Tiên Trù

Tiên Trù - Quyển 1 Chương 7: Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật




Lão giả đưa ra ba môn pháp thuật cũng không thể làm cho đối phương thoả mãn cũng cuống lên, cứ tiếp tục như vậy thì làm sao mà buôn bán, cắn răng một cái, cầm lấy một cái ngọc đồng giản《 Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật 》, pháp thuật chuyên môn nhằm vào người tu đạo là nữ, mặc kệ là trinh nữ hay là liệt nữ, tất cả sẽ giống nhau đều biến thành dâm phụ.”



Lão giả vừa mới nói được một nửa thì nước miếng của Lý Phì đã bắt đầu rơi xuống đất, con mắt Nhâm Tiêu Dao đã tóe ra ánh xanh.



“Bao nhiêu linh thạch? Bao nhiêu linh thạch?” Lý phì vừa lau nước miếng vừa vội vàng hỏi.



“Năm khối linh thạch hạ phẩm, tuyệt đối sẽ làm cho đối phương dâng trào ham muốn.



Mặc dù năm khối linh thạch hiện tại là toàn bộ gia tài của Lý Phì thế nhưng khi đối mặt với công pháp vô thượng này, Lý Phì cũng không do dự một chút nào mà ném ra năm khối linh thạch rồi đem ngọc đồng giản chộp vào trong tay. Chính vì vậy làm cho Nhâm Tiêu Dao ở bên cạnh đang chuẩn bị mặc cả khinh bỉ một trận.



Lý Phì đem thần thức dung nhập vào bên trong ngọc đồng giản, vừa xem nội dung của “Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật” vừa chảy nước miếng, tuy nhiên chỉ trong chốc lát nước miếng ngừng chảy, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi, cầm ngọc đồng giản ném về phía ngực của lão đầu.”Cái này mà cũng là công pháp à? Lão già ngươi lừa gạt người ta. Đại sư huynh, lão già này lừa gạt ta. ”



Nhâm Tiêu Dao hung hăng trợn mắt nhìn lão giả, xem ra lão già ăn mặc lôi thôi này cùng với lão tông chủ đều giống như nhau, đều không phải là hạng tốt lành gì. Mặc kệ lão giả giải thích này nọ, sau đoạt lấy ngọc đồng giản để kiểm tra, sắc mặt hắn cũng càng lúc càng trở lên khó coi.



“Lão gia hoả, cái này mà là ‘Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật’ như trong lời lão nói đó hả?” Vốn là một tiểu nhị rất khôn khéo, đây là lần đầu tiên Nhâm Tiêu Dao bị người ta lừa gạt, sao có thể không tức giận được chứ?



“Triệu Lão Lục ta chưa bao giờ lừa gạt người khác, mà vừa rồi ta cũng thật sự không có nói ngoa một câu nào, ‘Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật’ quả thật có thể làm cho liệt nữ biến thành dâm phụ.” Triệu lão lục kiên quyết thà chết cũng không nhận.



“Nói bừa.” Lý Phì có chút thẹn quá hoá giận, ở Phiêu Miểu Lâu thì bị sư phụ cùng đại sư huynh bắt nạt đã đành, không ngờ rằng khi đi ra bên ngoài lại để cho một lão già dưỡng khí cấp năm lừa gạt mất năm khối linh thạch, cho nên việc này ai nhịn được thì nhịn chứ hắn thì không. Hắn chỉ thẳng vào mũi lão giả lớn tiếng nói: “ Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật này chỉ là một loại kỹ xảo, đem người đưa tới trước mặt, sau đó sờ sờ mó mó thì có thể xem là pháp thuật sao? Thế này mà năm khối linh thạch à?”



“Đạo hữu nói như thế là sai rồi, thử hỏi, Ngự Nữ Thuật bình thường có thể đối phó được với người tu đạo chúng ta sao? Chỉ có Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật này của ta mới có thể khiêu khích làm cho dục vọng của người tu đạo nổi lên . Còn nữa, ngươi cho rằng Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật thì phải như thế nào hả? ”



“ Nếu là pháp thuật thì nên có bộ dáng của pháp thuật chứ, ít nhất cũng giống như ta đang cùng một vị nữ tu đạo tranh đấu thì đột nhiên thi triển Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật, đối phương ngay lập tức dừng tranh đấu, vừa gào khóc vừa cởi quần áo lao tới. Nếu bản thân ta không sủng hạnh nàng thì không muốn sống nữa chỉ muốn chết thôi, phải như thế mới có thể xưng là pháp thuật thượng thừa chứ.”



Một câu của Lý Phì chẳng những làm cho lão giả mắt trợn tròn mồm há hốc, mà Nhâm Tiêu Dao nghe được suy tưởng của Lý Phì trong nội tấm hắn càng mong chờ vô hạn. Nếu quả thật giống như Lý Phì hình dung thì pháp thuật này quá là cường đại! Mà còn là cường đại đến mức mức vô hạn vô biên. Đừng nói chỉ có năm khối linh thạch, cho dù là năm trăm vạn hay năm nghìn vạn cũng đều không đủ.



“Có pháp thuật cường đại như thế sao? Nếu như lão già này mà có pháp thuật cường đại như vậy thì còn ngồi ở đây bán công pháp sao? Lúc đó có mà thê thiếp thành đàn, hơn nữa tất cả đều là người tu đạo rồi.” Lão đầu ngây người sửng sốt một chút, sau đó tỏ ra tức giận vì sự tưởng tượng của Lý Phì.




“Có như vậy, lão đầu ngươi cũng đừng có vui mừng, vừa rồi lúc lão giới thiệu Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật giọng nói có lúc không rõ, là cố ý dẫn dụ sư đệ ta. Nếu như ta bắt lão trả lại cho chúng ta năm khối linh thạch cũng không hợp lý cho lắm, vì dù sao thì Tiên Thiên Ngự Nữ Thuật này bị chúng ta nhìn một lần cũng đã học xong. Ta thấy ngươi tuổi tác cũng khá lớn rồi, ở đây bán công pháp chắc cũng vì suy nghĩ cho con cháu mà tích góp từng tí linh thạch một đúng không?”



Lão giả nhẹ gật đầu,” Vị đạo hữu này nói rất đúng, cháu trai lão phu năm nay mười hai tuổi, tu vi đã đạt đến dưỡng khí cấp bốn, ta bán ít đồ kiếm được linh thạch đều là dành cho cháu của ta đấy. Dù sao thì những tán tu như chúng ta tu luyện cũng không dễ dàng gì.”



“Lão nhân gia vì sao không cho cháu lão bái nhập vào một môn phái tu chân nào đấy? Chẳng lẽ lão lại muốn cháu lão cũng trở thành tán tu sao?” Nhâm Tiêu Dao tuy là người tu đạo đã có môn phái, nhưng là người của môn phái này so với tán tu không môn không phái cũng không khác biệt cho lắm, thế nên hắn có thể hiểu được tâm tình của lão giả, vì vậy trong lời nói cũng đã trở nên khách khí rất nhiều. Đây là hắn vẫn còn lương thiện, ít nhất nếu là tán tu mà đến Phiêu Miểu Lâu dùng cơm không cho tiền thưởng thì hắn cũng sẽ không bảo Lý Phì cho thêm nước rửa chén, bởi vì làm tán tu thật sự không dễ dàng gì.



“Cháu ta đã lén học trộm một môn công pháp, nên không thể đến môn phái tìm thầy học nghệ được, hơn nữa nếu phải tán công tu luyện lại những pháp thuật cơ bản thì có khác nào công sức mấy năm nay sẽ uổng phí rồi, chẳng lẽ những điều này mà đạo hữu cũng không biết hay sao?”




“Việc này…” Nhâm Tiêu Dao đúng là đã bị lão đầu hỏi khó rồi, những quy củ này quả thật bản thân hắn không biết tí gì, lão tông chủ cũng không hề nói cho hai người bọn hắn biết về những quy củ này.



Hắn xấu hổ cười cười,” lão nhân gia, những điều lão vừa nói thật sự là chúng ta không biết, bởi vì môn phải chúng ta không hề có những quy củ này.Với lại môn phái của chúng ta so với các môn phái khác có sự khác biệt, đó là không có chuyện phải tu luyện lại.” Những lời này của Nhâm Tiêu Dao hoàn toàn là thật bởi vì hắn đã từng nghe lão tông chủ nói qua, công pháp của Hư Vô Phiếu Miểu tông trước tiên là phải hình thành thức hải, mà thức hải có tác dụng giống như biển có thể chứa được trăm sông, cho nên đối với cháu trai của lão giả mà nói sẽ không có chuyện phải tán công luyện lại.



Lão giả nhìn hai người từ trên xuống duới một lượt, cũng không hề thấy thẻ bài môn phái ở trên người hai người, tuy rằng không nói ra, thế nhưng trong ánh mắt mang theo một tia cảnh giác, rõ ràng là đã coi hai người Nhâm Tiêu Dao là những kẻ lừa đảo.



“Hư Vô Phiếu Miểu tông chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ vừa mới thành lập mà thôi, thế cho nên vẫn chưa có thẻ bài môn phái. Chỉ có điều đãi ngộ cũng không tệ lắm, ta có thể cam đoan rằng mỗi tháng được khoảng hai mươi khối linh thạch. Nếu như lão nhân gia thật sự không tin, có thể mang cháu trai của ngài tới đây, vài ngày sau khi tuyển người xong chúng ta sẽ đưa cháu trai của ngài về.” Mười hai tuổi tự tu luyện mà đạt tới dưỡng khí cấp bốn, có thể thấy tư chất của cháu trai lão giả cũng không tệ. Quan trọng hơn đó là mình đã nói như vậy, ít nhất thì cũng làm cho lão giả cam tâm tình nguyện đem năm khối linh thạch kia trả lại, đến lúc đó dựa theo quy củ cũ thì mình có thể thu lấy 4,5 khối linh thạch, tuy nhiên với tư cách là đại sư huynh, lúc nào cần rộng lượng thì nhất định phải rộng lượng, nửa khối linh thạch kia cũng sẽ đưa cho Lý Phì vậy. Đây mới chính là mục đích của Nhâm Tiêu Dao.



Nghe đối phương nói muốn ở chỗ này tuyển người, lão giả mặc dù vẫn còn vài phần nghi kị thế nhưng cũng đã có vài phần tin tưởng. Lý Phì bị đại sư huynh bắt nạt đã lâu cho nên khi Nhâm Tiêu Dao khẽ quyệt một cái vào mông hắn là hắn đã biết phải làm cái gì rồi. Ngay lập tức hắn dùng linh lực mô phỏng ra hình dạng một bàn tay, sau đó bàn tay lại biến thành hình dang một thanh trường đao, trong chốc lát lại biến thành hình dạng một tấm lá chắn, đến lúc này thì lão giả mới tin tưởng.



Kiên quyết cắn răng một cái, lão giả đem năm khối linh thạch trả lại cho Lý Phì, lại thận trọng lấy từ trong túi trữ vật ra một cái ngọc đồng giản, thần thần bí bí khẽ nói: “Đạo hữu đã nghe nói qua về Giang Lâm Nhi chưa?”



“Có nghe nói qua.” Nhâm Tiêu Dao nghe thấy cái tên này thì hai mắt liền sáng rực lên, ở Phiêu Miểu Lâu đã nghe rất nhiều người nhắc tới cái tên này rồi, nghe nói đó chính đệ nhất mỹ nữ của Lam Hoa Tinh, mỗi tội thủ đoan khá là ác độc nên người bình thường không dám trêu vào mà thôi.



Lão giả đem ngọc đồng giản đưa cho Nhâm Tiêu Dao,”Trong này là Xuất Dục Đồ của Giang Lâm Nhi đó.”