Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 833




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chương có nội dung bằng hình ảnh

Phụt!  

Diệp Thành bay ra ngoài ngay lập tức, cả người suýt thì nổ tung.  

“Bà điên này, điên rồi mà thực lực cũng không giảm chút nào thế!”, Diệp Thành khổ sở bò dậy, tiếp tục đuổi theo.  


“Không phải ta, không phải ta lấy, ta không nhìn thấy gì cả”, tiếng kêu gào của Nam Minh Ngọc Thu vang vọng khắp đất trời, cô ta đã bay vào trong một rặng núi, điên cuồng vung cánh tay.  

Ầm! Bùm! Đoàng!  

Những gì Diệp Thành có thể thấy chỉ là từng ngọn núi trong rặng núi sụp xuống, Nam Minh Ngọc Thu đi qua nơi nào thì nơi đó đều bị san bằng.  

A!  

Lại là tiếng hét của Nam Minh Ngọc Thu, cô ta thực sự điên loạn, điên cuồng bay về phía Bắc như đang chạy trốn, như thể đã nhìn thấy thứ gì đáng sợ lắm.  

Chết tiệt!  


Diệp Thành lập tức đuổi theo.  

Chỉ là hắn vừa đuổi theo chưa được mấy trăm trượng, Nam Minh Ngọc Thu ở phía trước đã chuyển hướng thật nhanh, xoay người muốn bay về phía Nam, hơn nữa tốc độ cực nhanh, tựa như một đạo thần mang.  

“Mẹ nó, cô đúng là không theo lẽ thường mà”, Diệp Thành bị va vào, cả người lại bay ra ngoài.  

A!  

Nam Minh Ngọc Thu vẫn đang gào thét sợ hãi.  

Hơn nữa đúng như Diệp Thành nói, cô ta không hề theo lẽ thường, bay về phía Nam khoảng hơn chục dặm lại cấp tốc chuyển hướng, bay về phía Tây, bay vài chục dặm ở phía Tây rồi lại bay về phía Đông.  

Diệp Thành ở phía sau như phát điên, Nam Minh Ngọc Thu chạy điên cuồng, còn hắn thì điên cuồng đuổi theo.  


Vì vậy màn đêm tĩnh lặng bởi vì hai người họ mà trở nên không thể yên tĩnh.  

“Sao cô lợi hại thế? Chạy gì mà nhanh vậy!”, khí huyết toàn thân Diệp Thành bốc lên tựa như ngọn lửa rực cháy, tốc độ cũng đã đạt tới cực hạn, giống như một đạo Thần hồng.  

Tuy nhiên Nam Minh Ngọc Thu ở cảnh giới Chuẩn Thiên, hơn nữa còn đang ở trong trạng thái điên cuồng, dù hắn chạy hết tốc lực cũng bị cô ta bỏ lại phía sau.  

“Ta không tin”, Diệp Thành thầm chửi, hắn không dừng lại chút nào, bởi vì hắn đã hạ quyết tâm phải đuổi kịp được cô.