Tiên Nghịch

Chương 875: Tiến nhập Nguyệt khẩu




Bên ngoài Huyền Bảo thượng nhân ngưng tụ vô số pháp bảo. Trong chốc lát, những pháp bảo này ầm ầm sụp đổ, mỗi pháp bảo sụp đổ đều có một tia bạch khí bay ra.
 
Chỉ một lúc sau, xung quanh Huyền Bảo thượng nhân, bạch khí cực kỳ nồng đậm lượn lờ. Nháy mắt khi Tản Đậu Thành Binh của Thanh Thuỷ tiến tới, hai cánh tay của Huyền Bảo thượng nhân vung về phía trước, quát lớn:
 
- Pháp lực Không Niết!
 
Khi bốn từ này nói ra, bạch khí xung quanh thân thể Huyền Bảo thượng nhân nháy mắt điên cuồng lao ra, không ngừng công kích Tản Đậu Thành Binh!
 
Bang, bang, bang!
 
Chấn động kinh thiên động địa vang khắp tinh không, cũng khiến cho một mảnh lớn tinh không tan nát! Cơn lốc xoáy ngàn dặm lúc trước lại xé mở thêm ra, không ngừng lan tràn. Ngay lập tức có tu sĩ không kịp tránh né, lúc này bị mảng toái liệt thật lớn đột nhiên xuất hiện kia quét tới, lập tức biến mất vào trong hư không!
 
Lốc xoáy hư không xuất hiện do tinh không vỡ vụn, một khi tiến vào không rõ sinh tử, không ai nguyện ý tiến vào!
 
Lúc này đây, tinh không kịch liệt chấn động nhưng không chút ảnh hưởng nào đến Vọng Nguyệt! Hai mắt Vọng Nguyệt đỏ bừng, nó hận thấu xương Huyền Bảo thượng nhân, kẻ đã khiến nó bị thương, lại giết chết vô số tiểu Vọng Nguyệt!
 
Cổ Thần Tí do xúc tu toàn thân ngưng tụ ra lại quét ngang. Khi Thanh Thuỷ xuất hiện có dừng lại một chút, nhưng lúc này hồng quang tràn ngập trong mắt nó, nháy mắt khi Huyền Bảo thượng nhân thi triển thần thông, Cổ Thần Tí lại ầm ầm xông tới!
 
Cùng lúc đó, từ trong tinh không lại có một tiếng cười dài vang lên, Viêm Lôi Tử cũng trực tiếp bỏ qua Võ Đông Thiện, hai tay bấm quyết, hơn mười khối Tiên giới toái phiến lại biến ảo ra, tràn ngập cả ngàn dặm, hình thành một đạo cơn lốc phong bạo!
 
Tiên khí nồng đậm tản ra khiến lốc xoáy tràn đầy cường lực, mạnh mẽ lao thẳng tới Huyền Bảo thượng nhân!
 
- Thanh Thuỷ Tiên quân, lão phu trợ ngươi một tay!
 
Hai mắt Võ Đông Thiện chợt loé lên, lại muốn ra tay tương trợ Huyền Bảo thượng nhân vượt qua lần sinh tử nguy cơ này!
 
Da đầu Huyền Bảo thượng nhân run lên. Có thể nói, kể từ khi thoát đi khi Tiên giới sụp đổ, đây là lần nguy hiểm nhất của lão. Trước có Thanh Thuỷ, sau có Vọng Nguyệt, trên có Viêm Lôi Tử!
 
Lúc này căn bản không thể né tránh. Trong sinh tử, tiên nguyên khổng lồ trong cơ thể Huyền Bảo thượng nhân cũng điên cuồng vận chuyển, trong phút chốc bức ra khỏi cơ thể, hình thành vô số đạo phòng hộ!
 
- Lúc này đây liều mạng, ta mới còn đường sống!
 
Khoảnh khắc tiên nguyên tràn ngập bên ngoài thân thể, Cổ Thần Tí của Vọng Nguyệt đã tới gần, trực tiếp đánh ầm ầm vào bên ngoài thân thể Huyền Bảo thượng nhân! Lập tức tầng phòng hộ tiên nguyên bên ngoài tan vỡ!
 
- Đúng lúc này Thanh Thuỷ đã tới gần, nhất là mấy đạo tia chớp màu đỏ lập tức công tới! Âm thanh ầm ầm lại vang lên, Huyền Bảo thượng nhân phun ra máu tươi!
 
Hơn nữa, pháp bảo Tiên Giới Toái Phiến của Viêm Lôi Tử đồng loạt đánh xuống! Thân thể của Huyền Bảo thượng nhân ầm ầm tan nát. Nguyên thần hắn xuất khiếu, cũng gần như sụp đổ. Chỉ là bên ngoài nguyên thần hắn có một đạo kim y vờn quanh, không ngừng triệt tiêu lực công kích. Tuy nhiên được một lúc, kim y cũng vỡ tan!
 
Kịch biến này khiến cho tinh không bốn phía bị tê liệt, khoách tán ra phạm vi lớn. Mấy vạn lý đồng thời tan biến!
 
Vô số tu sĩ bị cuốn vào bên trong, đại đỉnh bên ngoài thân thể Vương Lâm không ngừng loé lên, liên tục biến hoá phương vị. Nhưng hai mắt hắn cũng chằm chằm nhìn về phía Vọng Nguyệt, chờ đợi thời cơ!
 
Lúc này đây, bên ngoài thân thể nữ tử váy lam Thuỷ La, Luyện Hoá Thai vờn quanh, cũng bình yên vô sự! Kim Thi bên cạnh nàng thần sắc cũng như thường, rất lạnh lùng!
 
Nhìn về hết thảy phía trước, nữ tử than thầm, lắc lắc liếc mắt nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt loé lên vẻ phức tạp, lẩm bẩm nói:
 
- Không biết lần sau gặp lại, chàng có nhận ra thiếp…!
 
Đài hoa sen bên ngoài thân thể nàng lúc này ở trong đại chiến không ngừng hấp thu tử khí, lúc này lượn lờ khiến cho đài hoa sen phảng phất như vật ở trong sương!
 
Nàng nâng ngọc thủ lên, chỉ về Kim Thi ở phía trước, trong miệng quát khẽ:
 
- Giải phong!
 
Lúc hai chứ này vang lên dường như cũng hoá thành thực chất, hình thành hai ấn quyết cổ quái, bỗng nhiên dừng ở trên người Kim Thi. Thân mình của Kim Thi chấn động, năm tấm chỉ phù trên đỉnh đầu cũng lập tức ngừng xoay tròn. Ánh mắt của Kim Thi phút chốc loé lên hào quang, từ trong miệng nó vang lên một tiếng long ngâm!
 
Thân mình của nó không ngờ lúc này bỗng nhiên kéo dài ra, nhoáng lên một cái cũng hoá thành một con rồng!
 
Đây là một con rồng chân chính, không phải là hư ảo mà có huyết nhục! Long lân loé ra kim quang, con rồng này gầm vang trời lao ra! Trong tiếng than nhẹ, nữ tử Thuỷ La liếc nhìn Vương Lâm ở xa xa một cái, thân mình dần dần trở nên hư ảo, nháy mắt đã biến mất!
 
Kim long gầm lên, lao thẳng ra chiến trường. Trên đỉnh đầu nó có năm tấm hoàng chỉ phiêu phù, tràn ra từng trận kiềm chế lực!
 
Trong khoảnh khắc, toàn thân kim quang con kim long này chợt loé lên, một thanh âm tang thương cũng quanh quẩn khắp thiên địa!
 
- Độc hoả!
 
Một tấm chỉ phù trong năm tấm trên thân thể kim long phát ra ánh lửa. Nháy mắt, toàn thân kim long lập tức tràn đầy viêm hoả, ẩn chứa kịch độc!
 
Độc tính này mạnh mẽ đến độ khó có thể tưởng tượng được, kim long quét qua cũng nháy mắt tới gần, trực tiếp cuốn lấy nguyên thần của Huyền Bảo thượng nhân, định bỏ chạy!
 
Nhưng ngay lúc này, nháy mắt tinh không sụp đổ kia, cây cự mộc che trời vốn không có gì biến hoá bỗng truyền ra âm thanh răng rắc, không ngờ trực tiếp nứt ra một cái khe thật lớn trên thân mình!
 
Trong đạo thanh quang loé ra, lại có một người từ trong thân cự mộc đia ra. Người này mặc một thân áo xanh, dung nhan già nua, sau khi xuất hiện cười dài một tiếng, bước chân ra, đảo mắt đã tới gần kim long kia, tay phải bấm quyết chỉ ra.
 
Lập tức bên ngoài thân thể lão không ngờ có hư ảnh một cự mộc xuất hiện, ầm ầm đánh tới.
 
- Lão phu Nhất Mộc Tử, Cửu trưởng lão của La Thiên viễn cổ tu chân gia tộc, lần này há để cho ngươi chạy thoát!
 
Kim long kia bị hư ảnh của cự mộc này cản bước, cũng trợn long mục lên, há mồm, liền có một mẩu đất nhỏ rơi ra. Mẩu đất đen này ẩn chứa tử khí nồng đậm!
 
- Táng thổ!
 
Lão già áo xanh Nhất Mộc Tử, tay phải bấm quyết chuyển thành chưởng, vỗ một cái vào hư không liền tạo nên tiếng sấm ầm ầm quanh quẩn, hình thành phong bạo. Tay áo lão vung lên, phất ra phía sau, bỗng nhiên xuất hiện một loạt cự mộc hoành ngang trời, tràn ra cả tinh không, hình thành một tầng phòng hộ dày đặc.
 
- Ngươi chạy không thoát!
 
Trong khi mỉm cười, Nhất Mộc Tử vung tay phải lên, lập tức cự mộc gào rít xông tới rầm rầm, khiến cho kim long không ngừng lui về phía sau.
 
Lúc này Võ Đông Thiện cũng tới gần, định tương trợ nhưng Thanh Thuỷ hừ lạnh, hồng quang trong mắt loé lên, trực tiếp phóng ra. Còn Viêm Lôi Tử lại thừa dịp này, hay tay xoay trước người, lập tức lốc xoáy do Tiên Giới Toái Phiến hình thành bỗng nhiên phóng đại vô số lần.
 
Ngoài ra, Cổ Thần Tí do Vọng Nguyệt biến ảo ra, cũng ầm ầm lao tới. Chỉ có điều Vọng Nguyệt phẫn nộ, dĩ nhiên đã không còn lý trí. Chẳng những nó không chỉ tiết hận lên Huyền Bảo thượng nhân mà còn khiến cho mọi người xung quanh cũng bị liên luỵ!
 
Lúc này đây, Cổ Thần Tí đánh tới, Vọng Nguyệt gầm lên một tiếng, há rộng mồm ra, hung hăng hướng về phía trước hút mạnh một cái. Một lần hút này, du là thân thể của Vọng Nguyệt khổng lồ như thế mà cũng trở nên chấn động, Trong chốc lát, chỉ thấy Cổ Thần Tí bỗng nhiên mở ra, năm ngón tay như tia chớp đem hết thảy ngăn cản phía trước toàn bộ quét đi, trực tiếp nắm lấy thân mình của kim long.
 
Cầm lấy kim long, Cổ Thần Tí nhanh chóng co rút lại, chỉ trong chốc lát đã ném con kim long kia vào trong miệng. Trong con mắt của Vọng Nguyệt, giết người này cũng không thể hả giận mà muốn cắn nuốt tiêu hoá cả tên tu sĩ khiến nó bị thương.
 
Sau khi nuốt lấy kim long, ánh mắt của Vọng Nguyệt lộ ra vẻ điên cuồng, vẻ thanh minh trước đó đã sớm biến mất, không ngờ không lao về phía trước mà lại chui đầu trong lốc xoáy do tinh không xung quanh sụp đổ tạo ra.
 
Tiến vào lốc xoáy đó là tiến nhập vào hư vô do tinh không sụp đổ kia tạo ra!
 
Biến cố bất ngờ lập tức khiến cho hai mắt Thanh Thuỷ chợt loé lên. Hắn đúng là nhất thiết phải đạt được nguyên thần của Huyền Bảo thượng nhân, thông qua người này biết được kịch biến năm đó của Tiên giới.
 
Lúc này nhìn thấy kim long và nguyên thần của Huyền Bảo thượng nhân bị Vọng Nguyệt cắn nuốt, hắn không chút nghĩ ngợi, nương theo lực hút từ mồm của Vọng Nguyệt, xông thẳng về phía Vọng Nguyệt đuổi theo.
 
Không chỉ có Thanh Thuỷ như thế, Võ Đông Thiện thân là người của Địa Huyền Điện, lại có quan hệ chặt chẽ với Huyền Bảo thượng nhân. Lúc này hắn cũng cắn răng lao tới, đồng dạng bay vào trong miệng của Vọng Nguyệt.
 
Hai mắt Vương Lâm chợt loé lên, điều hắn chờ đợi chính là cơ hội này. Lúc này đây hắn không chút nghĩ ngợi, cả người tuôn ra sấm đánh ầm ầm, nương theo lôi quang lực, tốc độ nhanh đến độ không thể tin nổi, nhanh chóng hướng phóng về Vọng Nguyệt.
 
Viêm Lôi Tử hơi chần chừ một lúc, trong mắt lão già áo xanh Nhất Mộc Tử cũng loé ra tinh quang, cũng không biết là nhìn trúng cái gì, bước lên một bước lao thẳng về phía trước, chui vào trong miệng của Vọng Nguyệt!
 
Lúc này đây, thân mình khổng lồ của Vọng Nguyệt dĩ nhiên đã tiến nhập được hơn phân nửa vào trong hư không, cái miệng cũng đang khép lại, nháy mắt sẽ tiêu thất khỏi tinh không này!
 
Vương Lâm tới gần, đạp lên thân thể khổng lồ của Vọng Nguyệt, cả người bỗng nhiên chìm xuống, định chui vào trong cơ thể nó.
 
Viêm Lôi Tử tự nhiên cũng thấy được hành động của Vương Lâm, vừa than thầm vừa không chút lãng phí thời gian, lập tức chụp một cái vào hư không, trong tay xuất hiện một mảnh Tiên Giới Toái Phiến to tầm nắm tay, trực tiếp ném về phía Vương Lâm.
 
- Ngươi lập được công lớn, vật này để đảm bảo an toàn cho ngươi. Có vật này lão phu cũng biết được phương vị của ngươi, có thể cứu ngươi và Thanh Thuỷ ra!
 
Hắn cũng từ bỏ việc tiến vào, dù sao lần đại chiến giữa La Thiên và Liên Minh này còn cần có hắn để chủ trì. Về phần vì sao Vương Lâm lại tiến vào trong cơ thể Vọng Nguyệt, Viêm Lôi Tử cũng không rõ, chỉ có thể quy tội lên người Thanh Thuỷ!
 
- Có lẽ người này còn có ý tưởng khác!
 
Ngay thi Vương Lâm tiếp được Tiên Giới Toái Phiến đã thu nhỏ lại, lập tức từ trên đó cảm nhận được một chút khí tức của Lôi Thú. Có lẽ bên trong toái phiến này không chỉ phong ấn Chủ hồn cường đại mà còn có cả Lôi Thú!
 
- Đa tạ tiền bối!
 
Vương Lâm nói rồi chui vào trong cơ thể Vọng Nguyệt biến mất!
 
Nháy mắt này, thân mình khổng lồ của Vọng Nguyệt đã hoàn toàn chìm vào trong lốc xoáy giữa tinh không. Chẳng qua thân mình nó quá lớn, do đó cũng khiến cho lốc xoáy kia bành trướng thêm không ít, dẫn tới sụp đổ trên phạm vi rất lớn!
 
Trong sự sụp đổ ầm ầm, Viêm Lôi Tử thầm than, xoay người đi về phía những tu sĩ La Thiên đã tản ra.