Tiên Nghịch

Chương 1572: Lập lại thế giới




Trước mặt Vương Lâm, vô tận anh hồn sau khi bái lạy hắn đều dũng mãnh nhập vào bên trong bánh xe do tam đại bổn nguyên biến thành. Bọn họ dung nhập khiến cho trận pháp khổng lồ giữa giới nội và giới ngoại lập tức tuôn ra những luồng ánh sáng như ngọc.
 
Ánh sáng này đối với người giới nội mà nói thì vô cùng nhu hòa, nhưng đối với tu sĩ giới ngoại lại chói mắt tới đau nhức.
 
Trong ánh sáng này, có thể nhìn thấy rõ khi trận pháp chuyển động, vô số tàn hồn của tu sĩ giới ngoại bị nô dịch, chậm rãi đẩy bánh xe này từ từ vận chuyển.
 
giờ phút này đám tu sĩ giới ngoại nô dịch đẩy bánh xe, đám anh hồn giới nội ngồi khoanh chân dung nhập vào bánh xe. số lượng bọn họ rất đông, khoanh chân ngồi bên trong, trở thành trận linh của trận pháp này!
 
Bánh xe ầm ầm vận chuyển, tiếng động kinh thiên động địa truyền khắp tinh không. Thiên địa này giống như bị thay đổi, khiến cho người trong giới nội có thể thông qua trận pháp này đi tới giới ngoại, nhưng tu sĩ giới ngoại lại không thể tiến vào.
 
Đồng thời, trận pháp này xuất hiện lại không ngăn cản khí tức của Thái cổ Tinh Thần tràn vào. Nó chỉ ngăn cản tu sĩ không phải người giới nội, ngăn cản tất cả những người trên mi tâm có ấn ký thái cổ.
 
Cũng bởi vì có khí tức của Thái cổ Tinh Thần dung nhập cho nên ở bên trong giới nội lúc này không còn hạn chế đối với việc tế luyện hương hỏa. Đám tu sĩ giới nội đã thoát hoàn toàn khỏi trói buộc của cái lồng giam này.
 
Trong nháy mắt khi tất cả những anh hồn của giới nội tiến vào bên trong trận pháp, song chưởng Vương Lâm giơ lên vung mạnh về phía trước, mái tóc trắng không gió mà tung bay, bạch y phất phới, hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, ngửa mặt lên trời gầm nhẹ.
 
-Vô Danh Chuyển Luân trận, mở !
 
Trong tiếng hô này, đại trận này lại vang lên tiếng ầm ầm, hướng về bốn phía điên cuồng bành trướng ra, không ngừng lớn lên, trong nháy mắt đã đạt tới một trình độ kinh người.
 
Bánh xe này cũng không phải là ngăn cách hoàn toàn Vân Hải tinh vực và giới ngoại. Nó tràn ra tồn tại trong giới nội và giới ngoại, bao phủ toàn bộ giới nội. Nếu thu nhỏ giới ngoại giới nội lại vô số lần thì người ta có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
 
Giới nội giống như là một con mắt, mà bên ngoài vòng tròn là giới ngoại.
 
giờ phút này Vô Danh Chuyển Luân trận hình thành tạo thành một vòng tròn quanh giới nội, sau khi hoàn toàn bao phủ giới nội, trong cái vung tay của Vương Lâm và tiếng gầm nhẹ của hắn không ngừng bành trướng, hướng về phía những nơi vốn thuộc về giới ngoại lan ra.
 
Tiếng ầm ầm cuồn cuộn vang lên trận pháp này hóa thành sự chấn động khắp giới nội và giới ngoại, truyền khắp tinh vực bên trong động phủ, cũng khiến cho động phủ này run rẩy.
 
Bánh xe không ngừng chuyển động, nhanh chóng bành trướng, tu sĩ giới ngoại đang quan sát ở bốn phía lúc này hoảng sợ điên cuồng lùi lại phía sau. Thậm chí có người lùi chậm còn bị bánh xe kia trong nháy mắt bao phủ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể héo rũ, nguyên thần và linh hồn bị hút ra dung nhập vào trong trận pháp, trở thành một trong những nô dịch của trận pháp này!
 
Nó điên cuồng khuếch trương, khiến cho tinh không giới nội mở rộng ra vô hạn. hễ là nơi bánh xe chuyển tới đều thuộc về giới nội!
 
Đây mới là xâm lược, xâm lược trắng trợn!
 
-Năm đó người bố trí Phong Giới Đại Trận bất công, dựa vào cái gì mà phân chia giới nội giới ngoại. Hôm nay Vương Lâm ta muốn trong lúc Vô Danh Chuyển Luân trận thành, lập lại tinh không, mở lại tinh vực!
 
Vương Lâm thì thào.
 
Vô Danh Chuyển Luân trận khuếch tán ra, trong thời gian ngắn đã khiến phạm vi giới nội so với trước rộng hơn thêm hai phần, khiến cho giới ngoại phải lui lại.
 
Cũng trong quá trình khuếch trương này, trận pháp gặp phải vô số tu chân tinh, trên đó có rất nhiều phàm nhân đang sinh sổng, rất nhiều tu sĩ. Nhưng những tu sĩ mà có ấn ký ở mi tâm trong lúc này đều vội vã bỏ chạy. Nếu chậm chân thì kết quả là thân thể biến thành tro bụi, nguyên thần và hồn phách trở thành nô dịch của trận pháp này.
 
-Giới nội trong vô số năm qua bởi vì chiến tranh của tu sĩ mà có rất nhiều phàm nhân vô tội tử vong. Đám hồn phách này tuy không thể giống như tu sĩ có thể trường tồn cùng thiên địa nhưng vẫn tồn tại. Các người vô tội, lấy tên Vương Lâm của ta, lấy trận pháp này, tiễn các người vào luân hồi!
 
Tay phải Vương Lâm giơ lên điểm lên tinh không một cái.
 
Tinh không của giới nội chấn động! Chỉ thấy những luồng khí tức như tơ tằm từ bên trong tinh vực của giới nội biến ảo ra, từ bốn phương tám hướng tiến về phía Vương Lâm, ở bên ngoài thân thể hắn hình thành một vòng xoáy vô hình. Dòng xoáy này ẩn chứa số lượng hồn phách của phàm nhân hơn xa so với số hồn phách của tu sĩ.
 
Dòng xoáy do hồn phách tạo thành này chuyển động bên người Vương Lâm, khi hai tay hắn giơ lên liền ầm vang một tiếng, tiến thẳng vào bên trong bánh xe do tam đại bổn nguyên biến thành.
 
Trong thời gian ngắn, số lượng hồn phách vô tận của phàm nhân này đều dung nhập toàn bộ vào bên trong trận pháp, nương theo lực lượng vận chuyển của thiên địa mà đưa toàn bộ những hồn phách này vào thiên đạo luân hồi.
 
Cùng lúc này, trong tích tắc khi đám hồn phách của phàm nhân tiến vào luân hồi, Vô Danh Chuyển Luân trận dựa vào lực lượng của bọn họ lại một lần nữa ầm ầm khuếch trương, từ mở rộng ra hai phần lúc này thành mở rộng ra ba phần!
 
-Vương Lâm ta là tu sĩ giới nội, muốn bảo vệ nơi này ba năm. Trong ba năm này Vương Lâm ta sẽ bỏ qua hết thảy, đầu nhập vào bên trong trận này, trở thành trận linh, bảo vệ nơi này ba năm!
 
Hai mắt Vương Lâm bình tĩnh, thân thể bước về phía trước, cả người dung nhập vào bên trong trận pháp. Lúc này ánh sáng chói mắt lóe lên, thân thể hắn dung nhập với trận pháp, không còn phân biệt nổi khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt lại. Trận pháp lại ầm ầm khuếch trương lên bốn phần!
 
giờ phút này giới nội đã mở rộng so với trước kia bốn phần. Tới lúc này Vô Danh Chuyển Luân trận mới giống như đã đạt cực hạn, không lan tràn ra nữa mà tỏa ra ánh sáng vạn trượng, từ giới nội chiếu thẳng ra. Từ xa nhìn lại, giới nội giống như hoàn toàn được ánh sáng bao phủ, giống như một cái trụ tròn vậy.
 
Thân thể Vương Lâm ở trước lỗ hổng Vân Hải tinh vực lúc trước, cùng với trận pháp dung hợp, khoanh chân ngồi xuống, Thiên Hoàng Lô biến ảo ra. Hắn ngồi bên trên Thiên Hoàng Lô, hai mắt nhắm lại, bắt đầu bảo vệ nơi này ba năm!
 
Kịch biến này khiến cho giới nội đột nhiên mở rộng ra bốn phần, cũng khiến cho những tu chân tinh không có tu sĩ xuất hiện bên trong giới nội.
 
Do đó chẳng khác nào trận pháp này đã đưa vào giới nội một luồng sinh cơ!
 
Nhưng đối với giới ngoại mà nói, đây là một đòn thật nghiêm trọng. Tới lúc này Chưởng Tôn lần trước đào tẩu vẫn không ra mặt. Hắn khoanh chân trong cung điện, nhìn chằm chằm vào tinh không, hướng hắn nhìn chính là nơi Vương Lâm đang ở.
 
-Hắn Chỉ còn sức bắn hai mũi tên.tuyệt đối là chỉ hai mũi tên! Nhưng tam mệnh thuật của ta năm đó đã thi triển một lần, lúc này chỉ còn có một lần thôi.phải để hắn trong ba năm tiêu hao lực lượng của hai mũi tên này mới được! Đến lúc đó thì hắn chẳng chịu nổi một kích!
 
Thần sắc Chưởng Tôn âm trầm, hai mắt lóe lên hàn quang. Sự kiêng kỵ của hắn đối với Vương Lâm đã vượt qua cả người dùng một tiếng rống bức lui hắn năm đó ở giới nội.
 
-Diệu Âm đạo tôn, Cửu Thiên ma tôn, còn có cả Đại Hoang Thượng Nhân, hai người bọn họ bị nhốt bên trong vùng đất cổ mộ. Còn có tiên phi thứ tư.ba người này nếu có thể đi ra thì có lẽ có thể tiêu hao lực lượng mấy mũi tên của Vương Lâm!
 
Chưởng Tôn trầm ngâm, đứng dậy, đang muốn bước đi thì đột nhiên bước chân hắn sững lại, ánh mắt lóe lên, tay phải giơ lên, liền có một ngọc giản hiện ra trong tay hắn.
 
Trong ngọc giản này có lưu lại một câu nói. Chưởng Tôn hướng ra ngoài vung mạnh lên, ngọc giản này lập tức biến mất.
 
-Trường Tôn hội nghe lệnh, ngưng tụ toàn bộ lực lượng còn lại, hướng về phía trận pháp vừa ngưng tụ của giới nội triển khai công kích, không tiếc phải trả bất cứ giá nào trong vòng ba năm phải hủy diệt trận này!
 
Tất cả bậc toàn năng của Thái cổ Tinh Thần, bổn tôn ra lệnh cho các người nghe lệnh của Trường Tôn hội, hủy diệt trận này!
 
Các tu sĩ thiên nhân đệ ngũ suy trong các bộ lạc của Thái cổ Tinh Thần, lệnh cho các người nhận mệnh để cho Trường Tôn hội chế tạo thành con rối, nếu không thì sẽ giết toàn tộc!
 
Mở bảo khổ của Trường Tôn hội, lấy viễn cổ bí chiếu, dùng máu mười vạn tu sĩ viết chiếu viễn cổ.
 
Thần sắc Chưởng Tôn âm trầm, hai mắt lộ hàn quang, liên tục đưa ra mấy đạo mệnh lệnh xong, thân thể liền nhoáng lên, lao thẳng vào trong tinh không.
 
-Còn Lam Mộng Đạo Tôn, còn có tiên phi thứ năm có nhục thân thê tử của hắn, linh hồn đang cùng tồn tại với tiên phi.
 
Bên trong tinh không. Chưởng Tôn trầm mặc trong chốc lát, hai mắt lộ vẻ quyết đoán, nhoáng một cái thân thể liền biến mất.
 
Lúc hắn xuất hiện thì đã ở bên trong Thái cổ Tinh Thần, trên Lam Sơn của Lam Ti tộc. Những tiếng đàn vang vọng trên Lam Sơn. Chưởng Tôn đứng bên trên bầu trời, hồi lâu liền vung tay áo hướng về phía nhà gỗ bên trên đỉnh Lam Sơn truyền lời nói.
 
-Lam Mộng đạo hữu chuyện phát sinh ở La Thiên của giới nội ngươi đã biết rồi chứ?
 
Tiếng đàn sâu kín nửa ngày sau mới từ từ chậm lại. Từ bên trong nhà gỗ, tiếng nói của Lam Mộng Đạo Tôn truyền ra.
 
-Biết rồi!
 
-Ngươi nếu có thể dẫn động một mũi tên của hắn thì bổn tôn xin thề lấy huyết mạch tiên nhân của ta, không tiếc hết thảy trợ giúp ngươi bức hồn phách của tiên phi thứ năm ra!
 
Bên trong nhà gỗ trầm mặc.
 
Chưởng Tôn tin rằng việc này Lam Mộng Đạo Tôn sẽ không cự tuyệt, sau khi nói xong liền quay người rời đi, tiêu tán hoàn toàn.
 
Khi hắn xuất hiện một lần nữa thì đã ở bên ngoài cái khe trong Thái cổ Tinh Thần. Hắn không tiến vào cái khe mà ở bên ngoài ánh mắt lóe lên, truyền vào một luồng thần thức mênh mông.
 
-Tiên phi thứ bảy, ngươi bế quan đến nay thương thế đã sớm khôi phục. Nếu ngươi còn không ra tay thì ước định của ta và ngươi trước đây sẽ không còn hiệu lực đâu!
 
Một hồi lâu, một giọng nói bình tĩnh từ bên trong cái khe chậm rãi vọng ra.
 
-Ta sẽ ra tay!
 
Chưởng Tôn nhìn cái khe mấy lần, sau đó xoay người rời đi.
 
Thân ảnh hắn lóe lên, đi tới mấy nơi, triệu hồi toàn bộ lực lượng cuối cùng của Thái cổ Tinh Thần. Nơi hắn hiện ra cuối cùng chính là chỗ sâu trong Thái cổ Tinh Thần, có sáu đại lục lơ lửng gắn bó với nhau tạo thành một vòng tròn.
 
Ở nơi này có một tầng trận pháp vô hình bao phủ. Trong thiên địa này trừ phi là người có huyết mạch tiên nhân, nếu không không thể bước vào bên trong trận pháp này.
 
Đứng trước nơi này, Chưởng Tôn cung kính vái một cái.
 
-Đệ tử cầu kiến sư tôn!