Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3353: Không sao đâu, lát nữa là ổn!








Đợi tới khi hai người định thần trở lại thì ba Chuẩn Thánh của Đại La Kiếm Tông đã bay xuống khỏi hư thiên rồi.



Người ra tay đương nhiên là Diệp Thành, hắn ở đây thì sao có thể để người chuyển kiếp gặp nạn được.





Ba Chuẩn Thánh của Đại La Kiếm Tông đứng dậy, mặt mày kinh hãi, bọn họ không biết khả năng chiến đấu của cảnh giới Hoàng còn có thể mạnh như vậy, cả ba người hợp sức cũng không địch lại nổi mười chiêu, hắn ta có thể sánh ngang với Thánh Nhân sao?



“Đã không?”, Diệp Thành bay xuống nhìn ba Chuẩn Thánh với ánh mắt đầy hứng thú.



“Ta là người của Đại La Kiếm Tông, ngươi muốn chết phải không?”, không rõ ba Chuẩn Thánh bị doạ cho sợ mất mật hay vì lí do gì mà lần lượt gằn giọng phẫn nộ, vả lại còn lôi cả Đại La Kiếm Tông ra.



“Đại La Kiếm Tông? Chưa nghe thấy bao giờ”, Diệp Thành bĩu môi.



“Ngươi...”



“Ngủ một lát đi”, Diệp Thành lập tức phất tay, ba Chuẩn Thánh còn chưa nói xong htif đã bị đánh ngất đi.



“Đa tạ đạo hữu tương trợ”, thấy ba Chuẩn Thánh ngất đi, người thanh niên áo trắng và nữ tử áo xanh mới lần lượt tiến lên trước chắp tay hành lễ, nếu không phải nhờ có Diệp Thành thì hôm nay bọn họ nhất định không thoát được khỏi cái chết.



“Người một nhà cả, đừng khách khí”.



“Người...người một nhà?”, cả hai người tỏ ra khó hiểu.



“Đoàn Ngự sư huynh, quy vị thôi”, Diệp Thành mỉm cười gảy ra một đạo tiên quang bay vào trán của người thanh niên.







Tiên quang bay vào, cơ thể ngươi thanh niên áo trắng và nữ tử áo xanh run lên, hai tay bọn họ ôm đầu, miệng rên rỉ đau đớn.



Nữ tử áo xanh biến sắc vội tiến lên trước.



Diệp Thành khẽ mỉm cười, hắn tế ra bí thuật cấm cố nữ tử áo xanh kia sau đó còn bóp nát rất nhiều đan dược bay vào cơ thể nữ tử áo xanh để trị thương cho cô, gạt đi sát khí trong cơ thể cô.



Nữ tử áo xanh hoang mang, cô cau mày, không biết Diệp Thành là người tốt hay người xấu, hắn cứu bọn họ rồi lại trị thương cho cô nhưng lại gảy ra một đạo tiên quang khiến người thanh niên áo trắng kia đau đớn.



Không sao đâu, lát nữa là ổn!



Diệp Thành mỉm cười an ủi, hắn lại lần nữa bóp nát đan dược và đẩy tinh nguyên thánh thể để trị thương cho nữ tử kia.



Hự!



Người thanh niên áo trắng vẫn còn rên rỉ, hắn quỳ xuống đất tỏ ra rất đau đớn.



Sau khi một đạo tiên quang bay vào, một loạt kí ức xưa kia và những kỉ niệm cũ ùa về.