Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3355: “Chỉ có điều những người kia cũng thật đáng thương”






Chặng đường này không hề thuận lợi, những người liên tiếp gặp xui xẻo khi gặp phải Đại La Kiếm Tông đều bị Diệp Thành lướt qua, trong đó còn có không ít người tranh đấu, nhưng Diệp Thành cứ thế ngó lơ.



Hắn cũng chẳng nhàn rỗi, cả chặng đường liên tiếp dùng Chu Thiên Diễn Hoá tính toán, hi vọng gặp người chuyển kiếp.





Đáng tiếc đó là hắn gặp được rất nhiều người nhưng chưa thấy một người chuyển kiếp nào.



Nếu đi Táng Hải thì không thể đáp xuống quan sát các cổ tinh đi qua được, tuy nhiên điều mà Diệp Thành lo lắng hơn đó là ở Táng Hải, thần tử Đại La đã bắt về không ít người, trong đó phần lớn đều là người chuyển kiếp.



Nghĩ tới đây, tốc độ của Diệp Thành lại tăng nhanh hơn, hắn vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp trong tinh không.



Táng Hải, một vùng đất hung ở Bắc Đẩu Tinh Vực, sóng đỏ sục sôi, trong từng con sóng còn cuốn theo cả tiếng gào thét thê lương, nghe mà chỉ thấy rợn người, nơi này âm khí quá nặng, giống như địa ngục huyết sắc vậy.



Lúc này, bên ngoài Táng Hải có thể coi là cả biển người, người ta chỉ chỉ trỏ trỏ vào Tagns Hải, giọng điệu oán thán, rất nhiều lão tu sĩ tỏ ra xót xa, từng tiếng thở dài vang lên.



Thế nhưng chỉ thấy bên trong Táng Hải là từng cây trụ màu đỏ máu sừng sững, trên mỗi trụ đều xích một người.



Nếu đếm kĩ thì có thể thấy những người bị xích trên huyết trụ kia ít nhất cũng phải hơn một trăm nghìn người.



Những người này bị thần tử Đại La nắm bắt, có người của thế lực nhỏ, cũng có không ít tán tu, có cả tu sĩ cảnh giới Hoàng và cả Chuẩn Thánh, thế giới của kẻ mạnh chính là coi thường tất cả mà chà đạp lên.



Ở chính giữa Táng Hải có một cao đài huyết sắc.



Cao đài này rộng cả tám trăm trượng, trên đó khắc đầy phù văn, bên trên có một vương toạ huyết sắc, còn thần tử Đại La lại ngả người nhàn nhã trên đó, mặt mày tôi độc có phần méo xệch, trông u ám đến đáng sợ.



Cửu dương chân thể, chí cương chí dương.



Thần tử Đại La dám dừng chân ở Táng Hải thì rõ ràng là dựa vào thần lực của huyết mạch, hắn không sợ âm khí và oán linh ở nơi này, sự tồn tại của hắn khiến người ta khiếp sợ, giống như một tên ác ma đáng sợ vậy.



“Điên rồi”, tu sĩ bên ngoài Táng Hải nhìn những người bị xích rồi lại nhìn sang thần tử Đại La.



“Với tính cách của thần tử Đại La thì cách hành xử như vậy cũng không có gì là lạ”.



“Chỉ có điều những người kia cũng thật đáng thương”, rất nhiều người lắc đầu, bọn họ không dám lên tiếng, chỉ sợ đụng tới thần tử Đại La và gặp hoạ diệt thân.



“Nếu trách thì trách cảnh giới Hoàng thần bí kia, đụng ai không đụng lại đụng tới một tên ma đầu, giờ thì hay rồi, tên này nổi điên thì Bắc Đẩu Tinh đúng là gặp nạn, không biết bao nhiêu người phải chết trong tay hắn”.



“Không thể nói như vậy được, chod ù không có cảnh giới Hoàng thần bí đó thì thần tử Đại La cũng không thay đổi tính cách”.

“Giờ ta lại thấy hiếu kì, tu sĩ cảnh giới Hoàng thần bí kia liệu có đến không?”, có người khẽ nói.