Tác giả: Kim Diệp Tử
Editor: Lemon
Chu Châu kể với Hà Tự chuyện cô cùng Hứa Thanh Hành công khai yêu đương, Hà Tự tất nhiên ủng hộ hết mình.
"Oa! Công sức không phụ lòng người, Hứa phu nhân?"
Nha! Chu Châu bị cách gọi Hứa phu nhân lấy lòng, cười đến vô cùng thỏa mãn. Vốn dĩ khuôn mặt đã vô cùng xinh đẹp, gần đây có thêm tình yêu lại lộ ra vài phần quyến rũ. Hà Tự nhìn thấy cũng có một thoáng hoảng hốt. Bất quá ngay sau đó liền thở ngắn than dài:
"Cậu nói xem chúng ta vốn dĩ là anh em cùng cảnh ngộ, hiện tại cậu đã có người yêu, chỉ còn lại một mình tớ đau khổ!"
Chu Châu cảm thấy bản thân có chút quá đáng, quả thực là xát muối vào ngực Hà Tự.
"Cậu đừng ủ rũ! Cậu xem tớ cũng có thể đem tiên sinh bắt lấy, cậu nhất định cũng có thể theo đuổi được chị Lục! Cố lên!"
"Cậu không hiểu, nam nhân sao, thấy con gái xinh đẹp liền đi không nổi, tiên sinh nhà cậu không phải cũng giống vậy sao? Cậu đánh tớ làm gì... chị Lục không giống vậy, không dễ theo đuổi như vậy A..."
Tuy rằng Hà Tự "chửi bới" tiên sinh nhà cô, nhưng xem ở cậu ta là bạn thân duy nhất của cô nên cô sẽ bỏ qua, cô cảm thấy bản thân nên cho cậu ta chủ ý.
"Con gái cũng giống vậy, nhan tức chính nghĩa! Mặt của cậu cũng không tính kém, tuy rằng so ra kém tiên sinh nhà tớ, nhưng cũng không cần động tới nó. Không bằng cậu đi tập thể hình đi! Vừa cởi quần áo lộ ra đường nhân ngư! Tám khối cơ bụng! Quá chuẩn!"
Hà Tự vừa nghe lời này, ánh mắt lập tức không đúng, cười hì hì sáp lại gần cô hỏi: "Nhìn xem, nhìn xem, đúng là người từng trải nha!"
Bị Chu Châu đập vào đầu. Bất quá đùa giỡn xong Hà Tự vẫn tiếp thu kiến nghị này.
***
Hứa Thanh Hành cùng Chu Châu cách lễ trưởng thành một ngày mới trở về thành phố G. Chu gia ở thành phố G nổi tiếng là dòng dõi thư hương, xưa nay khiêm tốn, lần này lễ trưởng thành của con gái cưng Chu gia lại là khó có khi làm lớn một lần.
Hứa Thanh Hành trong khoảng thời gian này tuy rằng ở cùng Chu Châu dưới một mái hiên, nhưng cố kỵ cha Chu cùng mẹ Chu nên hai người cũng không dám quá mức thân thiết. Hiện tại nhìn cô gái nhỏ nói nói cười cười với người khác, đôi mắt anh đều nóng lên.
"Hứa tiên sinh, nghe nói Chu tiểu thư là học trò cưng của ngài?"
Hứa Thanh Hành bị một thanh âm kéo ra khỏi suy nghĩ.
"Chưa nói tới, đã dạy mấy ngày thôi." (?)
Người đàn ông đối diện hiển nhiên cười càng vui vẻ, "Một ngày làm thầy cả đời làm cha! Không biết có thể dẫn dắt khuyển tử nhà tôi một chút hay không! Ngài hẳn là đã gặp qua, nó đứng thứ hai cuộc thi dương cầm toàn quốc năm ngoái. Tôi nhớ rõ ngài là giám khảo."
Hứa Thanh Hành suy nghĩ một lát, là nam sinh mảnh khảnh có chút kiêu căng kia, đúng là một chút cũng không giống cha...
Chờ Hứa Thanh Hành tiễn đi vài người quay quanh, lại giương mắt nhìn lên, bên cạnh Chu Châu không biết lúc nào đã xuất hiện mấy nam sinh cùng độ tuổi. Trong mắt người ngoài chính là trai tài gái sắc.
Tay Hứa Thanh Hành vuốt chén rượu, trong lòng có chút chua lét.
Hứa Thanh Hành bình tĩnh tự nhiên, Chu Châu bên này lại muốn mắng người. Không thể vứt mặt mũi Chu gia, không thể vứt mặt mũi Chu gia... trong lòng Chu Châu mặc niệm mấy lần, tiếp tục duy trì mỉm cười. Lúc cần nói đều để mẹ cô nói, cô chỉ cười ngượng ngùng là được.
Chu Châu lớn rồi. Cười
Chu Châu vẽ càng ngày càng đẹp. Cười
Chu Châu có bạn trai chưa? Cười
......
Tốt, rất tốt, sắp kết thúc rồi...
Có thể đi mở quà rồi! Cha Chu tặng cô một đôi chặn giấy bạch ngọc, mẹ Chu tặng cô một chiếc vòng ngọc, chất ngọc rất tốt, nghe nói là bà ngoại Chu Châu tặng cho mẹ Chu. Hứa tiên sinh tặng vòng cổ Tiffany, phía trong còn khắc tên tiếng anh của Chu Châu, món quà rất bình thường. Nhưng chỉ có hai người bọn họ biết, quà chính thức còn chưa tới đâu...
Lúc tan tiệc, Chu Châu cũng không theo cha mẹ tiễn khách, bởi vì tiên sinh nhà cô giống như có chút say, cô đưa tiên sinh về trước. Chu Châu đỡ anh lên xe, nửa quỳ ở ghế sau xe rộng lớn, ấn huyệt cho người đàn ông, cảnh tượng này ở trong mắt người khác là một bức tranh thầy trò tình thâm.
Nhưng trên thực tế, tay Hứa Thanh Hành đang đặt trên mông Chu Châu nhẹ xoa, còn lưu manh hỏi là khúc gì, Chu Châu tổng cộng cũng không học qua mấy khúc dương cầm, đều là quấn lấy anh dạy chơi. Nhưng tay người này càng ngày càng làm càn, không chỉ có với vào váy, còn đẩy quần lót cô sang một bên, bắt đầu xoa nắn...
Chu Châu đều sắp ấn không nổi nữa lại sợ bị tài xế nhìn ra, dùng sức ngồi xuống, ngăn chặn cái tay đang làm loạn kia. Hứa Thanh Hành cười nhẹ, sau đó rút tay ra đặt trên eo cô nhéo một cái, mặt Chu Châu lập tức đỏ hồng.
Người này xấu quá!!!
Chu Châu vì lễ trưởng thành mà xin nghỉ bệnh một tuần, đương nhiên, đây là nói với cha Chu mẹ Chu, kỳ thật là xin nghỉ hai tuần. Hiện tại hai người đang ở trên máy bay từ thành phố C đến Paris.
21/10/2021