Tiên Nghịch

Chương 1437: Cây cung của Lý Quảng




Nếu là trước kia, nhất định sẽ khiến cho trận linh hiện lên, nhưng giờ phút này dường như có một ý niệm tồn tại từ vạn cổ điên cuồng từ trong cây cung theo một mũi tên này bộc phát ra. Dưới sự áp bức của ý niệm điên cuồng này, trận linh của Phong Giới Đại Trận ngay lập tức lùi lại, giống như là không dám xuất hiện!
 
Trong cơn chấn động, lỗ hổng đã khép lại chỉ còn năm mươi trượng kia lập tức đông cứng lại, dường như là bị đóng băng, để mặc cho mũi tên hư ảo màu trắng kia lao qua, bay thẳng tới Vương Lâm!
 
Lúc này Vương Lâm dồn toàn bộ tâm thần, tập trung cao độ, quên đi tất cả mọi thứ. Trong mắt hắn chỉ còn lại duy nhất mũi tên hư ảo trắng này, thân thể lui về phía sau một bước, nhanh chóng tiêu tan.
 
Trong lúc mi tâm đang đau nhức, dường như có hai bàn tay lớn vô hình thọc vào sâu bên trong, muốn đem đầu mình từ chỗ mi tâm xé ra làm đôi. Mũi tên màu trắng kia gào thét lên kinh thiên, sau khi xông qua Phong Giới Đại Trận, đã tới gần Vương Lâm chưa tới trăm trượng!
 
Tiếng gào thét của mũi tên này chấn động tinh không, cực kỳ chói tai. Còn có một luồng khí hung sát không thể nói nên lời chấn động tâm thần, khiến cho sắc mặt tất cả những tu sĩ ở bên trong trận phát đều trở nên trắng bệch.
 
Khoảng cách trăm trượng đối với mũi tên này thật sự là không đáng kể. Trong tiếng ầm vang ngày càng lớn, đầu của Đạo Cổ do bảy tinh điểm hóa thành ở phía trước Vương Lâm lập tức vặn vẹo kịch liệt, dường như bị một sức mạnh cường đại không thể hình dung được đang tấn công tới!
 
Mũi tên này bật khỏi dây là phải giết người!
 
Trong phút chốc, mũi tên này đã lao tới, đâm vào trong đầu của Đạo Cổ. Tiếng ầm ầm lập tức vang lên kinh thiên động địa. Trong tiếng nổ này, dưới uy lực của mũi tên kia, đầu Đạo Cổ của Vương Lâm không ngờ cũng không thể chống cự nổi, mi tâm của cái đầu kia tan vỡ, mũi tên này trực tiếp đâm vào, đang chuẩn bị xuyên qua, bay thẳng tới Vương Lâm!
 
Thân thể của Vương Lâm vẫn chưa hoàn toàn dung nhập vào thiên địa, ngay khi mũi tên màu trắng này tới gần, cảm giác nguy cơ sinh tử của hắn lại tăng mạnh. Vương Lâm mắt lộ ra vẻ quyết đoán, giơ hai tay lên vỗ mạnh về phía trước!
 
Hai cánh tay trên thân thể của Cổ Thần dưới một cái vỗ này dung nhập vào trong cái đầu Đạo Cổ, ầm một tiếng trực tiếp xuyên vào, kẹp chặt lấy mũi tên màu trắng ẩn chứa một sức mạnh hủy diệt thiên địa đang ở bên trong!
 
Ngay khi hai tay hắn chạm tới mũi tên này, Vương Lâm lập tức cảm nhận được một luồng đại lực ầm ầm theo hai tay truyền vào trong cơ thể. Thân thể thất tinh Cổ Thần của hắn dưới luồng đại lực này cũng rất khó có thể chống cự. Trong lúc thân thể chấn động, hắn phun ra một ngụm máu tươi, không thể tự chủ được, bị luồng đại lực này tác động, đang trong trạng thái dung nhập được một nửa vào thiên địa bất ngờ thân ảnh bị bức phải hiện ra, hướng về phía sau đạp đạp không ngừng lùi lại.
 
Mỗi một bước lùi lại mấy trượng, mỗi một bước hạ xuống đều có tiếng ầm vang truyền ra. Thần sắc Vương Lâm lộ ra vẻ dữ tợn, hai mắt đỏ bừng kẹp chặt lấy mũi tên màu trắng kia, liên tục lùi lại một ngàn trượng!
 
Hắn liên tục phun ra máu tươi. Trong khi lùi lại một ngàn trượng hắn liên tục phun ra bảy ngụm máu tươi, thân thể hắn vốn đang bị thương, lúc này lại càng bị thương nặng thêm.
 
Tiếng ầm ầm lại vang lên, thân thể Vương Lâm trong lúc lùi lại phía sau trực tiếp bước vào trong khu vực cổ Tức Diệp đang phong ấn những tu sĩ giới ngoại xâm lược. Vương Lâm không chút do dự, phía sau lưng đột nhiên có vô số sương đen hiện ra, giống như là những cái xúc tu, nhanh chóng kéo dài về phía sau. Phàm là những tu sĩ giới ngoại bị chạm phải, tất cả đều lập tức phát ra tiếng kêu thê lương, thân thể trực tiếp biến thành cái xác khô, toàn bộ sức sống đã bị đám sương mù kia hút lấy, dũng mạnh nhập vào trong cơ thể Vương Lâm.
 
Hết thảy chuyện này nói thì lâu, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt. Ngay khi Vương Lâm dùng cách này để đối phó với mũi tên màu trắng kia, nam tử áo trắng ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận trong lúc thần sắc âm trầm, lại kéo dây cung!
 
- Phải kết thúc thôi!
 
Trong khi nam tử áo trắng mở miệng nói ra bốn chữ này, dung nhan hắn đã nhanh chóng già yếu đi, từ một thanh niên đã hóa thành một lão già. Cây cung trong tay hắn được kéo thành hình trăng tròn, dây cung kêu lên vù một tiếng, mũi tên màu trắng thứ hai nhanh chóng được bắn ra!
 
Tiếng kêu bén nhọn theo mũi tên này bay vào trong lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Một mũi tên Vương Lâm đã phải rất vất vả mới có thể chống đỡ, hai mũi tên đối với hắn mà nói, chính là sinh tử!
 
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại, ngọn lửa trong mắt trái điên cuồng xoay tròn, lôi đồ trong mắt phải nhanh chóng chuyển động, bổn nguyên lực trong cơ thể bộc phát ra. Lúc này hắn không kịp suy nghĩ nhiều, hắn chỉ biết rằng nếu không thể hủy diệt mũi tên thứ nhất trước khi mũi tên thứ hai lao tới, thì hôm nay chắc chắn mình sẽ phải chết không còn nghi ngờ gì!
 
Ngay lúc những tiếng nổ ầm ầm này truyền khắp tinh không, từ đằng xa trong Vân Hải Tinh Vực, đột nhiên có một khí tức điên cuồng nhanh chóng truyền tới. Khí tức này lúc vừa xuất hiện còn ở rất xa, nhưng trong nháy mắt đã tới gần phía trước Vương Lâm. Chỉ thấy một nam tử trung niên chân đất bất ngờ hiện ra, bước tới đứng ở phía trước Vương Lâm!
 
Vương Lâm nhận ra nam tử chân đất này chính là mãnh thú cực kỳ hùng mạnh đã bị Phong Tôn phong ấn, Thái A La!
 
Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà lúc này hắn quyết định đối mặt với mũi tên thứ hai kia, vì Vương Lâm mà đánh đổi cả mạng sống vô cùng quý báu! Ngay khi hắn xuất hiện, Thái A La này phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa, hai tay bấm quyết lao thẳng tới mũi tên thứ hai kia.
 
Trong lúc hắn bấm quyết, trên thân thể của Thái A La lập tức có những chiếc vảy chi chít trực tiếp hiện ra. Những chiếc vảy này có màu đen nhạt, bao phủ kín toàn thân Thái A La.
 
- Ta chỉ có thể cầm cự cho ngươi ba nhịp thở!
 
Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên động địa, trong lúc hai tay hắn vươn ra, va chạm với mũi tên thứ hai kia, một sức mạnh kinh thiên đột nhiên truyền vào trong cơ thể Thái A La này, khiến cho toàn thân hắn chấn động, máu tươi tràn ra khóe miệng. Hai tay hắn đang cản trở mũi tên này bất ngờ vặn vẹo, dường như không thể chịu đựng nổi, dường như sắp sửa bị mũi tên màu trắng kia phá vỡ!
 
Trong tiếng gào thét, thân thể Thái A La này chấn động, những chiếc vảy vừa mới hiện lên khắp toàn thân trực tiếp tách ra khỏi thân thể, bay nhanh về phía trước. Bỗng nhiên rất nhiều những chiếc vảy này lập tức hợp thành một tấm lá chắn!
 
Ở giữa tấm lá chắn này có ba chiếc vảy màu vàng rất quỷ dị. Trong lúc tấm lá chắn này bay ra, hai tay của Thái A La ầm ầm tan vỡ, máu thịt lẫn lộn. Mũi tên thứ hai kia bay tới, va chạm với tấm lá chắn kia!
 
Tiếng ầm ầm lại vang lên kinh thiên, tấm lá chắn kia chấn động, những chiếc vảy ở bên ngoài rìa trực tiếp nổ tung, từng tầng tan rã, trong thời gian ngắn chỉ còn sót lại ba chiếc vảy màu vàng kia.
 
Một nhịp thở, hai nhịp thở!
 
Trong thời gian hai nhịp thở này ba chiếc vảy màu vàng kia bị phá tan nát. Thái A La lảo đảo cười khổ, thân thể nhanh chóng tránh ra.
 
Mũi tên thứ hai kia cũng không phải là nhằm vào hắn, cho nên hắn sau khi không chống cự nổi mới có thể lùi lại phía sau.
 
Thời gian tính toán lúc trước, Thái A La quả thật đã làm được đúng theo lời hắn nói, cầm cự được ba nhịp thở. Ba nhịp thở này đối với Vương Lâm mà nói cực kỳ quý báu. Trong nhịp thở thứ nhất, Vương Lâm cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi về phía trước.
 
Trong nhịp thở thứ hai, ngọn lửa diệt thế từ trong Phần Giới Cổ Tán từ trong tinh không giáng xuống từ bốn phương tám hướng ầm ầm đi tới vờn quanh bên ngoài thân thể hắn, đồng thời lao thẳng tới ngụm máu tươi vừa phun ra, dung hợp với ngụm máu tươi này, hình thành nên một sức mạnh hủy diệt thế giới, đối kháng với mũi tên thứ nhất đang bị kẹp giữa hai tay kia!
 
Trong thời gian ba nhịp thở, ở phía sau thân thể Vương Lâm, đám sương đen kia điên cuồng tràn về phía sau, bao phủ tất cả những tu sĩ giới ngoại.
 
Ngay khi thời gian ba nhịp thở kết thúc, mũi tên thứ nhất kia bị ngọn lửa diệt thế được dung nhập với máu tươi Cổ Thần của Vương Lâm tấn công, tầng tầng tan vỡ, nhưng thế tấn công của nó vẫn kinh khủng như cũ.
 
Trong lúc không ngừng tan vỡ, mũi tên này đã thu nhỏ chỉ còn hai phần so với lúc trước, phá tan sự phong tỏa của hai tay Vương Lâm, lao thẳng tới mi tâm hắn. Trong lúc lao về phía trước, mũi tên chỉ còn nhỏ bằng hai phần này lại một lần nữa tan rã, cuối cùng khi tới gần mi tâm của Vương Lâm, chỉ còn lại nhỏ bằng một phần.
 
Ầm một tiếng, mũi tên đã biến thành rất nhỏ này đâm vào mi tâm của Vương Lâm.
 
Tiếng kêu thảm thiết trong khoảnh khắc này vang vọng trong thiên địa, nhưng không phải từ Vương Lâm truyền ra, mà là từ những tu sĩ giới ngoại ở sau lưng hắn! Phàm là những tu sĩ giới ngoại bị sương đen bao phủ, lúc này toàn bộ thân thể héo rũ, trở thành xác khô!
 
Phịch một tiếng, mũi tên kia vỡ tan, toàn thân Vương Lâm ướt nhẹp mồ hôi. Nhưng giờ phút này nguy cơ vẫn chưa chấm dứt, mũi tên thứ hai kia đang gào thét lao tới!
 
Không thể tránh được, thần sắc Vương Lâm lộ ra vẻ điên cuồng. Trong tiếng gầm nhẹ, hắn giơ tay phải chỉ vào tinh không. Trong lúc nguy cấp này, hắn bất chấp tất cả, tay phải trong lúc giơ lên hung hăng tung một trảo. Chỉ thấy Phần Giới Cổ Tán vừa rồi hiện ra trong tinh không truyền ra những tiếng nổ ầm ầm, đột nhiên hạ xuống. Trong lúc hạ xuống, cái ô này thu nhỏ lại, cuối cùng bị Vương Lâm cầm lấy cán!
 
Cầm cái ô này, sức sống trong toàn thân Vương Lâm nhanh chóng lưu chuyển, một lượng lớn mạnh mẽ nhập vào trong cái ô này. Thân thể Cổ Thần của hắn vốn tràn đầy sức sống, giờ phút này lại đứng trước nguy cơ sinh tử, Vương Lâm cũng không lo nghĩ quá nhiều. Sức sống dũng mãnh bị rút đi, trong phút chốc cơ thể Cổ Thần của hắn đã có dấu hiệu héo rũ!
 
Phần Giới Cổ Tán vốn đã mờ ra một phần, giờ phút này theo sức sống của Vương Lâm dũng mãnh nhập vào, ánh lửa bên trong bùng lên ngợp trời. Ngay khi mũi tên thứ hai tới gần Vương Lâm chưa tới mười trượng, Vương Lâm gào lên một tiếng, giơ tay trái lên cùng với tay phải hung hăng chống giữ cán ô!
 
Hai phần!
 
Trong khoảnh khắc này, với sự liều chết của Vương Lâm, cái ô này đã mở ra hai phần!
 
Ngọn lửa diệt thế mang theo một sức nóng hủy diệt tinh không ầm ầm từ bên trong ô tiết ra. Lấy Vương Lâm làm trung tâm, biển lửa ầm ầm tràn ra. Tinh không ở trong biển lửa này lập tức sụp đổ, giống như là bị luyện hóa, xuất hiện những khoảng trống rỗng!
 
Ngay khi tới gần, mũi tên thứ hai kia lập tức va chạm với ngọn lửa do Cổ Tán đã mở ra hai phần tiết ra. Trong tiếng nổ ầm ầm, mũi tên thứ hai kia lập tức run lên, dường như sắp sửa bị nung chảy, nhưng từ bên trong lại có một sức mạnh đến từ cây cung kia khiến cho mũi tên này trực tiếp nhảy vào trong biển lửa, giãy giụa lao tới gần Vương Lâm!
 
Chuyện này nói thì lâu, nhưng thực tế lại rất nhanh. Khoảng cách mười trượng, đừng nói là mũi tên này, mà ngay cả tu sĩ cũng chỉ trong nháy mắt là vượt qua. Toàn thân Vương Lâm vốn đã héo rũ, giờ phút này lại rút sức sống nhập vào trong Cổ Tán. Thân thể hắn càng ngày càng lớn lên, từ xa nhìn lại giống như là một lão Cổ Thần tính mạng sắp sửa đi tới đường cùng, thân thể cường tráng của hắn đã trở thành một bộ xương!
 
Phần Giới Cổ Tán kia lại hấp thụ sức sống, trong tiếng rống điên cuồng của Vương Lâm lại mở ra thêm một chút nữa, tuy chưa đến ba phần, nhưng cũng đã gần như đạt tới!
 
Vì thế, ngọn lửa tiết ra lại càng kinh khủng hơn. Bên trong ngọn lửa cuồn cuộn, mũi tên thứ hai kia ở cách Vương Lâm một trượng đột nhiên tan vỡ! Mặc dù nó đã vỡ, nhưng lại có một luồng sức mạnh đến từ cây cung, ngay khi nó vỡ tan trực tiếp phá tan biển lửa, đâm vào ngực Vương Lâm.
 
Ầm một tiếng, Vương Lâm phun ra máu tươi, một cảm giác như bị xé rách lập tức từ trên ngực nhanh chóng hiện lên. Sự đau đớn kịch liệt kia khiến cho hắn phun ra máu tươi, đồng thời thân thể nhanh chóng lùi về phía sau!
 
Nhưng ngay khi lùi lại, trong mắt Vương Lâm lóe lên sát khí. Rất lâu rồi hắn mới bị trọng thương như thế này, thương thế này lại càng kích phát sát niệm của hắn. Trong lúc lùi về phía sau, hắn vung tay phải lên, lập tức huyết quang bùng lên ngợp trời, chỉ thấy huyết kiếm kia trực tiếp hiện ra. Huyết kiếm này có thể xuyên qua vạn vật, nhưng đó cũng chỉ là những vật thực chất. Còn mũi tên màu trắng kia là hư ảo do sức sống ngưng tụ thành nên huyết kiếm này cũng không có nhiều tác dụng.
 
Mang theo một tiếng gào thét, huyết kiếm kia ngay khi chuẩn bị lao về phía lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận này đã khép lại chỉ còn chưa tới hai mươi trượng thì bị Vương Lâm túm lấy, kìm nén sát khí, đồng thời hóa giải sự xúc động trong lòng.
 
- Việc này có chút không ổn!
 
- Không thể giết chết người này, cũng không thể dụ hắn ra.
 
Tu sĩ áo trắng đã trở thành lão già kia thần sắc âm trầm, trong mắt hiện lên một vẻ không thể tin được. Hai mũi tên của hắn không ngờ không thể giết chết được đối phương. Lúc này sức sống đã bị mất đi rất nhiều, trong lòng hắn thầm than tiếc nuối, sau khi nhìn Vương Lâm đằng sau Phong Giới Đại Trận một cái, trong lòng khẽ động, xoay người đi về phía xa xa.
 
Ngay khi thân thể hắn lùi lại phía sau, một luồng yêu khí từ bên trong Vân Hải Tinh Vực truyền ra. Yêu khí này quá nhanh, vừa mới xuất hiện đã lao thẳng tới lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận, có thể so sánh với tốc độ của những mũi tên lúc trước!
 
Yêu khí tung hoành, chỉ thấy thân ảnh Yêu Thánh của Quỷ Tông trực tiếp hiện ra bên ngoài Phong Giới Đại Trận. Chín tinh điểm trong mắt trái hắn nhanh chóng xoay tròn, nhìn chằm chằm cây cung trong tay lão già kia. Nhưng thân thể hắn là hư ảo, không phải là bổn tôn đi tới đây, mà chỉ là một phân thân mà thôi. Chín tinh điểm trong mắt trái cũng chỉ là hư ảo chứ không phải là thực chất.
 
Trong lúc nhe răng cười, tốc độ của hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần tu sĩ áo trắng kia, giơ tay lên, hung hăng tung một trảo!
 
Hắn đã đợi cơ hội này đã lâu. Thực ra ngay khi tu sĩ áo trắng này xuất hiện, cửu tinh Cổ Yêu này cũng đã ở đây, nhưng hắn vẫn còn kiêng kị sức mạnh của cây cung cho nên chờ tới sau khi đối phương giương cung hai lần, chuẩn bị bỏ đi, lúc này hắn mới hóa ra phân thân lao tới.
 
Ngay khi Cổ Yêu kia tới gần, tu sĩ áo trắng kia trong nháy mắt xoay người lại, khóe miệng như lộ ra một nụ cười.
 
- Cá nhỏ không tới, nhưng lại có một con cá lớn tới!
 
Một uy áp vô hình trực tiếp từ Thái Cổ Tinh Thần giáng xuống tinh không, hóa thành một bàn tay khổng lồ, hướng xuống dưới yên lặng lao tới.
 
Phân thân của cửu tinh Cổ Yêu kia thân sắc đại biến, vẻ tham lam trong hai mắt tan biến, thét lên chói tai, thân thể vội vàng lùi lại phía sau, muốn tránh né bàn tay khổng lồ này. Nhưng tốc độ của hắn so với bàn tay hãy còn quá chậm, chưa kịp lùi lại đã bị bàn tay khổng lồ kia ầm ầm túm lấy.
 
Bàn tay kia hung hăng bóp một cái, phân thân của cửu tinh Cổ Yêu lập tức tan vỡ, hóa thành một lượng lớn yêu khí. Sau khi yêu khí bị bàn tay khổng lồ kia hút lấy, phân thân này chậm rãi tiêu tan bên trong tinh không.
 
- Thủ đồ của Chưởng Tôn Phong Dư, phụng mệnh sư tôn mang cây cung này tới cho những đạo hữu giới nội!
 
Uy lực của cây cung này qua hai mũi tên vừa rồi đã triển hiện ra, các cao thủ trong giới nội nếu có người tự tin có thể tùy ý tới lấy.
 
Tu sĩ áo trắng kia hướng về phía những tu sĩ giới nội đằng sau Phong Giới Đại Trận ôm quyền, đem cây cung ở trong tay ném ra. Cây cung này lập tức bay ra, lơ lửng bên ngoài lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận, không hề nhúc nhích.
 
Từng trận ánh sáng nhẹ nhàng từ trên cây cung lan ra, lộ ra một sức hấp dẫn khiến cho người ta phải điên cuồng!
 
- Tại hạ truyền lời thay mặt sư tôn, cho giới nội các ngươi ba cơ hội để lấy cây cung này. Mỗi một cơ hội, phải đưa ba phần tu sĩ của giới ngoại ta quay về! Cây cung này, các ngươi muốn, hay là không muốn lấy!
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên sát khí. Nếu lúc trước không phải hắn đã thu phục được U Minh Thú làm bổn mệnh thú, sức sống tương thông, thì lúc mở ra Cổ Tán vừa rồi, tuổi thọ của hắn sẽ bị tiêu tan tới hơn chín phần. Tuy nói như vậy nhưng cũng không thể lạm dụng, U Minh Thú kia mặc dù sức sống vô biên, nhưng cũng không thể chịu nổi sự tiêu hao điên cuồng của Cổ Tán này.
 
- Chưởng Tôn này rốt cuộc hành động như vậy là có ý gì. Dường như hắn đang sợ hãi. muốn lấy cây cung này để dụ ta một mình xuất hiện.