Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1507




Tiếng kim loại chói tai vang lên, đạo thần mang kia cứ thế đánh vào Bá Long Đao. Mặc dù nó đủ rắn chắc nhưng lại không thể phá tan được thần mang kia, thế nhưng sự chấn động khủng khiếp này lại khiến cơ thể Diệp Thành nôn nao, hắn cứ thế phun ra cả miệng máu.



Trấn áp cho ta!



Doãn Chí Bình gằn lên phẫn nộ, một ngọn núi hư ảo tầm tám nghìn trượng đè nén xuống, xung quanh có long khí bao quanh khiến cả hư không như vỡ vụn.





Hự…!



Ngay sau đó, Diệp Thành cứ thế bị chèn ép tới mức lảo đảo, nhiều vị trí trên cơ thể bị chảy máu.



Cảnh tượng này khiến những người xem trận chiến phải nhảy dựng lên, Diệp Thành không hổ là Hoang Cổ Thánh Thể, nếu đổi lại là tu sĩ khác ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất thì sẽ bị hoá thành huyết vụ ngay lập tức.



“Doãn Chí Bình, ta đã đánh giá thấp ngươi rồi”, Diệp Thành trào máu nơi khoé miệng, hắn cố gắng dốc sức địch lại với Hư Hoan Long Sơn, nó giống như ngọn núi cao lớn nặng tựa ngàn cân đè nén khiến khí huyết của Diệp Thành đều phải quay về vùng đan hải.



“Bản thể, đã kiểm soát được Hằng Nhạc Tông”, đúng lúc này, một giọng nói vang lên trong thần hải của Diệp Thành.



“Thật sao?”, Diệp Thành nhếch miệng cười, trong đôi mắt u tối chợt như có vì sao lấp lánh, hiện lên hai đạo kim quang sắc lạnh.







Gừ!



Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, một tiếng rồng gầm mạnh mẽ vang vọng từ trong cơ thể của Diệp Thành, khí huyết vàng kim sục sôi giống như ngọn lửa bùng cháy khiến không gian trở nên méo mó.



Gừ!



Sau một tiếng rồng gầm mạnh mẽ, một đạo thần hồng màu vàng kim xuất phát từ trên đầu Diệp Thành xuyên lên trời.



Ngay sau đó, kim quang sáng chói bao quanh cơ thể hắn, ánh lên từng luồng khí màu vàng kim, mỗi một đạo kim quang đều rất dày và nặng, mái tóc dài màu vàng kim như dòng nước đổ, khí thế của hắn trong chốc lát tăng vọt mạnh mẽ, không hề yếu hơn Doãn Chí Bình.



“Ôi trời”, đột nhiên, tứ phương như bùng nổ, “Tần Vũ cũng chưa dùng hết sức”.



“Chuyện gì thế chứ?”, ánh mắt của rất nhiều người đều trợn tròn cả lên.



“Sát thần Tần Vũ, quả nhiên là anh hùng cái thế”.



“Mẹ kiếp, khả năng chiến đấu không thua kém gì Doãn Chí Bình cả”, ở bên, nhóm Vi Văn Trác kinh ngạc, kể cả là bọn họ thì cũng không hề biết Diệp Thành lại có khả năng chiến đấu mạnh mẽ như vậy.



“Lại còn che giấu thực lực”, trong đám người, Cơ Tuyết Băng há hốc miệng, ánh mắt rõ vẻ kinh ngạc, người bên trong kết giới kia đã từng huỷ hoại hết sự cao ngạo của cô ta.



“Khả năng chiến đấu thế này, bại hay thắng cũng chưa biết được”, phía này, Hạo Thiên Huyền Chấn hít vào một hơi thật sâu, trong ánh mắt ông ta rõ vẻ kinh ngạc.



“Hắn sẽ thắng”, phía này, Hạo Thiên Thi Nguyệt chắp hay tay làm dáng vẻ cầu nguyện.



“Tỷ, hắn đúng là anh hùng cái thế”, Thượng Quan Ngọc Nhi khẽ mỉm cười, “cái nhìn của tỷ quả nhiên không tồi”.



“Khiến ta thật bất ngờ”, Thượng Quan