Tiên Tử, Xin Giúp Ta Trường Sinh

Chương 35: Linh Khí: Kiếm Hoàn




- Đến bây giờ ta mới nhớ tới điểm này.

Ôn Tri Hành tức giận vỗ đùi.

Bốp!

Bốp!

Bốp!

Đùi đều vỗ đau!

- Nếu có thể, mình đã không lãng phí Mảnh Vỡ Tạo Hóa rồi.

Nhưng mà hiện tại cũng không tính là quá muộn.

- Phải đợi đến tối mới được.

Ôn Tri Hành kiềm chế cảm xúc của mình.

Bề ngoài của Nghịch Mệnh Huyết Thân quá mức nổi bật.

Ngươi một cái đồ vật giống như quỷ thật sự là không có cách nào ra khỏi cửa.

Hơn nữa mùi máu tươi quá nồng đậm, cho dù là nhỏ đi, cũng dễ dàng bị phát hiện.

Vẫn là đêm khuya yên tĩnh ra ngoài, ổn thỏa nhất.

Ôn Tri Hành lập tức bỏ ý định ra ngoài, tiếp tục ở trong phòng yên lặng tu hành.

Thời gian một ngày thoáng cái đã trôi qua.

Vào đêm.

Nương theo tiếng ồn ào náo động tại các nơi của Vạn Diệu Cung, một bóng máu to như ruồi muỗi từ trong phòng Ôn Tri Hành nhanh chóng chạy ra.

Nghịch Mệnh Huyết Thân cũng không biết bay, nhưng hai cái bắp chân chạy rất nhanh.

Một làn khói liền chạy không thấy bóng dáng.

Ôn Tri Hành đứng ở ngưỡng cửa, trong lòng ít nhiều vẫn có chút lo lắng.

Nói thế nào nhỉ.

Cái này cũng giống như tâm tình đứa con ngốc nhà mình lần đầu tiên ra ngoài.

Nếu là Nghịch Mệnh Huyết Thân bị người đánh cho tiêu tán, vậy liền thật sự tiêu tán.

Thần thông này cứ như vậy biến mất, liền không cách nào ngưng tụ.

* * *

Nghịch Mệnh Huyết Thân tuy rằng linh trí không cao, cũng may nghe lời.

Trước khi ra khỏi cửa, Ôn Tri Hành bảo nó phải cẩn thận.

Gặp người đừng đến gần.

Có động tĩnh có thể trốn thì trốn, không được thì chạy.

Nó cũng luôn tuân theo nguyên tắc này.

Ước chừng nửa canh giờ, huyết thân bước chân ngắn rốt cục đi tới trước một cái lầu các.

Trong phòng, bóng đèn chập chờn.

Hai đạo nhân ảnh giao nhau hô ứng, tiếng gầm gừ từng trận.

Nghịch Mệnh Huyết Thân quan sát chung quanh một phen, sau khi xác định không có nguy hiểm, nhanh như chớp chạy vào.

Nó leo lên vách tường, từ ngoài cửa sổ nhìn hai người trong phòng vật lộn.

Nghịch Mệnh Huyết Thân: "?"

Nó có chút nghi hoặc.

Đang đánh nhau sao?

Người nam tử dường như sắp thua, thật đáng thương.

【 phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, phải chăng tiêu hao một tháng tuổi thọ thu thập ngẫu nhiên? 】

Trước mặt Ôn Tri Hành, lộ ra một hộp nhắc nhở.

- Quả nhiên là có thể!

Ôn Tri Hành vui vẻ, sau đó trực tiếp lựa chọn thu thập.

Chỉ thấy một mảnh tạo hóa màu xám nhanh chóng từ trong phòng kịch chiến bay ra, bay về phía Ôn Tri Hành.

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám+1.]

【 Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám (1/1) đã tập hợp đủ, không cần hợp thành, có thể thu được một hạng tạo hóa sau đây: 】

[Một, đạt được thiên phú: Trù nghệ tinh xảo.]

[Hai, đạt được 1 Điểm Tạo Hóa.]

[Ba: Đạt được tạo hóa của Bành Huệ Hoa.]

- -

Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám bắn ra rất không ổn định.

Đôi khi tốt, đôi khi xấu.

Như bây giờ có thể nói là tương đối bình thường.

- Lựa chọn hai.

Ôn Tri Hành rất bình tĩnh lựa chọn 1 Điểm Tạo Hóa.

Điểm Tạo Hóa+1.

- Làm quen với nó vậy.

Hắn mở ra nhiều Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám như vậy, nhìn thấy phần thưởng gì cũng không kỳ quái.

Rất nhanh, Ôn Tri Hành lại thu thập thêm hai lần nữa.

Kết quả vẫn là hai Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám tro.

Phần thưởng bên trong cũng rất quan trọng.

Điểm Tạo Hóa+1.

Điểm Tạo Hóa+1.

[Điểm Tạo Hóa trước mắt: 4 Điểm.]

- Một chút tạo hóa, có thể xem như bảo đảm.

Nửa năm thọ nguyên đổi lấy 3 Điểm Tạo Hóa, Ôn Tri Hành cũng khó mà nói là thua thiệt hay là kiếm lời.

- Trở về đi.

Tuy rằng thu hoạch bình thường, nhưng nhiệm vụ coi như là hoàn thành viên mãn.

Ôn Tri Hành trực tiếp triệu hồi huyết thân của mình trở về.

Không đúng, nơi này là chỗ ở của đệ tử ngoại môn, đại bộ phận Mảnh Vỡ Tạo Hóa trên người đệ tử ngoại môn đều là màu xám.

Ôn Tri Hành phát hiện ra sai lầm đêm nay của mình.

Lựa chọn đối tượng không đúng.

Lần sau ít nhất phải tìm đệ tử nội môn mới được.

Ôn Tri Hành hơi trầm ngâm.

Nói thật, 3 Điểm Tạo Hóa, hắn có chút chướng mắt.

Các loại công pháp thiên phú trên người đều đã là phẩm chất màu trắng, lần sau thăng cấp ít nhất cũng phải 100 điểm tạo hóa.

3 Điểm Tạo Hóa thật sự là có chút như muối bỏ biển.

- Những sai lầm này đều không nên phạm.

Ôn Tri Hành thở dài một tiếng, bắt đầu kiểm điểm chính mình.

- Có chút khó chịu, nguyền rủa Khâu Oanh Nhi đi.

Để tâm trạng thoải mái hơn, Ôn Tri Hành quyết định xuống tay với Khâu Oanh Nhi.

Đã mấy ngày không nguyền rủa Khâu Oanh Nhi, vết thương của nàng ta đã hồi phục không ít, bây giờ nguyền rủa một chút, chắc không sao đâu.

Ôn Tri Hành nói làm là làm, cũng không hàm hồ.

Vô Vọng Pháp Chú!

* * *

Khâu Oanh Nhi đang ngủ, đột nhiên mở hai mắt ra.

Vừa rồi, ngực của nàng bỗng dưng truyền đến tiếng tim đập nhanh.

Trên trán nàng có mồ hôi lạnh.

Khâu Oanh Nhi gặp ác mộng.

Nàng mơ thấy mình lại bị nguyền rủa.

Mấy ngày nay, nàng sống có chút không thoải mái.

Tuy rằng thương thế trên thân thể khôi phục không ít, nhưng mỗi ngày đều lo lắng đề phòng.

Sợ lúc nào đó lại bị nguyền rủa.

Cho nên hôm nay vừa mới thả lỏng một ít.

- Hô.. Cũng may là mộng.

Khâu Oanh Nhi thở dài một hơi.

- Đúng là có chút giật mình.

- Mấy ngày nay không có xuất hiện nguyền rủa chi lực, hẳn là sẽ không có vấn đề gì nữa.

Hừm..

Đột nhiên, một cỗ huyết khí dâng lên.

- - Phốc!

Miệng Khâu Oanh Nhi phun ra một ngụm máu tươi.

- Chuyện này?

Vẻ mặt Khâu Oanh Nhi không thể tin được.

Trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, trong cơ thể của nàng lại xuất hiện cỗ lực nguyền rủa quỷ dị kia.

A a a a!

Khâu Oanh Nhi thiếu chút nữa muốn sụp đổ.

Tới ngay!

Lại nữa rồi!

Tại sao lại tới nữa!

Nàng không biết mình rốt cuộc chọc tới người nào.

Tại sao phải tra tấn chính mình như vậy.

Tâm thần Khâu Oanh Nhi bất ổn, tâm tình dường như có vấn đề.

Cỗ nguyền rủa chi lực này, bắt đầu mọc rễ, thậm chí ảnh hưởng đến thần hồn của nàng.

Mơ hồ, tâm ma bắt đầu sinh sôi trong cơ thể.

- Là ai, rốt cuộc là ai!

Khâu Oanh Nhi không kiềm chế được linh khí hỗn loạn trong cơ thể, đành bỏ cuộc.

Cô cảm thấy như mình đã trở thành một món đồ chơi tàn phá.

Kẻ nguyền rủa chính mình, giống như không hề có ý giết nàng, mà là muốn tra tấn nàng.

Đáng tiếc, không ai trả lời nàng.

Khâu Oanh Nhi tuyệt đối không ngờ, người khởi xướng tất cả lại là Ôn Tri Hành.

Lô đỉnh ở trong mắt nàng, có thể mặc cho nàng nắn bóp!

- -

[Ngươi dùng Vô Vọng Pháp Chú nguyền rủa Khâu Oanh Nhi, nàng bị thương nhẹ, ngươi bị thương nặng.]

- Phốc.

Ôn Tri Hành miệng phun máu tươi, khí tức suy yếu.

Hắn tiện tay lau khóe miệng, trên mặt không có chút biểu tình nào, rất là lạnh nhạt.

Làm quen với nó vậy.

Chỉ là trọng thương.

Quả nhiên, tinh thần sảng khoái.

Ôn Tri Hành cũng không nguyền rủa quá lâu, ý tứ một chút là được.

Coi như là quẹt thẻ hàng ngày.

Rất nhanh, Ôn Tri Hành liền rửa mặt một phen, bắt đầu nghỉ ngơi.

Hiện tại hắn vẫn cần ngủ để giảm bớt mệt nhọc.

Hắn đương nhiên sẽ không nghĩ tới, Khâu Oanh Nhi bị lời nguyền này làm cho có chút muốn sụp đổ.

Cái này giống như, cuộc sống của ngươi trôi qua rất tốt, đột nhiên bị đâm mấy đao.

Còn không biết là bị ai đâm, thậm chí không thể phản kháng.

Đối phương muốn đâm thì đâm.

Chính mình kêu trời không đáp, kêu đất không thưa.

Sau đó mỗi ngày đều phải vẻ mặt căng thẳng, lo lắng mình bị đâm.

Loại tao ngộ này, tố chất tâm lý nếu là không mạnh, tự nhiên là gánh không nổi.

- -

Lại là liên tiếp ba ngày.

Điểm Tạo Hóa +1.

Điểm Tạo Hóa +1.

* * *

[Điểm Tạo Hóa trước mắt: 12 Điểm.]

[Thọ Nguyên trước mắt: 119.]

Ôn Tri Hành có chút buồn bực.

Rõ ràng đã đổi địa phương, tại sao tất cả đều là Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám.

- Vậy đều thu thập hết đi.

Ít nhất là màu trắng cũng được.

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng+1.]

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu trắng (2/2) đã tập hợp đủ, có thể tiêu hao một tháng thọ nguyên hợp thành, sẽ thu được một hạng tạo hóa sau:]

[Một: Đạt được linh khí: Kiếm Hoàn.]

[Hai: Đạt được năm Điểm Tạo Hóa.]