Chương 38 : Cưỡi Ngựa Xem Hoa
Hoá ra người hắn g·iả m·ạo tên là Cảnh Đồng.
Tử Nguyên bày ra sắc mặt khó coi : "Không có, căn phòng ta tiến vào không có thứ gì, bất quá...".
Tiếp đến, Tử Nguyên kể chi tiết việc người của Thiên Huyết Điện cũng không thu hoạch được gì, chỉ mỗi căn phòng người Long Ba Cung đi vào là có bảo vật.
Tu sĩ Trát Nguyệt Tông nghe vậy đồng loạt sắc mặt khó coi. Một tu sĩ nói với tu sĩ dẫn đầu : "Bình Cái sư huynh, có khi nào Thiên Huyết Điện liên hợp với Long Ba Cung lừa gạt qua mặt chúng ta không?".
Bình Cái lắc đầu : "Ngươi cái tên ngốc này. Nếu bọn chúng cùng muốn lừa gạt chúng ta, thì sao chúng không nói cùng một kết quả là không thu hoạch được gì. Như hiện tại chẳng phải Long Ba Cung đồng thời bị nghi kỵ hay sao".
Tu sĩ kia ngượng ngùng: "Sư huynh nói phải".
Một người khác lại nhìn Tử Nguyên nghi ngờ : "Cảnh Đồng, có khi nào ngươi và tu sĩ Thiên Huyết Điện kia cùng kết hợp qua mặt mọi người để độc chiếm bảo vật hay không?".
Các tu sĩ các nghe vậy ào ào nhìn về Tử Nguyên.
Tử Nguyên trong lòng biến sắc. Xem ra cái tên Cảnh Đồng này có không ít thù địch với người khác, bây giờ lại cuốn lên thân ta. Nhưng hắn đã sớm chuẩn bị :
"Ngươi nghi ngờ ta làm gì. Chúng ta làm sao có thể giao hảo với người Thiên Huyết Điện, tính tình ta từ trước giờ các ngươi cũng phải hiểu rõ. Với lại lần này chúng ta cùng nhau tới đây, làm như thế chẳng phải khiến mọi người nghi kỵ, sau này ta làm sao sống yên bình trong tông môn".
Người kia vẫn không buông tha : "Thật không, ta chỉ thuận miệng hỏi, làm sao ngươi nói nhiều vậy?".
"Thế nào thì ngươi tự hiểu. Ngươi tiện miệng hỏi nhưng ta không thể thuận miệng giải thích".
Bình Cái cắt ngang : "Cảnh Đồng nói không sai. Chúng ta bây giờ cũng không nên tranh đấu nội bộ, nên dành tinh lực để đối phó ngoại nhân thì hơn".
Các tu sĩ khác nghe Bình Cái nói vậy thì gật gật đầu, lý do Tử Nguyên đưa ra hợp lý, lại thêm có vẻ như Bình Cái có uy vọng khá cao, nên cũng không ai còn hồ nghi.
Chỉ có người kia định nói gì thêm nhưng nghe Bình Cái nói vậy cũng không tiện nói thêm, đành ngậm miệng, chỉ lườm lườm hừ Tử Nguyên một cái.
Tử Nguyên cười thầm trong lòng, mặt dửng dưng, không thèm quan tâm. Các ngươi nghi kỵ lẫn nhau cũng không liên quan gì ta, dù sao ta cũng không phải tên Cảnh Đồng kia.
Lúc này người Long Ba Cung định rời đi thì tu sĩ âm nhu của Thiên Huyết Điện lên tiếng : "Các vị đạo hữu Long Ba Cung chờ đã".
Tu sĩ Long Ba Cung cảnh giác : "Tầm bảo đã xong, các hạ có ý gì?".
Tu sĩ âm nhu cười : "Không có gì quá quan trọng. Chỉ là ta thắc mắc các vị lấy được gì trong di tích mà thôi".
Lôi Tam Minh lạnh giọng : "Lấy được gì là chuyện riêng của chúng ta. Bọn ta sao phải nói cho các ngươi? Các hạ lại muốn quản chuyện người khác?".
Bình Cái bất ngờ lên tiếng : "Nhưng Trát Nguyệt Tông chúng ta và Thiên Huyết Điện không thu được gì cả, mật thất chúng ta đi vào đều trống".
Tu sĩ Long Ba Cung nghe vậy thì diện sắc dị dạng, ẩn ẩn ngửi thấy mùi nguy hiểm. Tẫn Nghi tức giận : "Các ngươi có thu được gì hay không cũng không liên quan chúng ta. Mỗi phái đều lựa chọn đường mật đạo thì kết quả ra sao thì phải tự chịu".
"Hay là các ngươi và Thiên Huyết Điện liên thủ để chèn ép đoạt bảo của chúng ta?". Tú Linh nghi ngờ nói. Lời vừa nói ra, tu sĩ Long Ba Cung sắc mặt đều biến đổi, ngưng thần đề phòng.
Bình Cái nhìn sang tu sĩ Thiên Huyết Điện rồi nói : "Chúng ta với bọn chúng không có lý do gì để liên thủ".
Nam tử âm nhu hời hợt : "Chẳng lẽ Long Ba Cung các người không thể để chúng ta biết thứ các ngươi lấy được là gì hay sao. Chúng ta cũng chỉ nhìn chứ không nói làm gì".
Người Long Ba Cung nhìn nhau, Lôi Tam Minh lên tiếng : " Chỉ là một số kiện linh khí mà thôi, không cần các người để tâm".
Long Ba Cung tình huống bây giờ có chút khó xử, ẩn ẩn bị hai tông môn kia ép đến cùng đối phó, không thể không lộ ra một chút.
Nam tử âm nhu cười nhếch miệng : "Các ngươi nói là linh khí, chỉ sợ là pháp khí đi".
Người Long Ba Cung nghe vậy thì biến sắc. Nam tử âm nhu nói vậy, chỉ sợ là sẽ châm ngòi tranh đấu đi. Long Ba Cung sẽ rất bất lợi.
Quả vậy, đệ tử Thiên Huyết Điện phía sau hắn cùng đệ tử Trát Nguyệt tông nghe vậy liền nổi lên hoả nhiệt, cùng hướng ánh mắt tham lam nhìn đệ tử Long Ba Cung.
Thấy tình thế không ổn, Lôi Tam Minh liền lo lắng quay đầu : "Không có pháp khí gì cả. Các ngươi muốn nghĩ gì cũng được. Ở đây không còn chuyện của chúng ta, cáo từ".
"Đứng lại, để bảo vật xuống rồi hẵng đi". Thấy người Long Ba Cung định rời đi, một tu sĩ Thiên Huyết Điện không nhịn được liền phóng linh khí về phía bọn hắn.
"Khinh người quá đáng". Đệ tử Long Ba Cung thấy vậy thì tức giận đánh lại, dù sao bọn họ cũng có tám người, đánh lên thì không sợ, lúc trước cũng chỉ muốn tránh xung đột mà thôi. Tu sĩ Thiên Huyết Điện cũng hô hoán nhau nhập chiến.
Trong một khắc tất cả bị kích động, nhanh chóng loạn chiến thành một tràng.
"Bình Cái, chúng ta tạm thời liên thủ, bảo vật đoạt được chia đôi". Nam tử âm nhu thấy tình hình này, gấp rút nói với Bình Cái.
"Được". Bình Cái không chút do dự đồng ý. Lợi ích ở ngay trước mắt, mâu thuẫn có thể tạm thời bỏ qua. Nói đến pháp khí thì tu sĩ Luyện Khí Kỳ nào mà không động tâm. Đương nhiên bọn hắn cũng sẽ không ngu gì tận lực dốc hết sức. Miễn đoạt được bảo là được rồi. Sau cùng cũng không sợ Thiên Huyết Điện quay ngược lại đối phó bọn hắn, thực lực hai bên vốn sàn sàn nhau, huống gì bên Thiên Huyết Điện chỉ có năm người, mà Trát Nguyệt Tông có sáu.
Bình Cái dẫn đầu Trát Nguyệt Tông xuất thủ. Chỉ thấy hắn rút trường đao sau lưng ra, là một kiện linh khí cực phẩm, đao mang lập tức chém ra bay đầy trời. Tu sĩ Trát Nguyệt Tông phía sau cũng ào ào xuất thủ.
Đệ tử Thiên Huyết Điện chỉ thấy bấm niệm pháp quyết, từng huyết chưởng lần lượt bay ra, đập vào tu sĩ Long Ba Cung. Linh khí huyết thuộc tính bay tứ tung. Không khí liền xuất hiện mùi máu tanh khiến người ta ngửi vào muốn n·ôn ó·i.
Tu sĩ Long Ba Cung cũng phát động linh khí, thi triển công pháp phản kích. Pháp lực những người này xuất động ra thi thoảng có tiếng long ngâm.
Tử Nguyên một bên cầm Hoả Diễm Đao trên tay vờ vịt đánh nhau. Đứng xa xa chém ra đao mang bay về địch nhân. Thanh Hoả Diễm Đao này là linh khí trung kỳ, uy lực cũng không tệ. Nhưng hắn không đánh toàn sức. Một thân pháp lực chỉ phát ra hai thành.
Từ trước tới nay từ khi chỉ là người bình thường cho tới bây giờ tu vi là Luyện Khí Kỳ, v·ũ k·hí của hắn dùng đều là kiếm. Một thân kiếm pháp tuy không nói là đăng thâm tạo cực, nhưng cũng là tinh túy thâm sâu. Vì vậy bây giờ dùng linh khí dạng đao cũng gần tương tự với kiếm dễ dàng. Pháp lực của hắn vừa lớn mạnh vừa tinh thuần. Bởi thế dù pháp lực chỉ dùng hai thành, uy lực bên trong không có bao nhiêu, nhưng thanh thế lại lớn như thường, người ngoài nhìn vào không thể phát hiện dị dạng.
Một bên phần lớn tinh thần Tử Nguyên vẫn khoá chặt Lôi Tam Minh. Nói hắn không có hứng thú với pháp khí là giả dối. Trong lòng âm thầm cảm thán đậu đen rau cải có ba căn mật thất, hắn đi vào hai căn nhưng lại bỏ qua căn có pháp khí.
Về phần lời nói của Lôi Tam Minh rằng căn mật thất hắn đi vào chỉ có linh khí thì e rằng chỉ hài đồng ba tuổi mới tin. Di tích của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này không thể chỉ có linh khí được. Tám phần là pháp khí.
Tên tu sĩ đối chiến với Tử Nguyên là một trong hai người ban đầu đi theo Quan Phách. Lúc đầu thấy đao mang, đao pháp của Tử Nguyên thanh thế lớn thì một mặt nghiêm trọng đấu pháp. Đến khi thấy mình dễ dàng hoá giải thì hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng tự hiểu ra, hoá ra pháp lực ta đã thâm hậu như vậy, dễ dàng hoá giải chiêu thức đối phương, đắc ý mà đánh.
Nhưng hắn cũng không lỗ mãng t·ấn c·ông quyết liệt mạnh mẽ hơn, người xung quanh đa phần phải lấy một địch hai, còn hắn với Tử Nguyên khoảng cách chiến đoàn khác không gần, nên có thể chống đỡ, chậm rãi quan sát tình hình rồi tính tiếp. Nếu phô trương thanh thế lớn hơn, dẫn đến đồng môn Tử Nguyên chú ý tới cùng gia nhập đối phó hắn thì không ổn.
Dù cùng tông môn đối địch nhưng cũng không ngốc thay người gánh phần nặng. Nên không cố tung hết sức, thỉnh thoảng lại làm bộ chịu lực mạnh phải lùi lại phòng ngự chống đỡ.
Cứ thế hắn và Tử Nguyên không nói mà hợp. Hai kẻ này cứ một mực dây dưa cầm cự nhau, chiêu thức phát ra đa phần như Trăng Trong Nước. Tử Nguyên lại cố ý di chuyển thân pháp, kéo giãn khoảng cách với các chiến đoàn khác. Rốt cuộc hai kẻ đều mang Tâm Hoài Quỷ Thai này như Cưỡi Ngựa Xem Hoa, pháp lực không có tiêu hao bao nhiêu.