Tiến Tới Hôn Nhân

Chương 16: Sấy tóc giúp




Về tới nhà, anh giúp cô mang hành lý lên phòng. Anh còn ngỏ ý muốn giúp cô soạn đồ đạc trong phòng. Cô không từ chối, cô nghĩ hai người cùng làm chung chắc chắn sẽ nhanh hơn.

Bỗng anh đi đến chiếc vali, lôi ra trong đó một cái cặp nho nhỏ, anh hỏi cô:

“Trong này là cái gì mà phải để riêng ra vậy?”

Cô đang bận treo quần áo, nghe anh nói vậy thì lập tức quay đầu lại nhìn. Nhìn xong thì hốt hoảng lao tới giành lại. Cô cười ngượng ngùng:

“Trong đó là nhật ký của em, em không muốn bị ai nhìn thấy.”

Anh “ồ” lên như hiểu rồi, cũng không hỏi gì thêm nữa.

Sau đó cô ném cái cặp đó vào trong tủ quần áo, có trời mới biết rằng trong đó đựng đồ lót của cô. Cũng may anh không tự ý mở ra, nếu không cô thật sự sẽ nhảy lầu mất.

Quả nhiên với sức của hai người thì nhanh hơn rất nhiều. Cô nhìn một vòng xem lại thành quả sau nửa ngày trời của cô và anh. Căn phòng này càng ngày càng có hơi người hơn.

Anh nhìn đồng hồ trên tay, đã 7 rưỡi rồi. Anh nói sẽ xuống lầu đặt chút đồ ăn ngoài rồi đi mất. Cô nhìn cánh cửa đã đóng lại một hồi lâu. Sau đó mở tủ quần áo, lấy một bộ áo choàng tắm vào phòng tắm.

Cô rất thích mùi tinh dầu oải hương ở đây, khi nào có dịp sẽ hỏi anh địa chỉ mua để đem tặng cho mẹ một ít. Ngâm mình xong thì bắt đầu gội đầu, vừa tắm vừa ca hát là tuyệt nhất.

Sau đó, cô lau sơ tóc rồi tìm máy sấy tóc, nhưng tìm mãi chẳng thấy đâu nên mở cửa xuống lầu tìm anh hỏi thử. Thế nhưng tìm cả dưới lầu cũng không thấy anh đâu, có lẽ anh đã ở trong phòng ngủ.

Cô gõ cửa phòng anh vài cái, thấy một lúc lâu vẫn không có động tĩnh gì nên mở cửa bước vào. Đập vào mắt là hình ảnh anh đang mặc áo choàng tắm đứng sấy khô tóc ở góc tường bên kia.

Tiếng từ máy sấy tóc rất lớn, đó là lý do tại sao anh không nghe thấy tiếng cô gõ cửa, đến lúc cô bước đến trước mặt anh thì anh mới để ý đến cô:



“Em qua đây làm gì vậy?”

Cô chỉ vào máy sấy tóc anh cầm trên tay:

“Phòng em không có máy sấy tóc nên em tính qua mượn anh.”

Vừa nói xong, anh đã kéo cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó. Anh vậy mà lại đứng sấy tóc cho cô. Nhìn vào chiếc gương bàn trang điểm, cô thấy anh và cô đều mặc chung một cái áo choàng tắm màu trắng, không biết cái này có thể tính là “đồ đôi” đầu tiên không nữa.

Nhìn một chọc thì có gì đó không đúng, vài giây sau cô mới ngộ ra:

“Tại sao phòng anh lại có bàn trang điểm…” hơn nữa mỹ phẩm lại có đầy đủ các mẫu mã.

Anh tặc lưỡi:

“Đây thật ra là nhà của ba anh tặng mẹ anh, nên cách bài trí căn phòng này có hơi chút nữ tính. Bà ấy cũng hay đến đây ở nên mỹ phẩm cũng mua không ít. Nhưng hiện tại đang đi du lịch với bố anh rồi.”

Cô “ồ” lên một tiếng. Có lẽ do tay nghề anh quá tốt, cũng có thể do hôm nay dọn lại phòng quá mệt nên cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Khi anh sấy tóc cô xong, cảm thấy cô không có chút động tĩnh nào, nhìn cô trong gương thì thấy đã ngủ rồi.

Anh bế cô theo kiểu công chúa, sải chân bước về lại phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, cẩn thận đắp chăn cho cô. Tay anh với tới công tắc đèn phòng nhưng lại có chút lưu luyến không nỡ. Ngắm nhìn cô một chút, da mặt trắng hồng, môi đỏ tự nhiên, chiếc mũi không có điểm gì để chê.

Anh vô thức hôn lên trán cô một cái rồi đứng dậy tắt đèn phòng. Giọng anh nhỏ nhẹ, trầm thấp như sợ cô tỉnh:

“Chúc ngủ ngon”

Rồi sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.