Tiên Tử, Xin Giúp Ta Trường Sinh

Chương 33: Có Linh Trí, Nhưng Còn Rất Thấp




Toàn thân Ôn Tri Hành đỏ bừng.

Ngay sau đó, máu bắt đầu bốc hơi, ở bên ngoài cơ thể hình thành một tầng sương máu nồng đậm đến cực điểm.

Sắc mặt Ôn Tri Hành thoáng chốc trắng bệch, rất nhiều tinh huyết trong cơ thể bị bài xuất.

Ngưng!

Trong miệng hắn khẽ quát một tiếng.

Chỉ thấy những sương mù màu đỏ này bắt đầu ngưng tụ cùng một chỗ, dần dần hóa thành một bộ khung xương dữ tợn vô cùng.

- Còn chưa đủ.

Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động.

Tinh huyết trong cơ thể lần nữa cuồn cuộn không ngừng phóng thích ra.

Chợt, trên khung xương, có máu thịt bắt đầu sinh sôi.

Giống như sáng tạo sinh mệnh, các loại khí quan ngưng tụ mà ra.

Ôn Tri Hành tuy mừng rỡ, nhưng sắc mặt càng thêm trắng bệch.

Máu trong cơ thể hắn không còn nhiều lắm..

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng một cỗ huyết thân có máu có thịt có xương ngưng tụ mà thành.

Bởi vì nguyên nhân không có làn da, bộ huyết thân này quanh thân đều chảy xuôi máu tươi, nhìn qua dữ tợn lại khủng bố.

Ôn Tri Hành thấy thế mỉm cười.

Vì ngưng tụ Nghịch Mệnh Huyết Thân, hắn tiêu hao tất cả tinh huyết.

[Thân thể ngươi rơi vào trạng thái khô héo, cây khô gặp mùa xuân phát động.]

[Cơ thể ngươi có những biến đổi mới]

[Thân thể của ngươi bắt đầu Niết Bàn lần thứ sáu.]

[Tốc độ khôi phục thân thể của ngươi lại tăng gấp đôi.]

【 bắt đầu rèn luyện tạng phủ của ngươi, sau khi kết thúc rèn luyện, tạng phủ khí quan của ngươi như sắt, sức chịu đựng tăng nhiều, tinh năng sinh sôi không ngừng! 】

- -

- Lại phát động sao..

Trên mặt Ôn Tri Hành lộ ra vẻ vui sướng.

- Thật sự là kiếm lớn rồi!

Đạt được một cái thần thông vốn đã rất may mắn.

Không nghĩ tới còn bởi vậy mà phát động cây khô gặp mùa xuân, có thể nói là dệt hoa trên gấm.

- Niết Bàn lần thứ sáu, còn lại ba lần..



Ôn Tri Hành nhìn Nghịch Mệnh Huyết Thân đứng một bên, bốn mắt nhìn nhau.

Nghịch Mệnh Huyết Thân hơi nghiêng đầu, ánh mắt nó trống rỗng.

- Có trí tuệ bản thân, nhưng còn rất thấp.

Ôn Tri Hành nhắm hai mắt lại, thân thể mềm nhũn, bình yên chìm vào trong ngủ say.

Lúc này đây, chỉ cần đại khái nửa ngày, thân thể của hắn có thể khôi phục nguyên trạng.

Ôn Tri Hành vừa mới ngủ say, Nghịch Mệnh Huyết Thân bên kia đã có động tĩnh.

Nghịch Mệnh Huyết Thân lại bắt đầu tự chủ hành động, chẳng qua ngốc tay ngốc chân tứ chi có chút không phối hợp.

Nó vươn tay ra so sánh, chợt muốn khom lưng ôm lấy Ôn Tri Hành.

Đông!

Nghịch Mệnh Huyết Thân không khống chế được, cả người té vào Ôn Tri Hành.

"..."

Nghịch Mệnh Huyết Thân giãy dụa đứng dậy, gãi đầu, lại thử một chút.

Lúc này mới ôm lấy Ôn Tri Hành.

Lại cẩn thận từng li từng tí đặt ở trên giường.

Nghịch Mệnh Huyết Thân vui vẻ hoa chân múa tay vui sướng, nó thành công.

Sau đó trực tiếp hóa thành một đoàn sương máu, lần nữa tràn vào trong cơ thể Ôn Tri Hành.

Đây là mệnh lệnh Ôn Tri Hành hạ đạt trước khi hôn mê.

Trong phòng, mọi thứ lại trở về yên tĩnh, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

* * *

Thời gian nửa ngày tựa như thoáng qua.

[Niết Bàn lần thứ sáu kết thúc.]

[Tốc độ khôi phục thân thể của ngươi tăng gấp đôi.]

[ Cơ quan tạng phủ của ngươi như sắt, sức chịu đựng tăng nhiều, tinh năng sinh sôi không ngừng.]

[Thân thể ngươi lột xác, cảnh giới đột phá, tu vi trước mắt: Thuế Phàm Lục Trọng.]

- -

Chờ Ôn Tri Hành từ trong ngủ say tỉnh lại, Niết Bàn lần thứu sáu của hắn đã sớm hoàn thành.

Đông! Đông!

Ôn Tri Hành đứng dậy, đầu tiên là tung hai quyền trước ngực, tinh tế cảm nhận trạng thái bên trong cơ thể.

So sánh với lúc trước, bây giờ hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi.

Cái loại sinh mệnh lực cuồn cuộn cuồn cuộn không ngừng xuất hiện này, tràn ngập từng góc thân thể.

Trước khi ngũ tạng lục phủ chưa được rèn luyện.

Luôn cảm giác thân thể ngoài mạnh trong khô.

Nhưng giờ thì khác rồi.

Đơn giản mà nói, chính là có sức lực dùng không hết.

Giờ phút này, nếu Ôn Tri Hành lựa chọn trực tiếp bước vào Khí Động Cảnh.

Vậy linh khí trong cơ thể hắn sẽ cuồn cuộn không dứt, đây chính là chỗ tốt của tinh năng sinh sôi không ngừng.

Đương nhiên Ôn Tri Hành sẽ không lựa chọn như thế.

Thân thể hắn còn có thể tiếp tục niết bàn, tiếp tục lột xác.

Đợi đến khi hắn niết bàn chín lần, chính là lúc dục hỏa trùng sinh, nhất phi trùng thiên.

Sau khi kiểm tra tình trạng sức khỏe một phen, Ôn Tri Hành lại mở bảng điều khiển, kiểm tra tư liệu.

- -

[Tính danh: Ôn Tri Hành.]



[Thọ Nguyên: 17/121.]

[Thể chất: Khô mộc phùng xuân (Sí kim.]

[Thiên phú: Thông minh hơn người (màu trắng.]

[Công pháp: Trường Thanh Chân Quyết (màu trắng.]

[Bí pháp: Huyết Độn Đại Pháp (màu trắng), Thanh Tâm Chú (màu trắng), Ẩn Linh Thuật (màu trắng), Vô Vọng Pháp Chú (màu tím).

[Thần thông: Nghịch Mệnh Huyết Thân (màu lam.]

[Cảnh giới: Thuế Phàm Cảnh Lục Trọng.]

[ Điểm Tạo Hóa: 1.]

[Mảnh Vỡ Tạo Hóa: Mảnh vỡ tạo hóa màu trắng: 1/2.]

- -

- Không tệ.

Ôn Tri Hành rất hài lòng với trạng thái hiện tại của mình.

Cuộc sống càng ngày càng tốt.

Hai ba tháng trước, chính mình chỉ là một phế nhân sống không đến ba năm.

Mà hiện tại, hắn từng bước một đi lên.

Thọ nguyên phá trăm năm, còn tập được các loại thuật pháp, thần thông.

So với lúc trước, quả nhiên là cách biệt một trời một vực.

Ngay sau đó, Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động.

Trên thân thể hắn lập tức có sương máu toát ra, trong nháy mắt hóa thành một bóng người huyết sắc đứng ở trước mặt hắn.

Nghịch Mệnh Huyết Thân ngơ ngác, cứ như vậy yên lặng nhìn Ôn Tri Hành một cái.

Tối hôm qua, hắn còn chưa tỉ mỉ nghiên cứu cỗ huyết thân này.

- Lớn.

Ôn Tri Hành thì thầm.

Nghịch Mệnh Huyết Thân: "?"

- Ý người là sao?

Ôn Tri Hành: "..."

Không phải đã nói lớn nhỏ như ý sao?

Sao lại không được.

- Lớn, lớn lên, ngươi hiểu không?

Ôn Tri Hành vươn hai tay khoa tay múa chân.

Nghịch Mệnh Huyết Thân: "?"

- Ý người là sao?

Ôn Tri Hành: "..."

Hơi mệt.

* * *

Sau một lúc lâu, Ôn Tri Hành mới dùng hết khí lực chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng để cho Nghịch Mệnh Huyết Thân hiểu rõ mệnh lệnh.

Sau một khắc, Nghịch Mệnh Huyết Thân bắt đầu cấp tốc bành trướng, mãi cho đến khi sắp chạm nóc nhà mới dừng lại.

- Vậy mà có thể biến hóa cao hơn bốn thước.

Ôn Tri Hành hài lòng gật đầu, lại nói: "Nhỏ!"

Nghịch Mệnh Huyết Thân lại bắt đầu cấp tốc thu nhỏ, cuối cùng biến đến hình dáng nhỏ như con ruồi.

- Quả thật là lớn nhỏ như ý.

Ôn Tri Hành mắt lộ vẻ vui mừng.



Chỉ đáng tiếc chính là, Nghịch Mệnh Huyết Thân cũng không thể thi triển bí pháp khác như bản thể.

Không có biện pháp, cỗ Nghịch Mệnh Huyết Thân này đầu óc có chút vấn đề, cơ bản dựa vào bản năng cùng mệnh lệnh hắn hành động.

Một thân thực lực cũng đồng dạng liên quan đến tu vi cảnh giới của Ôn Tri Hành.

Thực lực đại khái bằng năm thành Ôn Tri Hành.

Dù sao cũng chỉ là thần thông phẩm chất màu lam, yêu cầu cũng không thể quá cao.

Ôn Tri Hành cũng không thất vọng.

Tác dụng lớn nhất của Nghịch Mệnh Huyết Thân chính là làm cho hắn có thêm một mạng.

Chiến lực gì gì đó ngược lại là thứ yếu.

Huống chi, nếu là có cơ hội, hắn còn có thể đem môn thần thông này thăng cấp lần nữa.

Nếu thăng cấp đến phẩm chất màu tím, tất nhiên nghịch thiên?

Hẳn là vậy..

- Tán.

Ôn Tri Hành vung tay lên, Nghịch Mệnh Huyết Thân tiêu tán, lại tiến vào trong thân thể hắn.

Hiện tại có thêm một cái mạng, ngược lại an toàn hơn rất nhiều.

Ôn Tri Hành sắp xếp lại trạng thái của mình, lập tức nhớ tới cuộc đối thoại đêm qua với Mục Vân Thanh.

Đây là cuộc trao đổi đầu tiên giữa hai bên.

Nhìn như phi thường vui vẻ.

Chẳng qua Ôn Tri Hành thu hoạch cũng không nhiều.

Không có được tin tức hữu dụng gì, duy nhất có được Tĩnh Tâm Chú, chỉ là hắn đã sớm có.

Mục Vân Thanh sợ rằng mỗi lần lôi kéo một người, đều sẽ đem Tĩnh Tâm Chú truyền cho đối phương.

Dù sao mỗi lần đều là phục chế một lần, cũng sẽ không có tổn thất gì, còn có thể lôi kéo nhân tính.

- Phải bảo trì cảnh giác.

Ôn Tri Hành tự nhiên sẽ không tín nhiệm Mục Vân Thanh.

Lúc trước Khâu Oanh Nhi cũng khách khí với hắn, nhưng nên động thủ thì sẽ ra tay vô cùng tàn nhẫn.

Ánh mắt Mục Vân Thanh lúc đó cũng có vấn đề.

Còn nữa, Mục Vân Thanh còn bảo ta tiếp cận Khâu Oanh Nhi, cũng không biết vì mục đích gì.

Ôn Tri Hành khẽ nhíu mày.

Khâu Oanh Nhi có gì đặc biệt sao?

Điều này ngược lại làm cho hắn nghĩ mãi mà không rõ.