Tiên Nghịch

Chương 1453: Biến hóa trong vài thập niên




Tu sĩ Hỏa Tước tộc của Thái cổ Tinh Thần hít thở không thông, sắc mặt trắng bệch một mảnh, điên cuồng lùi lại phía sau. Hắn không biết mình có thể tránh được hay không nhưng ý niệm duy nhất trong đầu hắn lúc này là trốn, trốn, trốn, trốn!
 
Nhưng lúc này đừng nói là hắn mà cho dù là Lão tổ Hỏa Tước Tộc có sống lại thì ở trước mặt Vương Lâm cũng không có chút lực phản kháng. Giờ phút này kim quang từ trong mắt Vương Lâm tràn ra, bao phủ cả tinh không. Phiến tinh không này có vô số khe không gian, vừa bị kim quang đảo qua một cái liền lập tức vỡ nát.
 
Còn về phần tu sĩ Hỏa Tước tộc chỉ vừa mới lui lại phía sau nửa bước thì toàn thân liền lập tức bị kim quang tràn ngập, kêu lên thảm thiết. Trong nháy mắt này, thân thể hắn liền biến thành mây khói, nguyên thần cũng không có chút chống cự, trực tiếp tan nát.
 
Thậm chí hỏa điểu màu đen khổng lồ kia vừa chuẩn bị thôn phệ Viêm Lôi Tử giờ phút này dưới kim quang tràn tới, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi kinh thiên. Nó mơ hồ có linh hồn, giờ phút này nói hoảng sợ lui lại phía sau nhưng khi kim quang ập tới thì đã bị xóa đi toàn bộ sự tồn tại của nó!
 
Tu sĩ Phụng Thiên Lang tộc run rẩy toàn thân. Hắn nhìn thấy đồng bọn tử vong, hết thảy mọi thứ trước mặt hắn lúc này biến thành một thế giới kim quang. Hắn mơ hồ lờ mờ chứng kiến thân ảnh Vương Lâm phía sau kim quang.
 
Thân ảnh này đã là ác mộng vài thập niên của hắn. Hắn làm sao cũng không thể quên được hình ảnh một người năm đó cầm búa lớn đứng ở lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận, dùng sức một người cản mấy vạn tu sĩ rời đi, ngăn cản làn sóng tu sĩ bước thứ ba tiến vào. Đó là một cái tên tồn tại vĩnh hằng.
 
Phong Tôn!
 
Đây là một pho tượng mà tu sĩ trên đường tu đạo không dám bước qua nửa bước!
 
Nhất là lực lượng của một búa kia, ầm ầm hủy diệt vô số tu sĩ trong làn sóng thứ ba, cũng để lại một cái khe kinh thiên tồn tại cho tới ngày nay!
 
Mỗi một lần hắn đi qua cái khe đó, tâm thần đều run rẩy. Hắn không quên nổi năm đó bản thân mình đã đứng bên cạnh cái khe ngày hôm nay, trong nháy mắt khi đối phương chém xuống một búa, rất nhiều đồng bọn bên cạnh đều tử vong toàn bộ, chỉ có một mình hắn may mắn sống sót, mang theo cơn ác mộng cả đời không tiêu tan, mang theo nỗi kinh hoàng rời đi.
 
Hôm nay hắn lại nhìn thấy thân ảnh đáng sợ đó, trong nỗi sợ hãi không cách nào hình dung nổi, tu sĩ Phụng Thiên Lang tộc này bị nỗi sợ làm cho phát điên!
 
Không phải là điên cuồng mà là điên hẳn, phát điên hoàn toàn! Trong tiếng cười thê thảm, hắn quên cả lùi lại phía sau, da thịt trên thân thể lập tức bị hòa tan nguyên thần sụp đổ, thân thể trong phút chốc tiêu tan không còn!
 
Hết thảy mọi chuyện chỉ trong nháy mắt, đối với Vương Lâm mà nói, giết hai tiểu tu giới ngoại này giống như bóp chết hai con kiến hôi mà thôi. Hắn quay đầu, nhìn về phía Viêm Lôi Tử thần sắc kích động đang đứng phía sau.
 
-Chỉ huy phó chiến tuyến tây bắc La Thiên, bài danh thứ năm ba trên Phong Tôn bảng, Viêm Lôi Tử tham kiến Phong Tôn!
 
Thần sắc Viêm Lôi Tử kích động, hai tay áo vung lên, ôm quyền vái một cái.
 
-Phong Tôn giới nội thất bại rồi. Thất Thải Giới kia là chỗ mai phục do Chưởng Tôn lưu lại cả vạn năm. Năm đó sau khi người mất tích, mấy người Hồng Sam Tử tiền bối phát động toàn bộ lực lượng giới nội tìm kiếm, cuối cùng kể cả tổng bộ liên minh, đã tìm được năm vị trí!
 
Chẳng qua không ai có thể ngờ nổi, Chưởng Tôn đã bày mưu với Thất Thải Giới, trong tích tắc khi hai nơi bị mở ra, từ bên trong đó xuất hiện một lượng lớn tu sĩ. Trận đại chiến thứ hai đột nhiên xảy ra.
 
-Năm Thất Thải Giới bất ngờ trở thành thông đạo tiến vào giới nội, bị tu sĩ giới ngoại hoàn toàn chiếm cứ, dùng đó làm căn cơ để đánh thẳng vào giới nội.tử thương vô cùng thảm trọng.
 
-Hồng Sam Tử tiền bối trong trận đại chiến lần thứ hai bị hàn y đồng tử và tu sĩ bước thứ ba giới ngoại liên thủ phong ấn, vây trong Thất Thải Giới ở Triệu Hà, bị ba vạn tu sĩ giới ngoại trấn áp! Ngày nay chiến đấu trên đài phong giới của chúng ta chỉ là một phân thân của người.
 
-Nam Vân Tử tiền bối bị Chưởng Tôn đánh trọng thương bế quan, cho tới nay vẫn chưa hề có dấu hiệu xuất quan!
 
-Trận đại chiến thứ hai lan tới tứ đại tinh vực, trong lúc nguy cấp nhất, tiên đế Thanh Lâm rời khỏi Vũ giới, lãnh đạo tu sĩ giới nội liều chết đánh một trận, lại có tu sĩ bước thứ ba của Triệu Hà trì hoãn, nhưng dù là như vậy vẫn không thể ngăn cản đại quân của giới ngoại tràn tới!
 
Nhất là tu sĩ bước thứ ba của giới ngoại lại nhiều hơn giới nội chúng ta nhiều, cuối cùng tiên đế Thanh Lâm thi triển ra viễn cổ tiên thuật, gọi tới ánh sáng viễn cổ, trong nháy mắt giết chết những kẻ này, phong kín Thất Thải Giới và vùng lân cận, khiến cho giới nội và giới ngoại trong một thời gian ngắn không thể thông hành, nhờ đó chúng ta mới miễn cưỡng tồn tại qua được trận đại chiến thứ hai!
 
Tu sĩ Thái Cổ Tinh Thần tiến vào giới nội liền chia thành năm quân đoàn, tập trung ở trong Thất Thải Giới, giống như năm mũi dùi đâm vào giới nội, không thể tiêu trừ.
 
Chiến cuộc tạm ngừng trong một thời gian ngắn. Thái cổ Tinh Thần muốn phá vỡ ánh sáng viễn cổ phải mất một thời gian. Tu sĩ bước thứ ba của giới nội chúng ta sau một thời gian tu dưỡng liền triệu tập các tu sĩ còn lại, triển khai trận chiến thứ ba. Mục đích của trận chiến này chính là muốn đánh tan năm Thất Thải Giới.
 
Nhưng cuối cùng chúng ta cũng chỉ phá hủy được ba chỗ. Song phương tử thương quá nhiều, giới ngoại chết mấy tu sĩ bước thứ ba, giới nội cũng vậy. Tiên đế Thanh Lâm trọng thương, tu sĩ bước thứ ba Triệu Hà tử vong hai người, những người còn lại cũng không thể không bế quan chữa thương.
 
Hiện giờ đã qua trận đại chiến thứ ba chín năm. Theo như phân thân của Hồng Sam Tử tiền bối tính toán, sợ rằng không bao lâu nữa ánh sáng viễn cổ sẽ bị giới ngoại phá vỡ, tu sĩ giới ngoại sẽ tấn công một lần nữa, cùng với hai Thất Thải Giới còn lại đồng thời bộc phát. Giới nội nguy mất.
 
Viêm Lôi Tử nói rất nhanh, vội vã đem tất cả những chuyện phát sinh trong những năm gần đây nói cho Vương Lâm biết. Hắn trong trận đại chiến thứ ba đã bị trọng thương, tu vi thụt lùi mãi vẫn không hồi phục nổi, nếu không cũng không bị hai tu sĩ Toái Niết truy sát phải bỏ chạy.
 
Lúc này trong lúc kích động, hắn nói xong những lời này liền phun máu tươi, thần sắc cực kỳ ảm đạm thương thế đã hoàn toàn bộc phát.
 
-Phong Tôn! Giới nội nguy mất. La Thiên không có Thất Thải Giới, còn ở Vân Hải tinh vực năm xưa đã bị người phá vỡ. Năm địa điểm chúng ta phát hiện ra sau khi người mất tích thì Côn Hư có một, còn lại toàn bộ nằm ở Triệu Hà!
 
Do vậy khi đại chiến lần thứ hai bắt đầu. Triệu Hà liền lập tức bị vây khốn.cho tới ngày nay, giới nội chúng ta vẫn không thể giành lại được Triệu Hà. Nơi này đã trở thành cứ điểm của tu sĩ giới ngoại. Bọn chúng dựa vào những Thất Thải Giới còn lại ở Triệu Hà mà ngược đãi tu sĩ Triệu Hà!
 
-Vân Hải tinh vực trong cuộc chiến năm đó hầu như đã sụp đổ nhưng vẫn nằm trong tay giới nội chúng ta. La Thiên là bình yên nhất. Nhưng Côn Hư cũng lâm vào cảnh như Triệu Hà, bởi vì có Thất Thải Giới ở tổng bộ của Tu Chân Liên Minh nên khiến cho nơi này như đã bị phân liệt, bị giới ngoại và giới nội đồng thời nắm giữ!
 
Hồng Sam Tử tiền bối nhiều lần muốn hủy diệt hai Thất Thải Giới còn lại này, lo lắng sau khi đại chiến lần thứ tư xảy ra thì bởi vì hai Thất Thải Giới này sẽ khiến cho tu sĩ giới ngoại có lợi thế. Chẳng qua lão nhân gia người đã nhiều lần cố thử. giới nội chúng ta không có khả năng phá hủy những nơi này.tất cả mọi người đều đang bế quan.
 
Vương Lâm trầm mặc. ánh mắt lộ hàn quang. Hắn không ngờ là hắn mới ở trong thân thể u Minh thú mấy ngày, năm tháng lại không giống với bên ngoài. Thế giới bên ngoài đã xảy ra nhiều chuyện như vậy!
 
-Triệu Hà bị vây. Tổng bộ Tu Chân Liên Minh bị tu sĩ giới ngoại chiếm cứ.
 
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên.
 
-Ngươi vì sao lại xuất hiện ở nơi này?
 
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên, ánh sáng màu vàng vô ý mơ hồ lộ ra, rơi vào mắt Viêm Lôi Tử khiến hắn chấn động tâm thần. Kim quang này khiến hắn cảm thấy bản thân như một con kiến hôi, mà đối phương thì giống như người trời. Hắn đã sớm nhận ra Vương Lâm lúc này cường hãn hơn năm đó rất nhiều!
 
-Phong Tôn năm đó từng nói sẽ tới nơi này.ta.ta không tin người tử vong. Ta đoán một khi người xuất hiện thì tất nhiên sẽ tới nơi này đầu tiên, cho nên những năm gần đây ta đã tới đây nhiều lần.
 
Hơn nữa ta còn vâng lệnh của Hồng Sam Tử tiền bối, lúc nào cũng phải quan sát tình hình của Thất Thải Giới, nhanh chóng báo tin về.
 
Thần sắc Viêm Lôi Tử cung kính, không dám nhìn vào hai mắt Vương Lâm. Kim quang kia khiến hắn sinh ra sự khiếp sợ sâu trong tâm thần.
 
Vương Lâm trầm mặc, tay phải vung về phía Viêm Lôi Tử. Lập tức có một luồng kim quang lóe lên, dung nhập vào trong cơ thể hắn. Toàn thân Viêm Lôi Tử chấn động, khuôn mặt nổi đầy gân xanh, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu toát ra. Nhưng hai mắt hắn càng lúc càng ngời sáng.
 
Trong chốc lát, hắn liền gầm lên một tiếng thống khổ, mồ hôi túa ra đen kịt, mơ hồ bốc mùi hôi thối. Nhưng khí tức trên thân thể hắn vừa nãy còn tản mạn thì lúc này đã lập tức trở nên ngưng tụ, mơ hồ có dấu hiệu đột phá!
 
Ngay sau đó đôi mắt Viêm Lôi Tử sáng bừng lên mái đầu bạc không ngờ trở nên đen nhánh, thân thể từ một lão già liền hóa thành một người trung niên. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ không tin nổi, ngơ ngác cúi đầu nhìn thân thể mình, thần sắc vô cùng kích thích.
 
-Chuyện.này. Tạ ơn.tạ ơn Phong Tôn!
 
Ánh mắt Viêm Lôi Tử trở nên cuồng nhiệt, hướng về phía Vương Lâm vái thật sâu. Hắn cảm nhận được rất rõ rằng thân thể mình sau khi được kim quang kia dung nhập dường như đã được thoát thai hoán cốt. Kim quang kia ẩn chứa một luồng lực lượng khiến hắn hít thở không thông, mạnh mẽ thay đổi toàn thân hắn!
 
Hắn không biết kim quang này là vật gì, nhưng mơ hồ đoán ra lai lịch của nó hẳn là rất kinh người!
 
-Theo ta một chuyến, hủy diệt giới này!
 
Vương Lâm xoay người hướng về tổng bộ liên minh trong ký ức đi tới. Nơi này ngày nay đã là Thất Thải Giới do tu sĩ giới ngoại chiếm cứ.
 
Một câu nói này đã lộ ra sự tự tin, lộ ra một quyết tâm, truyền vào trong tai Viêm Lôi Tử khiến hắn có sự tin tưởng không thể nói rõ. Giống như chỉ cần Vương Lâm đi tới thì cho dù Thất Thải Giới bên trong tổng bộ Tu Chân Liên Minh có hung hiểm thế nào cũng tuyệt đối không thể ngăn cản bước chân đối phương, dù lực lượng có nhiều tới đâu cũng không thể ngăn cản đối phương tiến tới!
 
Sát khí trong mắt Viêm Lôi Tử lóe lên, hung hăng gật đầu, nén kích động trong lòng đi theo phía sau Vương Lâm. Hắn nhìn bóng lưng Vương Lâm có kim quang lan ra, lờ mờ có cảm giác đối phương dường như không còn thuộc về giới này nữa.
 
Kim quang nọ khiến hắn kính sợ, thậm chí có cảm giác muốn quỳ xuống cúng bái.
 
-Phong Tôn, Thất Thải Giới ở bên trong tổng bộ Tu Chân Liên Minh, bên trong có Thiên Triệu Thượng Sư - Phó hội trưởng Trường Tôn hội. Người này cũng là tu sĩ bước thứ ba, tu vi là Không Linh sơ kỳ! Mà ở trong tổng bộ của Tu Chân Liên Minh còn có rất nhiều pháp bảo và trận pháp Tu Chân Liên Minh năm đó lưu lại, thậm chí cả Trọng Huyền Tử cũng chưa tử vong, hôm nay đã trở thành tay sai của giới ngoại!
 
Viêm Lôi Tử đi phía sau Vương Lâm, cung kính nói.
 
-Không ngại!
 
Tiếng nói của Vương Lâm bình thản, vừa cất bước khiến khoảng cách tới tổng bộ của Tu Chân Liên Minh càng ngày càng gần.