Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1279




“Cho nên việc mà chúng ta lo lắng căn bản không thể xảy ra, nên biết rằng mặc dù ông ta là điện chủ nhưng cũng phải nghe lệnh chưởng giáo, hoặc có thể việc điều binh khiển tướng trong đêm nay chính là lệnh của chưởng giáo, chưởng giáo có cách tính toán khác cũng chưa biết chừng”.



“Yên tâm, chúng ta và Chính Dương Tông liên minh, trong tình hình hai đấu một thì chắc chắn chiếm ưu thế, nếu chết thì cũng là người của Thanh Vân Tông”, có người cười nói, trong ánh mắt còn loé lên ánh nhìn tàn nhẫn, “nghe nói nữ đệ tử của Thanh Vân Tông đều rất xinh đẹp”.





Nghe câu này, tất cả đều bật cười nham hiểm, dưới ánh trăng mờ, trông bọn chúng hết sức gian manh.



Tiếng xì xào bàn tán mặc dù rất khẽ nhưng vẫn lọt vào tai Diệp Thành, dưới lớp áo choàng đen, khoé miệng của hắn nhếch lên thành nụ cười lạnh lùng: “Chỉ sợ các ngươi không có cái phúc được hưởng thôi”.



Hắn dứt lời, khí tức lạnh băng cứ thế bao trùm khắp rặng núi.



Diệp Thành nhướng mày nhìn về phía xa, nơi đó, từng bóng người đen kịt rợp trời, trận thế vô cùng hùng tráng, đại quân của phân điện thứ chín của Chính Dương Tông đã đến.



Từ phía xa, Diệp Thành đã trông thấy bóng hình xinh đẹp đứng trước đại quân, mặc dù cô khoác trên mình tấm áo bào đen nhưng lại vô cùng nổi bật, dưới Tiên Luân Nhãn, phong thái tuyệt thế ấy càng hiện ra rõ mồn một, trông chẳng khác gì một vị tiên giáng trần, thanh khiết vô ngần.



Nếu nhìn kĩ thì đó chẳng phải là Thánh nữ của Chính Dương Tông, Huyền Linh Chi Thể Cơ Tuyết Băng sao?




“Ta không ngờ đấy”, Diệp Thành nhìn Cơ Tuyết Băng và ho hắng, có điều hắn nhanh chóng nghĩ thông suốt. Cơ Tuyết Băng là điện chủ của phân điện thứ chín ở Chính Dương Tông, Cơ Tuyết Băng cầm quân của phân điện thứ chín.



Diệp Thành quả thực đã quên mất điểm này, Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông liên thủ minh, phân điện thứ nhất của Chính Dương Tông và phân điện thứ nhất của Hằng Nhạc Tông hợp thành một quân, tấn công phân điện thứ nhất của Thanh Vân Tông, phân điện thứ hai của Chính Dương Tông và phân điện thứ hai của Hằng Nhạc Tông hợp thành một quân tấn công phân điện thứ hai của Thanh Vân Tông.



Cứ tính tiếp thì hiện giờ đại quân của phân điện thứ chín mà hắn dẫn đầu chẳng phải sắp hợp tác chiến đấu với phân điện thứ chín của Cơ Tuyết Băng sao?



“Đây có phải là một cơ hội không?”, Diệp Thành nhìn Cơ Tuyết Băng trong dòng người mà thầm nhủ: “Muội là chưởng giáo tương lai của Hằng Nhạc Tông, rồi có ngày chúng ta sẽ phải gặp nhau trên chiến trường”.



“Chúng ta được định sẵn là kẻ định thì ta sẽ không thể để muội sống sót quay về”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, khí huyết sục sôi có phần lạnh lẽo, sự tàn khốc của chiến tranh không thể cho hắn cơ hội thương hại bất cứ ai.

Trong khi nói chuyện, đại quân phân điện thứ chín của Chính Dương Tông đã đi vào trong quần sơn, mà Cơ Tuyết Băng cũng đã lên ngọn núi nơi Diệp Thành đứng.



Cô ta vẫn lãnh đạm như trước, sau khi lên đỉnh núi thì đứng ở đó, toàn thân toát ra khí tức lạnh lẽo, trong đôi mắt xinh đẹp không có chút thay đổi cảm xúc, dường như mọi sự náo loạn trên đời đều không liên quan đến mình.



“Thánh nữ của Chính Dương vẫn mang phong thái trước đây!”, Diệp Thành lên tiếng với giọng điệu bỡn cợt, trong mắt loé lên tia sáng u tối, quan trọng nhất là trong mắt hắn còn có vẻ thèm muốn không hề che giấu.



Vẫn là câu nói đó, diễn kịch mà, đương nhiên phải diễn cho tròn vai! Hắn đang là Thương Hình thì phải diễn cho giống tính của Thương Hình.



Cơ Tuyết Băng làm như không nghe thấy lời Diệp Thành nói, thấy ánh mắt đầy dục vọng của hắn, vẻ mặt cô ta càng lạnh lùng hơn.



Nếu biết Thương Hình đứng trước mặt mình là hàng giả, không biết cô ta sẽ nghĩ thế nào?

Nếu biết kẻ đóng giả Thương Hình đang đứng trước mặt mình là Diệp Thành, không biết cô ta sẽ có biểu cảm ra sao?