ra/

"Cậu đã lấy được chìa khoá rồi sao?"

"Ừm, tớ đã giải mã được câu đố rồi"

"Bây giờ chúng ta ra khỏi đây thôi, chỉ còn 10 phút"

"Khôi Nguyên, Hâm Dao nhờ 2 cậu dẫn đường nhé"

"Ừm, được rồi đi theo bọn tớ"

Nhưng ở ngoài phòng chờ đã lên một kế hoạch gì đó

Khi gần đến lối ra, cả 4 người bỗng dừng lại và núp vào một bên

"Này tớ nghe thấy tiếng động, mau núp vô"

Ở không xa có 2 NPC đang đi tới là tên cầm máy cưa và một tên cầm một con dao dài

(Tất nhiên đều là đồ giả)

Họ tới vì được biết là 4 người kia sẽ tới đây