Tiên Tử, Xin Giúp Ta Trường Sinh

Chương 62: Trường Sinh Đạo Thể




[Khô mộc phùng xuân kích phát, thân thể của ngươi có biến hóa mới.]

[Thân thể của ngươi bắt đầu Niết Bàn lần thứ chín.]

[Tốc độ khôi phục thân thể của ngươi lại tăng gấp đôi.]

[Bắt đầu rèn luyện khiếu huyệt toàn thân, sau khi rèn luyện xong, tất cả khiếu huyệt của ngươi có thể tự chủ hấp thu linh khí thiên địa.]

- Rốt cục thành công rồi!

Nhìn huyết thú ngưng tụ thành hình trước mắt, Ôn Tri Hành mỉm cười.

Tâm niệm của hắn vừa động, liền truyền đạt mệnh lệnh cho Nghịch Mệnh Huyết Thân.

- Thu hồi huyết khí, đóng cửa trận pháp!

Vừa hạ mệnh lệnh xong, Ôn Tri Hành liền hoàn toàn mất đi ý thức, nằm trên mặt đất sinh tử không biết.

Trận pháp này chính là Nghịch Mệnh Huyết Thân mở ra, có thể đóng lại cũng chỉ có nó.

Vạn hạnh, Nghịch Mệnh Huyết Thân mặc dù không hiểu rõ lắm.

Nhưng vẫn biết phải thu hồi huyết khí của bản thân.

Trong nháy mắt, trận pháp bị đóng lại, huyết thú ngưng tụ thành hình một đầu một đầu hóa thành huyết vụ tứ tán..

* * *

Không biết qua bao lâu, hai mắt Ôn Tri Hành khẽ run rẩy.

Chợt chậm rãi mở ra.

Trong nháy mắt, bảng nhắc nhở bắt đầu bắn ra.

[Niết Bàn lần thứ chín kết thúc.]

[Tốc độ khôi phục thân thể của ngươi tăng gấp đôi.]

Khiếu huyệt toàn thân của ngươi bị rèn luyện, có thể tự chủ hấp thu linh khí thiên địa.]

[Thân thể ngươi lột xác, cảnh giới đột phá, tu vi trước mắt: Thuế Phàm Cửu Trọng.]

[Thọ Nguyên của ngươi+10, Thọ Nguyên trước mắt: 151.]

- -



- Thành công rồi.

Ôn Tri Hành nắm chặt hai tay.

Hắn chỉ cảm giác các nơi trong thân thể của mình, tựa như tại tự chủ hô hấp bình thường.

Linh khí trong thiên địa bắt đầu chui vào trong thân thể của hắn.

Cùng lúc đó, khí hải.

Một luồng khí cảm đã lâu kia lại xuất hiện.

Thân thể của hắn đã đạt tới Thuế Phàm tầng chín, thân thể bực này bước vào Khí Động cảnh, chỉ là chuyện trong một ý niệm

Ôn Tri Hành còn chưa kịp tinh tế cảm thụ, trong thân thể lại bắt đầu phát sinh lột xác.

[Thân thể ngươi trải qua chín lần niết bàn, tiềm năng kích phát đến cực hạn, phàm thai bắt đầu rút đi.]

[Thân thể của ngươi bắt đầu Niết Bàn lần thứ mười.]

[Sau khi Niết Bàn kết thúc, thể chất của ngươi "Khô Mộc Phùng Xuân" sẽ biến thành "Trường Sinh Đạo Thể"]

- -

- Niết Bàn lần thứ mười, Trường Sinh Đạo Thể!

Ôn Tri Hành mặc dù biết mình sẽ rút đi phàm thai, nhưng không nghĩ tới Niết Bàn đến cuối cùng còn đem chính mình cho Niết Bàn thêm lần nữa.

Lời này nói có chút nhiễu, nhưng sự thật chính là như thế.

- Trường Sinh Đạo Thể.. Chẳng lẽ ta vừa bước vào con đường tu hành, đã muốn trường sinh rồi?

Ôn Tri Hành lẩm bẩm một tiếng.

Trong thân thể bắt đầu tản ra cảm giác nóng bỏng, giống như bị liệt hỏa thiêu đốt.

Trên da thịt nổi lên ánh sáng màu vàng nhạt.

Từng đạo đạo văn cổ xưa huyền diệu uốn lượn chung quanh thân thể như cầu long.

Mỗi một tấc da cũng bắt đầu hiện ra một chút trong suốt.

Cùng lúc đó, trong khí hải.

Một cỗ linh khí phát ra tiên linh quang huy chậm rãi thai nghén ra, bắt đầu chập chờn sinh huy.

[Thể chất của ngươi vô song, bắt đầu thai nghén bổn nguyên chi khí.]

Ôn Tri Hành bất giác khoanh chân ngồi xuống.

Trong đầu tràn ngập một loại cảm giác huyền diệu không thể diễn tả bằng lời.

Dường như tất cả đạo vận trong thiên địa đều hội tụ về phía hắn.

Đây là một loại trạng thái cực kỳ kỳ lạ, Ôn Tri Hành đã dung nhập vào trong vũ trụ vạn vật, cùng đại đạo cộng minh.

Trong đầu hắn có một màn hình hiện lên.

Trên mặt đất, có dị thú cuồng bạo hoành hành.

Hung sát khí cuồn cuộn, muốn thôn phệ sinh linh tàn sát bừa bãi nhân gian.

Có tu sĩ ngự kiếm mà đi, linh khí hùng hậu hóa thành một con sông dài, mênh mông bôn lưu, gột rửa hung thú tứ phương.

Cũng có vô thượng chân ma ngồi xếp bằng vực sâu, vô số xương sọ rải khắp thiên địa.

Thời gian thấm thoát.

Tinh thần luân chuyển, núi đá mục nát, hết thảy đều hóa thành hư vô, lại một lần nữa dựng dục tân sinh.



Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại, chung quy ngăn cản không được năm tháng ăn mòn.

Trên chín tầng trời, đã có một thân ảnh, giống như trường tồn mãi mãi, ngồi nhìn hoàn vũ luân phiên, thương hải tang điền.

[Ngươi tiến vào trạng thái đốn ngộ.]

[Trường Thanh Chân Quyết của ngươi chính thức bước vào tầng thứ ba.]

[Trường Thanh Chân Quyết của ngươi chính thức bước vào tầng thứ tư.]

* * *

[Trường Thanh chân quyết của ngươi chính thức bước vào tầng thứ mười đại viên mãn.]

[Thọ nguyên của ngươi+80, trước mắt Thọ nguyên: 231.]

Vù vù!

Ngay sau đó, Ôn Tri Hành mở to hai mắt.

Đôi mắt thâm thúy, tựa hồ ẩn chứa tinh thần mênh mông.

Ôn Tri Hành thoát ly khỏi trạng thái đốn ngộ.

Hắn hơi cúi đầu, tinh tế cảm thụ.

Trong cơ thể khí huyết bắt đầu sôi trào, mỗi một tấc máu thịt đều nở rộ quang hoa.

Cơ bắp trên người hơi nhô lên, có lực lượng bùng nổ ẩn chứa trong đó.

Trên xương cốt tiếng lách tách không ngừng, cả thân thể phảng phất đang trải qua thiên chuy bách luyện.

Như một con cự long thức tỉnh, tản ra cảm giác áp bách khiến người ta hít thở không thông.

Mà trong cơ thể hắn, lại biến hóa cực lớn.

Sâu trong khí hải, bắt đầu phóng thích ra từng luồng khí bản nguyên vô cùng huyền diệu.

Những bản nguyên khí này dung nhập vào trong khí hải, ngay sau đó hóa thành từng đạo cự long màu vàng ở trong cơ thể du tẩu, thông ngũ tạng, thấu lục phủ, trải qua tứ chi bách hài, tràn đầy toàn thân.

Sau đó lại từ lỗ chân lông thẩm thấu ra, tràn ngập quanh thân.

Trong lúc hít một hơi, như nuốt mây nhả sương, khí cơ kéo dài.

- Đây mới thật sự là Niết Bàn Trọng Sinh!

Ôn Tri Hành cảm nhận được chấn động mãnh liệt trước nay chưa từng có.

Đúng lúc này, trong lòng lại truyền đến một tia khác thường.

Ôn Tri Hành nhíu mày, chợt phát hiện Phệ Tâm Cổ Trùng bất an vặn vẹo thân thể.

Sau đó càng là phát ra thống khổ gào thét!

Kết nối giữa nó và Ôn Tri Hành đang bị cưỡng chế cắt đứt, khiến cho nó không thể ký sinh lần nữa.

Cỗ thân thể này lại bắt đầu muốn sinh sinh ma diệt Phệ Tâm Cổ Trùng này.

Phệ Tâm Cổ Trùng thậm chí không có nửa điểm năng lực phản kháng.

- Phải lưu lại nó.

Trong lòng Ôn Tri Hành khẽ động.

Đây chính là thứ Tư Nam Yên dùng để khống chế bản thân.

Tạm thời không thể xảy ra chuyện, nếu không có lẽ sẽ phiền toái xảy ra.



Vô số xúc tu của nó lại cắm rễ trên trái tim.

- Hô..

Ôn Tri Hành thở phào nhẹ nhõm.

Phệ Tâm Cổ Trùng này nếu chết đi.

Sợ là hiện tại Tư Nam Yên sẽ giết tới.

Chỉ là không biết, biến cố vừa rồi có thể bị phát hiện hay không.

Ôn Tri Hành cũng không lo nghĩ được nhiều như vậy.

Thật sự bị phát hiện cũng không có biện pháp.

Ngay sau đó, trước mặt hắn lại có bảng nhắc nhở bắn ra.

- -

[Niết Bàn lần thứ mười kết thúc.]

[Thân thể ngươi lột xác, cảnh giới đột phá, tu vi trước mắt: Khí Động Cảnh Nhất Trọng.]

[Thọ nguyên của ngươi+20, Thọ nguyên trước mắt: 251.]

[Ngươi rút đi phàm thai, thành tựu Trường Sinh Đạo Thể.]

[Sí kim phẩm chất, thân thể của ngươi hằng cổ trường tồn, có thể siêu thoát năm tháng, thọ cùng trời đất.]

- -

- Hằng cổ trường tồn Bất Hủ, ta trường sinh rồi sao?

Ôn Tri Hành mừng rỡ như điên, nhưng trong nháy mắt lại cảm thấy không đúng.

- Vì sao thọ nguyên của ta vẫn chỉ có 251 năm?

Ôn Tri Hành sửng sốt, vẻ mặt cứng đờ.

- Trường sinh đâu?

Chợt, hắn lại tỉnh táo lại, nghĩ tới cái gì.

- Không đúng, chỉ là thân thể ta hằng cổ trường tồn, hằng cổ trường tồn..