Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1520




Rầm!



Trong tiếng trầm trồ, trời đất như rung chuyển.





Nếu nhìn từ xa có thể thấy hình thái của Doãn Chí Bình đã thay đổi, khí huyết toàn thân sục sôi, có chín đạo long huyết bao quanh cơ thể hắn, mái tóc màu đen nhanh chóng biến thành màu đỏ.



Phía sau hắn xuất hiện cảnh tượng kinh người: Đó là mảnh đất khô cằn màu đỏ như máu, trời đất đều có màu đỏ, từng nhành cây ngọn cỏ đều không thể sinh sôi, thây xác chất thành núi, máu chảy thành sông…



“Ma…Ma?”, thấy cảnh tượng này, những người quan sát trận chiến ở tứ phương đều thay đổi sắc mặt.



“Hắn cũng là ma sao?”, Linh Chân Thượng Nhân nheo mắt, “đúng là khiến ta phải bất ngờ”.



“Bình Nhi còn ẩn giấu sức mạnh khủng khiếp này sao?”, phía này, Thông Huyền Chân Nhân bất giác mỉm cười.



“Sư huynh, hắn là ma”, bên cạnh ông ta, Hằng Nhạc Chân Nhân lên tiếng.



Nghe vậy, Thông Huyền Chân Nhân hơi cau mày, ông ta bất giác nhìn sang Hằng Nhạc Chân Nhân: “Sư đệ, đệ có ý tứ gì?”



“Đệ chỉ muốn biết cùng ở trạng thái hoá ma vì sao trong mắt huynh Diệp Thành lại là ma còn Doãn Chí Bình lại không phải ma?”, Hằng Nhạc Chân Nhân vẫn điềm tĩnh vả lại còn hết sức thản nhiên: “Diệp Thành thành ma thì huynh nghiến răng hận không thể xé xác hắn, còn Doãn Chí Bình thành ma thì huynh lạ cười tán thưởng, sư huynh cũng thật thiên vị…”



“Hắn là chưởng giáo của Hằng Nhạc”, bị chất vấn như vậy, vẻ mặt của Thông Huyền Chân Nhân tối sầm lại.



“Chưởng giáo?”, câu nói này cảu Hằng Nhạc Chân Nhân mang theo sự mỉa mai: “Dám hỏi sư huynh, từ khi hắn làm chưởng giáo của Hằng Nhạc thì hắn đã làm được vì có ích cho Hằng Nhạc? Huynh đã bao giờ từ hỏi hắn có xứng làm chưởng giáo của Hằng Nhạc không?”



“Ngươi…”, Thông Huyền Chân Nhân nghe câu này xong thì mặt mày đỏ gay.




“Không cần phải lấy lý do hắn là kí chủ của Hằng Nhạc Tông nữa, cũng chính vì lý do này mà đã hại không biết bao nhiêu đệ tử và trưởng lão của chúng ta chết thảm”, Hằng Nhạc Chân Nhân trầm giọng: “Hắn là kí chủ thì đã sao, khả năng chiến đấu của hắn mạnh mẽ thì đã sao? Hắn có thể bảo vệ được Hằng Nhạc Tông trong tương lai không? Thân là chưởng giáo không những không lấy mình làm gương mà ngược lại còn hống hách vô thiên vô pháp, hại đệ tử trong môn, hỗn chiến tam tông khiến Hằng Nhạc ta tổn thất nghiêm trọng, đây chính là kiệt tác của hắn, sư huynh cho rằng hắn xứng làm thống soái ba quân sao?”



“Ngươi…”, Thông Huyền Chân Nhân lại lần nữa nóng phừng mặt.



“Sức mạnh mạnh quá”, khi hai người đang nói chuyện thì từ tứ phương chợt vang lên tiếng xôn xao.



“Sức mạnh ma đạo sao?”, trong tiếng xôn xao, Diệp Thành nhìn cảnh này mà nheo mắt, sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, kể cả là hắn cũng không thể ngờ Doãn Chí Bình lại có sức mạnh khủng khiếp thế này, vả lại còn có liên quan tới ma.



“Đó là tâm của ác ma”, giọng nói của Thái Hư Cổ Long vang lên trong thần hải của Diệp Thành.



“Tâm của ác ma?”, Diệp Thành cau mày, “cũng là ma?”



“Đúng, cũng là ma”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng: “Nói chính xác hơn thì chính là mọt phần trong huyết mạch của ma, vả lại còn là một loại ma mạnh mẽ dị thường. Doãn Chí Bình thân có tâm ma nhưng hắn lại không phải là ma thực thụ, vì hắn chỉ có tâm ma mà không có huyết mạch và ma thể, cái gọi là ma cũng có cái tốt nhưng người mang tâm ma thì chính là ma mang ác niệm, sức mạnh tinh tuý, thực lực mạnh mẽ, vượt xa ngoài sức tưởng tượng của ngươi, nếu như ta đoán không nhầm thì hắn có độ hoà hợp về linh hồn cao như vậy với Thái Hư Cổ Long Hồn có lẽ là vì tâm ma của hắn, vì ác niệm của Thái Hư Cổ Long Hồn của Hằng Nhạc Tông quá mạnh”.

“Hắn còn có cả bí mật kinh thiên động địa này sao?”, Diệp Thành nheo mắt, lúc này hắn cảm nhận rõ hơn ai hết sức mạnh khủng khiếp của Doãn Chí Bình.