Tiên Nữ Hoàng Hậu Đa Tài

Chương 10: Buồn cười




Hôm nay là ngày mà Tôn lão mang đồ đến cho nàng nhưng nàng thì tận lúc mặt tròi lên đến đỉnh mới rời giường . Vệ sinh cá nhân xong , nàng bước ra ngoài thì thấy Thanh Ngọc đang cười nói với một vị công tử trẻ . Nàng hỏi :

- Thanh Ngọc , đây là ai vậy ??

- Nương nương , ngừơi không nhớ vị bằng hữu này của người à ?? Tại sao hắn nói hắn là Tôn … Tôn gì đó cơ mà ??

- Tôn Hàn Phi !!! _ Tôn Ngộ Không nhắc lại danh tự của mình

- Phải rồi , là Tôn Hàn Phi

- Ta nhớ ra rồi , chết thật , dạo này ta hay quên quá !!_ Vừa nói , nàng vừa vỗ tay vào đầu

- Tôn huynh , người đi đường xa chắc cũng mệt mỏi rồi , ta và huynh vào phòng rồi nói chuyện

- Nương nương , đây là phòng của người mà , người cũng đã là hoàng hậu rồi , người ,,,, người phải giữ gìn danh tiếng của mình chứ !!

- Danh tiếng cái rắm ý . Lão nương đã phải vào cái chỗ ổ chuột này sống rồi thì còn danh tiếng cái con khỉ . Tên hoàng đế chết tiệt dám cho ta vào cái nơi này ,,,, hừ … hừ … Ta mà ra được thì ta cho hắn trọc hết đầu _ Lúc này nàng Ngọc Băng nhà ta đang ra dáng người đàn bà chanh chua làm ai đó trên cây suýt ngã xuống

- Không phải ngài tự muốn vào hay sao , giờ lại còn ,,,, _Mặc dù Thanh Ngọc lẩm bẩm rất nhỏ nhưng làm sao tránh thoát được hai vị đã từng quậy tung Thiên Đình kia cơ chứ

Tôn Ngộ Không thì đã làm cho hoàng đế phải đau đầu và làm cho thiên đình rối loạn mấy trăm năm liền nhưng vẫn có Phật Tổ trị được còn Quân Ngọc Băng thì vừa làm cho Ngọc Hoàng nhức óc , làm thiên đình tan nát mấy nghìn năm cơ mà lại còn không ai trừng trị được nàng cả … số khỏ mà ,,, Thiện tai ,,, Thiện tai

- Ngươi nói gì hả Thanh Ngọc ?? Vừa nói nàng vừa nở nụ cười thật ngọt ngào mặc dù Thanh Ngọc không nhìn thấy vì nàng che mạn nhưng Tôn Ngộ Không đứng kia thì có phép thuật nên nhìn xuyên qua mạn một cách dễ dàng nên nhận ra khiến ai đó rét lạnh và thức thời lùi ra sau 3 bước

- Không , không , nô tì có nói gì đâu !! Vừa nói vừa lắc đầu liên tục

- Ta không có điếc , em có phải …. Thích hắn không ???

Câu nói làm Thanh Ngọc hoảng sợ

- Hoàng hậu , người đừng đoán mò , nô tì chỉ là khuyên bảo người thôi mà , ngài hãy tin nô tì ….

- Ta đùa thế thôi ngươi cũng tin . Ta không tin ngươi thì ta lại đi tin cái tên hoàng đế thôi kia hay sao

Thanh Ngọc thở phào nhẹ nhõm , may quá , cô suýt cảm động nếu hoàng hậu không nói ra câu tiếp theo ::

- Không tin em , em đi rồi thì lấy ai nấu cơm và dọn dẹp phòng cho ta đây !!

Lúc này người ngồi trên cây , cũng là hoàng đế của nước Bạch Phi Long – Âu Dương Thế Hiên

Vừa tức giận , vừa buồn cười . Tức giận là vì cô dẫn theo một tên nam nhân vào nơi mình sống mà không kiêng dè gì cả , lại luôn mồm luôn miệng mắng hắn nhưng cũng buồn cười bởi vì cô rất tinh nghịch , không giống những nữ nhân ở hậu cung kia luôn mồm nói yêu hắn nhưng sau lưng hắn lại làm bao nhiêu điều xằng bậy , có nữ nhân vì muốn nhanh chóng sinh con , để phong con mình làm thái tử , để mình được nắm quyền hành sau này mà không từ thủ đoạn , thậm chí còn có người tằng tịu với nam nhân khác để mang thai .

Những chuyện hậu cung đều do Ảnh và Phong làm , hắn chưa từng đụng đến bất kì ai , chỉ nhân lúc họ sắp tỉnh mà quay sang ôm một tí rồi bỏ ra luôn .

!!!! ThÔnG BáO : Đọc xong đoạn này chắc cũng đoán được là anh nam 9 còn là “ xử nam “ chứ hả ??? * tung hoa * !!! Chúc mừng Băng tỷ đã lấy được chồng ‘trong sạch’ * vỗ tay *

Trong lòng của Hiên Viên ( ) quyết định sẽ ‘độc chiếm’ nàng . Quân Ngọc Băng , chờ ta đến đón .

Hắn đi rồi , còn nàng thì bảo Tôn lão vào phòng mình ‘kiểm kê bảo bối’ . Ti vi 6 cái 68in , giường 6 cái , tủ lạnh 6 cái , Tài sản của nàng hầunhư đều được Tôn Hàn Phi đổi ra thực phẩm hết rồi . Băng Thiên giới chỉ của nàng có đến 20 phòng cơ mà , 6 phòng để ngủ còn các phòng còn lại thì chật ních đồ ăn luôn . tưởng tượng ra thì đồ ăn ấy phải ăn hết mấy năm ý , mười bốn phòng cơ mà , mỗi phòng thì có phải nhỏ đâu cơ chứ , to đùng đùng đấy . Về vấn đề điện thì trong Băng Thiên giới chỉ có thể tự động điều khiển tùy theo ý nghĩ của chủ nhân nên không cần la lắng . Với lại trong đấy là một mảnh không gian độc lập , nên đồ ăn sẽ không bị ôi thiu như bên ngoài .

- Cảm ơn Tôn Lão , người cứ về trước đi , con sẽ lên với người sớm thôi . Người chỉ cần ở trên thiên đình đợi một ngày thôi là con sẽ lên ‘chôm’ đào tiên với người !! Tạm biệt

- Ừ , con nhớ lên nhanh nhé , ta đợi không được . Dạo này vương mẫu nương nương của con coi chặt quá , mà thỉnh thoảng đường Tăng còn đến đấy thưởng ngoạn cảnh đẹp , t cũng không muốn bị vỡ đầu đâu !! ___ Nói rồi hắn biến mất . Nói thì chậm mà sảy ra thì nhanh lắm , tôn ngộ không đi rồi , để lại một mình nàng bơ vơ như con đơ ngẩng mặt lên nhìn trời , cảm thán :

- Tông Lão à , ngài chỉ đợi một hai ngày còn con phải đợn một hai trăm năm nè !! Thời gian trôi qua thật nhanh . ___ Mỗ nữ nào đó nói ………. . ……. Quác …… Quác !! Buồn ngủ quá trời hài !! Thanh Ngọc , ta đi ngủ đây

- Nương nương không ăn tối ạ ??

- Không , em ăn một mình đi , ta buồn ngủ lắm , vừa nói vừa leo lên giường , trùm chăn kín đầu , không lâu sau đã vang lên tiếng hít thở đều đều

Lần này lại đến Thanh Ngọc trơ trọi giữa một nơi hoang tàn vắng vẻ .

Chỉ còn lại tiếng quạ kêu ……… Quác ………quác………quác !!!!!!

--- -------- Diễn biến có vẻ hơi nhanh nhỉ ?? oo , thôi , không sao hết --- --------

Sáng hôm sau , khi hắn Âu dương Thế Hiên đến để đón nàng về cung thì nàng vẫn còn đang say giấc nồng bên chiếc chăn cũ và chiếc giường nát { sống trong lãnh cung mà } . Hắn đứng ngắm nàng , một suy nghĩ duy nhất hiện ra trong đầu hắn ‘nàng thật là quái dị’ . Sống trong hoàn cảnh này mà vẫn còn ngủ được hay sao ?? .

Bỗng hắn nhớ đến hoàn cảnh trước kia của nàng ở Hương Quốc vô cùng cực khổ , làm công chúa thất sủng bao lâu nay , có lẽ tình trạng cũng không khá hơn bây giờ bao nhiêu . Hứng thú trong mắt hắn cũng dần chuyển sang một cảnh giới khác

( Có lẽ mấy nàng cũng đang thắc mắc tại sao đêm tân hôn hắn lại vì chê mặt của nàng xấu mà sang ngủ với Uyển Thanh quý phi phải không ??? Bây giờ mình sẽ bật mí nhé !!! Tại vì lúc đâu hắn tưởng nàng cũng như những nữ nhân kia , lấy hắn vì địa vị nên kiếm một cái cớ để tránh đi , đơn giản như thế thôi . Còn bây giờ khi biết rõ con người thật của nàng rồi nên hắn cũng dần yêu thích nàng mà thôi !! )

Nhẹ nhàng gọi nàng dậy :

- Băng Nhi , dậy đi , trẫm có việc muốn nói với nàng nè !

- Xích ra chô khác để lão nương ngủ , không ta đá ngươi ra ngoài đấy .

- Lần trước là do ta không phòng bị nên mới bị nàng đá , còn lần này thì đừng hòng . Nói rồi hắn cầm chăn lật lên . Dáng ngủ của nàng làm cho hắn buồn cười , không ra dáng một nữ nhi lúc nào . Nhưng tài sao nàng lại chỉ mặc một chiếc áo mỏng như thế này , nhỡ ai khác nhìn thấy thì như thế nào ? Hắn cởi bỏ áo choàng của mình ra , khoác lên người nàng rồi bế nàng ra khỏi lãnh cung

Thanh Ngọc đang bê nước rửa mặt vào cho nàng , thấy cảnh này mà suýt rơi chậu nước , còn mômd thicf đủ để nhét quả trứng vào luôn . Nàng (TN) vừa nhìn thấy cái gì ?? Nàng (TN) nhìn thấy hoàng thượng , hắn ôm hoàng hậu sao ? Có phải nàng (QNB) làm hoàng thượng tức giận hay không ?? ……….. Không , nếu tức giận thì hoàng thượng sẽ không nhìn nương nương mình cười như thế . Hay là …. Hoàng thượng bắt đầu yêu thích nương nương rồi !!! ….. Thế thì tốt quá .!!! Thanh Ngọc đang yy rồi !!