- Làm sao bây giờ?
Lời này trực tiếp kéo Khâu Oanh Nhi trở về hiện thực.
Tình huống bất thình lình này thật sự khiến nàng bối rối.
Đều bảo nàng mở ra đại trận, chứng tỏ tình huống thật sự rất nguy cấp.
Làm sao bây giờ..
Khâu Oanh Nhi thần sắc âm tình bất định, nhưng cũng không quá do dự, trực tiếp lấy ra một quả lệnh bài.
- Nhanh, mở ra đại trận, toàn lực cứu viện!
Đây là lệnh bài cung chủ Tư Nam Yên giao cho nàng trước khi bế quan, có lệnh bài này là có thể mở ra hộ tông đại trận.
Tuy nàng rất hoài nghi Phượng Nhược Ly, nhưng loại chuyện này nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Một lát sau,
Bùm!
Chỉ thấy ầm ầm một tiếng, trên bốn ngọn núi ngoài cùng đông nam tây bắc Vạn Diệu cung sáng lên bốn đạo quang trụ rực rỡ phóng lên trời.
Trên cột sáng, hiện ra trận văn huyền diệu dày đặc, đan xen thành lưới.
Cuối cùng hóa thành một cái hào quang khổng lồ, đem Vạn Diệu Cung hoàn toàn bao phủ.
Nếu nhìn từ xa, đại trận hộ tông này giống như một bát lưu ly bảy màu, chói mắt sáng lạn.
Đại trận mở ra, lập tức khiến cho mọi người chú ý.
- Hả?
- Đây là..
- Xảy ra chuyện gì?
- Hộ.. Hộ tông đại trận..
Không ít đệ tử Vạn Diệu Cung bị động tĩnh này làm cho kinh hãi.
Càng ngày càng nhiều người từ trong tĩnh thất đi ra, ánh mắt phần lớn mọi người đều rất mê mang.
Làm sao lại, vô duyên vô cớ mở ra hộ tông đại trận?
Địch tập kích?
* * *
Ôn Tri Hành vốn đang thành thật ở trong phòng tụng niệm Tĩnh Tâm Chú, nhưng động tĩnh mở trận pháp quá lớn.
Tựa như đất rung núi chuyển, làm cho lòng người sinh bất an.
Hắn cũng bất chấp những thứ khác, trực tiếp ra ngoài kiểm tra.
Đập vào mắ, ánh sáng tràn ngập rực rỡ.
- Đây là.. Hộ tông đại trận?
Ôn Tri Hành ngạc nhiên.
Cũng giống như những người khác, hắn có chút khó hiểu.
Đang yên đang lành vì sao mở ra hộ tông đại trận này?
Đang lúc tất cả mọi người nghi hoặc khó hiểu thì chỉ thấy cách đó không xa ngoài khung trời, một mảnh mây đen đen kịt lăn lộn, tựa như sóng biển cuồn cuộn mà đến.
Trong đám mây đen kia, lại có vài đạo thân ảnh lóe ra, chém giết.
Từng đạo nhân ảnh nhảy tới thương khung, nhìn ra xa, thần sắc ngưng trọng vô cùng.
Hầu hết mọi người đều không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong đám mây đen đó là ai đang chiến đấu?
Ôn Tri Hành nhìn cường giả Vạn Diệu Cung trên đỉnh đầu, trước mắt lộ ra cảnh báo.
[ Phát hiện Mảnh Vỡ Tạo Hóa, phai chăng tiêu hao một tháng tuổi thọ thu thập ngẫu nhiên.]
- Thu lấy Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
Ôn Tri Hành trong lòng vui vẻ.
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám+1.]
【 Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám (1/1) đã tập hợp đủ, không cần hợp thành, có thể thu được tạo hóa sau: 】
[Một: Đạt được linh khí: Hỏa Viêm Nhận.]
[Hai: Đạt được 2 Điểm Tạo Hóa.]
[ Ba, đạt được tạo hóa của Đường Tam.]
- -
- Linh khí Hỏa Viêm Nhận..
Ôn Tri Hành vốn định trực tiếp chọn Điểm Tạo Hóa, nhưng nhìn thấy linh khí xuất hiện, hắn vẫn sửng sốt.
Thì ra còn có thể đạt được linh khí.
- Hai Điểm Tạo Hóa hay là linh khí..
Ôn Tri Hành hơi do dự, cuối cùng bỏ qua linh khí Hỏa Viêm Nhận.
Một, hắn hiện tại cũng không tu hành đao pháp gì, hai là bởi vì linh khí cần bước vào Khí Động Cảnh mới có thể tùy ý sử dụng.
Hắn bây giờ vẫn nên lựa chọn Điểm Tạo Hóa thích hợp hơn.
Trong Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám có thể mở ra 2 Điểm Tạo Hóa mảnh vỡ đã xem như nhân phẩm đại bạo phát.
Điểm Tạo Hóa+2.
Sau đó Ôn Tri Hành tiếp tục rút ra Điểm Tạo Hóa, đạt được vẫn là Mảnh Vỡ Tạo Hóa màu xám.
Chỉ là lần này, hắn mới đạt được một chút Điểm Tạo Hóa.
Điểm Tạo Hóa +1.
- 9 Điểm Tạo Hóa rồi.
Ôn Tri Hành nhìn bảng thuộc tính, trong lòng mừng thầm.
Còn kém một điểm nữa.
Là có thể thăng cấp Tĩnh Tâm Chú.
Đúng lúc này, một nữ tử phong vận quần áo tả tơi, từ trong mây đen bay ngược ra, cắn răng phóng về phía Vạn Diệu Cung.
- Là.. Là Phượng phó cung chủ!
Giữa không trung có người nhận ra người tới, chính là phó cung chủ Vạn Diệu Cung, Phượng Nhược Ly.
Phượng Nhược Ly lại bị người đuổi giết!
Sắc mặt mọi người Vạn Diệu Cung kịch biến.
Keng!
Trong mây đen truyền đến một tiếng kiếm khí ra khỏi vỏ.
Một đạo kiếm quang màu vàng giống như kinh hồng từ xa bắn tới.
Ong!
Kiếm quang khẽ chấn động, phát ra kiếm minh.
Tất cả mọi người bị kiếm quang hấp dẫn, không khỏi dừng động tác lại.
Phượng Nhược Ly thần sắc lập tức đại biến, tốc độ của nàng nhanh hơn nữa, trong nháy mắt sẽ tiến vào trong trận pháp.
Phốc!
Nhưng mà vẫn là chậm!
Mi tâm của nàng đột nhiên nứt ra một lỗ máu.
Kim sắc kiếm khí từ trong đầu của nàng xuyên thấu ra.
Huyết hoa bắn tung tóe, nở rộ trên không trung, giống như Mạn Châu Sa Hoa nở rộ, vô cùng yêu diễm.
- Phượng phó tông chủ!
Mọi người Vạn Diệu Cung kinh hãi không thôi, kiếm quang kinh diễm kia quá mức cường đại, chẳng lẽ..
Sau một khắc, đã thấy thân thể Phượng Nhược Ly hóa thành một đoàn huyết vụ, tất cả máu nhanh chóng thu lại, nhanh chóng khôi phục hình người.
- Này.. Đây là thần thông.. Vô Ngã Huyết Thân..
Trong mây đen, có người khẽ ồ một tiếng, rõ ràng không nghĩ tới Phượng Nhược Ly còn có thủ đoạn bực này.
Phong Nhược Ly ánh mắt oán độc xoay người nhìn lại, thân hình lập tức chìm vào trong đại trận.
Người này thấy thế còn muốn ra tay, lại bị một người khác ngăn cản.
- Không có cơ hội nữa, đi thôi.
Người này dường như không cam lòng, nhưng vẫn buông tha ra tay, theo một người khác nhanh chóng rời đi.
Mọi chuyện diễn ra nhanh chóng và kết thúc nhanh hơn
Mây đen tan hết, thiên địa sáng sủa, chỉ có đại trận lóe ra ánh sáng rực rỡ kia nói cho mọi người biết tất cả những gì vừa rồi thật sự đã xảy ra.
Ôn Tri Hành thấy không còn náo nhiệt, cũng chuẩn bị xoay người trở về.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, kì thực cảm xúc phập phồng.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại thủ đoạn đại thần thông giả này.
Vừa rồi một kiếm kia thật sự kinh diễm, hắn nhìn thấy nhiệt huyết sôi trào.
- Làm tốt lắm.
Yêu nữ nơi này không có một cái hàng tốt.
Chỉ tiếc, không giết chết Phượng Nhược Ly.
- Ôn sư đệ, Ôn sư đệ..
Đúng lúc này, ngoài viện truyền đến một thanh âm quen thuộc.
Ôn Tri Hành quay đầu, chỉ thấy Trương Thiên Thành đang nhìn chung quanh, lén lút lẻn vào.
- Trương sư huynh, sao huynh lại tới đây?
Ôn Tri Hành thấy bộ dáng như chó nghịch, hơi cảm thấy kỳ quái.
- Sư đệ, đi vào phòng trước rồi nói.
Trương Thiên Thành hạ giọng, bước nhanh vào trong phòng.
Trong lòng Ôn Tri Hành khẽ động, trực tiếp đi theo vào nhà.
Hắn đã đoán được hôm nay Trương Thiên Thành tìm mình có chuyện.
- Ôn sư đệ, gần đây đã xảy ra chuyện gì?
Vừa vào phòng, Trương Thiên Thành liền mở miệng hỏi.
Mấy ngày gần đây, hắn muốn tìm Ôn Tri Hành, kết quả lại bị chặn lại.
Những người này miệng giữ kín như bưng, cho dù là hắn cũng không chiếm được tin tức.
Mãi cho đến hôm nay, mới tìm được cơ hội.
- Chỉ là tu dưỡng mấy ngày, không có đại sự gì.
Ôn Tri Hành lắc đầu, sắc mặt khó coi.
Việc này hắn cũng không nói nhiều.
Trương Thiên Thành thấy Ôn Tri Hành không muốn nói, cũng không miễn cưỡng.
Gã cũng biết không phải chuyện tốt.
- Có phải sư huynh thiếu đan dược, ta nơi này còn một ít.
Trương Thiên Thành liên tục xua tay, ý bảo không cần như thế, lập tức nghiêm nghị nhìn Ôn Tri Hành:
- Ôn sư đệ, sư huynh hôm nay tới tìm ngươi nói một câu thật lòng, ngươi muốn tiếp tục như vậy sao?
- Sư huynh, ngươi đang nói cái gì?
Ánh mắt Ôn Tri Hành lóe sáng, trong lòng biết rõ.
Hắn đã sớm chờ Trương Thiên Thành tìm hắn nói việc này, hiện tại rốt cục đã tới.
Chính Dương Tông cái đùi này, là thời điểm ôm lấy.