“Đúng là đã đánh giá thấp hắn”, khoé miệng Cơ Tuyết Băng trào máu, cô ta nhìn Tần Vũ, đôi mắt đẹp lần đầu tiên mang vẻ kinh ngạc.
Cửu Thiên Huyền Linh Gương là cấm pháp khá đặc biệt trong số chín cấm pháp lớn của Huyền Linh Chi Thể, cô ta hoá thân thành người trong gương, tấn công từ bên ngoài đều sẽ bị nó phản lại, mà đòn tấn công của cô ta cũng sẽ được nó giúp sức, uy lực tăng lên gấp mấy lần.
Giờ khắc này cô ta đang hơi ngẩn ngơ.
Cô ta mới chỉ thi triển Cửu Thiên Huyền Linh Gương hai lần, nhưng cả hai lần đều bị công phá, một lần là bị Diệp Thành công phá khi ở cuộc thi tam tông, một lần nữa là lúc này, bị Tần Vũ công phá.
Sự kiêu ngạo của cô ta cũng như ngày đó, bị gạt đi rất nhiều.
“Còn chiêu gì nữa không?”, ở hư không đối diện, Diệp Thành đầu lơ lửng bầu trời đầy sao, chân giẫm trên tinh hà màu vàng, tay trái cầm chiến mâu Vu Hoàng, tay phải cầm Bá Long Đao, hắn đang từng bước từng bước lại gần, mỗi bước đi, hư không đều vọng lại những tiếng “bình bịch”.
Cơ Tuyết Băng im lặng, nhẹ nhàng lau vết máu trên khoé miệng, không tạo kết ấn nhưng lại có hai làn khói xanh bay ra khỏi cơ thể cô ta, ngưng tụ thành hai Cơ Tuyết Băng khác ở bên trái và bên phải.
“Nhất Khí Hoá Tam Thanh”, phía dưới, mắt khán giả đột nhiên sáng lên: “Ta đã nghe nói về sự huyền diệu của Nhất Khí Hoá Tam Thanh này của Huyền Linh Chi Thể, hôm nay nhìn thấy quả nhiên phi thường”.
“Ba đánh một, lần này khả năng Tần Vũ thua rồi”.
“Cũng chưa biết được”, có người vuốt râu, trầm ngâm lên tiếng: “Ngày đó Tần Vũ một mình đấu với Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể cũng không bại, có thể thấy sức chiến đấu của hắn mạnh cỡ nào! Cái danh sát thần Tần Vũ đâu phải gọi chơi”.
“Nhất Khí Hoá Tam Thanh”, bên này, Diệp Thành thấy ba Cơ Tuyết Băng thì không khỏi nở nụ cười, nhưng bước chân vẫn không dừng lại.
Hắn bất giác lại nhớ tới lúc tham gia cuộc thi tam tông, dưới sự tấn công của ba Cơ Tuyết Băng, hắn đã suýt phải nuốt hận, cuối cùng phải kết hợp nhiều bí pháp như trận đồ bát quái, Tiên Thiên Canh Khí và Phân Thân Ảo Ảnh mới gắng gượng được đến khi Nhất Khí Hoá Tam Thanh hết thời gian.
Hơn nữa trong khoảng thời gian đó, hắn cũng đã thành công học được bí pháp nghịch thiên này, nhưng vì vấn đề huyết mạch nên không thể thi triển hoàn hảo, so với Cơ Tuyết Băng, hắn chỉ có thể ngưng tụ ra một đạo thân.
“Bí pháp này không tệ”, Diệp Thành vẫn bước đi, vẫn cười rất thản nhiên và tự tin.
“Xem ra hắn có cách đối phó, nếu không cũng không bình tĩnh như vậy”, bên dưới, những người xem chiến lại bắt đầu bình luận.
Chỉ là giây tiếp theo, khoé miệng của bọn họ lại co rút mãnh liệt.
Trên hư không, ba Cơ Tuyết Băng sát phạt tới với luồng khí thế vô song.
Còn Diệp Thành, vừa đi vừa cười, đột nhiên hắn xoay người thật nhanh… bỏ chạy.
Đúng, là chạy, hơn nữa hắn còn chạy rất nhanh, tốc độ ấy còn nhanh hơn cả thỏ.