Tiên Tử, Xin Giúp Ta Trường Sinh

Chương 111: Sau Này, Ngươi Chính Là Người Quan Trọng Nhất Của Ta




[Dương khí của ngươi tràn đầy, có thể phóng thích.]

[Luyện Ngục Dung Lô của ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, thôn phệ linh khí.]

- Vậy ngươi đừng trách ta.

Ôn Tri Hành nhắm mắt, cũng mặc kệ những thứ khác, tùy ý làm.

Luyện Ngục Dung Lô trong cơ thể bắt đầu điên cuồng vận chuyển.

Chỉ chờ âm khí kia tiến vào trong nháy mắt, bắt đầu phát lực.

Bùm!

Ngay sau đó, lò luyện ngục bắt đầu vận hành mãnh liệt.

Một luồng âm khí vừa mới xâm nhập vào cơ thể Ôn Tri Hành đã bị luyện hóa sạch sẽ.

Chợt, dưới luồng âm khí này dẫn dắt, linh khí trong cơ thể Hoa Hữu Dung cũng nháy mắt bị hấp dẫn vào cơ thể Ôn Tri Hành.

Bắt đầu bị Luyện Ngục Dung Lô luyện hóa, hấp thu.

- Hả? Chuyện gì xảy ra!

Sắc mặt vốn tràn đầy mị ý của Hoa Hữu Dung chợt cứng đờ.

Nàng chỉ muốn hấp thu một ít Nguyên Dương, không cần nhiều, để mình thoải mái một chút là được.

Kết quả, Nguyên Dương không hấp thu được, linh khí trong cơ thể dường như có chút không khống chế được lao về phía người dưới thân.

Bổ sung ngược?

- Ngươi đang làm gì vậy?

Hoa Hữu Dung nhận thấy được không thích hợp, ánh mắt lộ ra lãnh ý.

Tâm niệm vừa động, khống chế được ma chủng trong thức hải Ôn Tri Hành.

Ong ong!

Trong nháy mắt, ma văn dày đặc trên người Ôn Tri Hành trào ra, tròng mắt trắng xóa biến mất, hai tròng mắt hóa thành một mảnh màu mực.

- Đại nhân, ta.. Cái gì cũng không làm.

Thân thể Ôn Tri Hành run lên, sắc mặt cũng ngạc nhiên, bộ dáng kinh sợ.

Ta cũng không nói a.

Ta đều bị ngươi khống chế, ta còn có thể làm cái gì a.

- Hả?

Nhìn thấy bộ dáng Ôn Tri Hành như vậy, Hoa Hữu Dung nhất thời nhíu mày.

Ma chủng vẫn còn, không thành vấn đề.

Người bị ma chủng khống chế là hoàn toàn nghe lệnh nàng, không có khả năng làm ra chuyện bất lợi cho nàng.

- Vậy làm sao có thể..

Chẳng lẽ.. Vương Thủ Chân này cũng có thể chất đặc thù..

Hoa Hữu Dung dường như nghĩ tới điều gì đó.

Loại thể chất này, sợ không phải Phong Phượng Bồi Nguyên thể trong truyền thuyết.

Phong Phượng Bồi Nguyên thể, là một loại thể chất cực kỳ bá đạo.

Không cần công pháp song tu, hoặc là chi pháp thải bổ.

Chỉ cần song phương phát sinh thân mật, sẽ cướp đoạt linh khí của đối phương, Nguyên Dương và tất cả những thứ có thể cướp đoạt.

Bất kể là nam hay nữ đều có thể cướp đoạt.

Thậm chí bất nam bất nữ cũng được, giống loài không giống nhau cũng không thành vấn đề.

Nếu bồi dưỡng người này thật tốt, nhất định là tuyệt thế thiên kiêu một đời!

Trong ánh mắt Hoa Hữu Dung lộ ra dị sắc.

Loại thể chất tu hành này, cơ bản không có bình cảnh.

Cho dù là có, vậy thì bổ sung thêm vài lần.

Hắn có thể hấp thu sạch sẽ mọi thứ của đối phương.

Bất kể là linh khí hay là lực lượng thần thức đều có thể hấp thu sạch sẽ.

Thể chất người này vượt xa Thuần Dương chi thể của Ôn Tri Hành!

Sắc mặt Hoa Hữu Dung ửng đỏ một mảnh.

Thật phấn khích.

Thân thể Thuần Dương của Ôn Tri Hành cũng không phải nói có bao nhiêu mạnh, chẳng qua là Nguyên Dương chí thuần chí dương, thích hợp nhất được thải bổ.

Nhưng Phong Phượng Bồi Nguyên Thể lại khác.

- Đây là tư thế thành tiên thỏa đáng a.

- Đây là lão thiên gia đang bảo hộ ta a.

Trong lòng Hoa Hữu Dung nở hoa, ý chí nổi lên ba đào.

Trong nháy mắt, nàng không hề ngăn cản tự thân linh khí bị hấp thu, ngược lại trực tiếp buông ra.

- Nào, hút nhiều một chút.

Hoa Hữu Dung lộ ra nụ cười, sắc mặt càng hồng nhuận.

Tìm Ôn Tri Hành là vì chính mình, nhưng nếu là có thể bồi dưỡng ra một cái siêu cấp tay chân đi ra, cũng rất tốt.

Tuy nhiên, không thể sơ suất.

Không thể để Vương Thủ Chân thoát khỏi sự khống chế của mình.

Nghĩ như vậy, Hoa Hữu Dung ngọc thủ vừa lật, lại là mấy khỏa ma chủng xuất hiện ở lòng bàn tay của nàng.

Một viên ma chủng không bảo hiểm, vậy thì thêm mấy viên.

Như vậy liền vạn vô nhất thất.

||||| Truyện đề cử: Đừng Cắn Em Mà |||||

Nhưng mà phải nhét từng viên một, nếu không sợ Vương Thủ Chân không chịu nổi.

"..."

Hoa Hữu Dung chậm rãi cúi người, thanh âm mềm mại giống như một trận gió xuân.

Sau đó, một viên ma chủng lần nữa đưa vào mi tâm Ôn Tri Hành.

Ôn Tri Hành: "?"

- Ý ngươi là sao?

Hắn có chút không hiểu.

Nhìn vẻ mặt của Hoa Hữu Dung, hình như có chút không đúng a.

Sao lại tùy ý mình hấp thu linh khí?

Chủ ý của hắn chỉ là không muốn cho nàng hấp thu Nguyên Dương của mình mà thôi.

Thậm chí đều tính toán xấu hơn, nhưng tình huống hiện tại có chút ngoài dự liệu của hắn.

Mặc kệ nàng nghĩ như thế nào, dù sao cũng là chuyện tốt.

Ôn Tri Hành nở nụ cười không dễ phát hiện.

Chuyện tốt a, cư nhiên lại tới khỏa ma chủng.

Hắn vừa mới lăn qua lăn lại một viên, đang lo ma chủng không đủ dùng, quả thực chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Ong ong!

Theo viên ma chủng thứ hai tiến vào thức hải, thức hải của hắn lại bị xâm nhiễm.

[Thức hải của ngươi bị ô nhiễm, thức hải của ngươi bắt đầu khuếch trương, lực lượng thần thức gia tăng.]

Chúc Thiên Giao Long, bắt đầu làm việc!

Tăng ca tăng ca!

Ôn Tri Hành mừng rỡ.

Trên thức hải, bức tranh lần nữa mở ra.

Chúc Thiên Giao Long tái hiện.

Chúc Thiên Giao Long là do linh khí ngưng tụ mà thành, cũng không phải do lực lượng thần thức quan tưởng mà ra.

Mà Ôn Tri Hành hiện tại không thiếu nhất chính là linh khí.

Muốn thế nào cũng được.

Kể từ đó, lực lượng thần thức cùng linh khí tu vi của hắn bắt đầu song song tăng cường.

Tư Nam Yên, trước kia là ta hiểu lầm ngươi, ngươi thật là một người tốt.

Ôn Tri Hành có chút cảm động.

Chờ mình mạnh lên, nhất định phải đưa nàng vào Tế Hồn Phiên đoàn tụ với Khâu Oanh Nhi sớm một chút.

Nhất định không để cho thầy trò các ngươi cô đơn.

Có cơ hội, cũng sẽ đưa toàn bộ Vạn Diệu cung vào.

Để Tư Nam Yên ở trong Vạn Hồn Phiên tiếp tục cầm đầu!

[Linh khí tu vi của ngươi gia tăng!]

[Thức hải của ngươi bị ô nhiễm, thức hải của ngươi bắt đầu khuếch trương, lực lượng thần thức gia tăng.]

[Thức hải của ngươi khôi phục trong suốt.]

Thức hải của ngươi lại bị ô nhiễm..]

[Thức hải của ngươi khôi phục trong suốt.]

Bảng điều khiển cũng bắt đầu không ngừng nhắc nhở.

Ôn Tri Hành vui tươi hớn hở hưởng thụ.

Mặc dù không biết Tư Nam Yên vì sao lại như thế, nhưng mặc kệ nàng.

Sau đó, lại là một viên tiếp một viên ma chủng đầu nhập vào trong thức hải của Ôn Tri Hành.

Đãi ngộ này đã có thể so với Ngũ trưởng lão rồi.

Mà Tư Nam Yên biến thành Hoa Hữu Dung cũng vui tươi hớn hở.

Nàng cảm giác mình thật sự kiếm được nhiều tiền.

Nàng chỉ tới tìm Ôn Tri Hành, kết quả lại gặp phải thiên tài thể chất đặc thù như vậy.

Hiện tại nàng cũng đã có chút muốn dẫn người về Vạn Diệu cung.

Ngay cả Ôn Tri Hành cũng có chút không muốn tìm.

Chẳng qua, nàng vẫn nhịn được.

Ôn Tri Hành cũng quan trọng như vậy.

Tìm Ôn Tri Hành là hy vọng đột phá cảnh giới thứ sáu của nàng.

Sao có thể cứ buông tha như vậy.

Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hoa Hữu Dung dần dần có chút ăn không tiêu.

- Thể chất này quả nhiên khủng bố, lại rút ra nhiều linh khí của ta như vậy.

Nàng âm thầm giật mình.

Linh khí trong cơ thể nếu lại bị rút ra, sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.

Ngay sau đó, tâm niệm nàng khẽ động, chủ động tách khỏi người Ôn Tri Hành.

Ôn Tri Hành không hề phản ứng, đã đứng yên tại chỗ.

- Hô..

Hoa Hữu Dung thân không tấc dây thở dài một hơi.

Bị những người khác hấp thu linh khí, đây vẫn là lần đầu tiên của nàng, xem như là một loại thể nghiệm mới.

- Đứng lên đi.

Hoa Hữu Dung đưa tay trêu chọc Ôn Tri Hành, rất là hài lòng.

- Vâng.

Ôn Tri Hành cung kính đứng dậy.

Đột nhiên, Hoa Hữu Dung nhíu mày, ánh mắt liếc ra ngoài cửa.

Chợt đưa tay ra một chiêu, váy lụa mỏng lúc trước cởi xuống rơi vào trên người nàng.

Cốc cốc cốc!

Ngoài phòng, truyền đến tiếng gõ cửa.

- Hoa sư muội, có đó không?

Một giọng nữ dịu dàng vang lên bên ngoài phòng.