Tiên Nghịch

Chương 1142: Phong Diệt tộc




Khi phải chiến đấu với tu sĩ Toái Niết hậu kỳ thì Vương Lâm căn bản sẽ không có bất kỳ điều gì để cân nhắc. Nếu là ngày thường thì hắn chắc chắn sẽ lựa chọn cách liều mạng nhưng hiện nay Chu Tước đã thức tỉnh lần thứ ba nên đem đến cho hắn khả năng. Hơn nữa khả năng điều khiển sấm sét trong thiên địa cũng tăng mạnh khi hấp thu ký hiệu của Thiểm Lôi tộc.
 
Quan trọng là hắn đã hấp thu được chiến ý của Chiến Tinh Dã, dù không dung hợp nhưng chỉ cần cảm ngộ thoáng qua cũng đủ để hắn có rồi chiến đấu với tu sĩ Toái Niết hậu kỳ. Lúc này trong đầu Vương Lâm đang vang vọng một câu nói của Chiến Tinh Dã:
 
- Ta là tu sĩ, sợ gì một trận chiến!
 
Vương Lâm đứng giữa hư không, ngọn lửa trong mắt trái đã bao phủ ầm ầm, tất cả đều từ trên đồng tử mắt trái bùng ra rồi xuất hiện trên mi tâm.
 
- Khoảnh khắc này ta vứt bỏ Sinh Tử Ý Cảnh, để ngọn lửa bao phủ tâm thần, dung hợp cảm ngộ ngọn lửa để thay thế cho đạo cảnh. Lúc này ta chính là lửa, ta chính là Chu Tước đã qua ba lần thức tỉnh!
 
Ngọn lửa trên mi tâm Vương Lâm đột nhiên trở nên điên cuồng, một ký hiệu ngọn lửa màu lam đột nhiên xuất hiện.
 
Khoảnh khắc khi ký hiệu này xuất hiện thì Vương Lâm đã không phải là một tu sĩ, hắn là Hỏa tiên, là người khống chế lửa trong khắp thiên địa.
 
Lúc này Vương Lâm rất giống người Hỏa Tước tộc, điều khác nhau duy nhất chính là ký hiệu ngọn lửa trên mi tâm hắn có màu xanh lam, mà ngọn lửa trên mi tâm Hỏa Tước tộc lại có mà đỏ.
 
Đồ đằng ngọn lửa màu lam liên tục thiêu đốt trên mi tâm Vương Lâm, hắn ngửa mặt lên trời gầm một tiếng. Chu Tước lam sắc cũng đồng thời gào thét. Tiếng gầm này truyền ra một cảm giác vui sướng kinh thiên động địa, Chu Tước lam sắc chợt lóe rồi lao lên bầu trời dung nhập vào mi tâm. Tình cảnh này giống như Chu Tước đã trở thành nguyên thần của Vương Lâm, nguyên thần chợt thét gào.
 
Khoảnh khắc này ngoài cơ thể Vương Lâm lập tức xuất hiện một bộ giáp mới, một bộ giáp có hình dạng của Chu Tước, toàn thân đều có màu lam, Vương Lâm mặc khôi giáp giống như một Chu Tước cực kỳ cao quý.
 
- Hiệu lệnh ngọn lửa trong khắp thiên địa, ngưng tụ lại!
 
Vương Lâm quát khẽ một tiếng, khoảnh khắc này tất cả ngọn lửa lam sắc đang bùng lên trong tất cả địa phương của thế giới bảy màu trở nên cực kỳ điên cuồng, giống như ngọn lửa đang đón chào chủ nhân.
 
Đột nhiên lời nói của Vương Lâm giáng xuống, thiên địa nổ vang, ngọn lửa lam sắc từ bốn phương tám hướng ở bất kỳ địa phương nào trên thế giới này đều phải phóng về phía Vương Lâm ngưng tụ lại. Tốc độ của lửa đã đạt đến một mức độ khó tưởng, tất cả đều điên cuồng hướng về phía Vương Lâm.
 
Nếu đứng từ trên trời nhìn xuống thì có thể thấy biển lửa trong thiên địa đang điên cuồng co rút lại rồi phóng về phía Vương Lâm. Tốc độ quá nhanh, hầu như đã đến và ngưng tụ trong nháy mắt.
 
Tình cảnh này làm lão già phải hít vào một hơi thật sâu, hai tay bấm niệm pháp quyết, tất cả thần thông của Nghịch Hành giả trong thiên địa lập tức hàng lâm ầm ầm. Rất nhiều thần thông, rất nhiều pháp thuật hùng mạnh che trời đậy đất phóng về phía Vương Lâm.
 
Nhưng khoảnh khắc khi tất cả thần thông đến gần, biển lửa đã co rút lại giống như Vương Lâm chính là một vòng xoáy lửa đang hấp thu ngọn lửa lam sắc trong thiên địa tiến đến. Những tiếng nổ ầm ầm trở nên vang vọng, toàn bộ thần thông và biển lửa đánh mạnh vào nhau.
 
Những tiếng nổ đùng đùng vang lên long trời lở đất, khó có kẻ nào có thể miêu tả được tình cảnh khủng bố này. Cả thế giới bảy màu giống như bị thiêu đốt, trung tâm của ngọn lửa chính là Vương Lâm.
 
Ngọn lửa lam sắc liên tục ngưng tụ rồi được hấp thu vào trong bộ giáp trên người Vương Lâm, sau đó lại tuôn vào trong mi tâm. Khoảnh khắc này mi tâm Vương Lâm bùng ra lam quang rực rỡ, cực kỳ yêu dị.
 
- Lửa trong thiên địa, tất cả nghe hiệu lệnh của ta, thiêu đốt tất cả.
 
Âm thanh của Vương Lâm rất bình tĩnh nhưng bên trong lại ẩn giấu một luồng khí nóng xâm nhập vào trong linh hồn. Khoảnh khắc khi giọng nói của hắn vang lên, lam quang trên mi tâm đột nhiên lóe lên, ngọn lửa lại ầm ầm xuất hiện.
 
Lấy Vương Lâm làm trung tâm một biển lửa lam sắc quét ngang khắp bốn phía. Tất cả thần thông của Nghịch Hành giả đều tan vỡ dưới ngọn lửa, ngay cả vẻ mặt lão già tóc trắng cũng trở nên biến đổi rồi lui vội về phía sau. Hai tay lão bấm pháp quyết muốn chống lại, nhưng đúng lúc này chín khúc xương thú bên ngoài cơ thể lại vỡ vụn ầm ầm. Xương thú đã không thể chịu nổi được lực lượng ngọn lửa, tất cả đều hóa thành tro bụi.
 
Khoảnh khắc khi xương thú tiêu tán, ngọn lửa lam sắc lập tức phóng đến lão già. Khi ngọn lửa sắp thôn phệ thì vẻ mặt lão già trở nên cực kỳ dữ tợn, lão nâng tay phải điểm một chỉ lên mi tâm. Đột nhiên mi tâm vỡ vụn xuất hiện một khe hở, bên trong khe hở bùng ra hắc quang giống như con mắt thứ ba.
 
- Hậu nhân Phong Diệt tộc kêu gọi đại thần thông phong ấn, phong bế đồ đằng ngọn lửa của tên kia.
 
Khoảnh khắc khi ngọn lửa lam sắc phóng đến thôn phệ, lão già không tiếc bộc lộ thân phận chính mình không phải là tu sĩ. Hắc quang trong mi tâm đột nhiên lóe lên, trước người lão già đột nhiên huyễn hóa ra một ký hiệu cực kỳ phức tạp. Ký hiệu này hấp thu sinh cơ của lão già, khoảnh khắc sau bộ dáng của người này đã trở nên cực kỳ già nua.
 
Hắc quang lóe lên dùng tốc độ không thể tin nổi phóng về phía Vương Lâm. Chỉ trong nháy mắt, hắc quang đã xuyên qua ngọn lửa lam sắc rồi trực tiếp rơi trên mi tâm Vương Lâm.
 
Khoảnh khắc này thân thể Vương Lâm lập tức lui về phía sau vài trượng, đồ đằng ngọn lửa lam sắc trên mi tâm trở nên điên cuồng, muốn phá tan ký hiệu màu đen. Nhưng ký hiệu này lại lóe lên rồi mạnh mẽ chống lại, trong thời gian ngắn thì bất phân thắng bại.
 
Trong thái cổ có một bộ tộc đoạt được lực lượng phóng ấn, đã từng một lần trở thành lớp người cường giả trong thời thái cổ, nhưng bộ tộc này có rất ít, đến ngày nay hầu như đã không còn. Nhưng theo truyền thuyết thì hễ là người bộ tộc này đều có lực lượng để phong ấn tất cả sinh linh. Lão già này cũng không phải là hậu nhân thật sự của Phong Diệt tộc, nhưng lại có phương pháp đặc biệt của bộ tộc kia, cũng có một phần huyết mạch nên có thể thi triển Phong Thần thuật. Nhưng mỗi lần lão già thi triển pháp thuật này thì hao tổn một lượng sinh cơ khổng lồ, mà luồng sinh cơ này mãi mãi không thể khôi phục lại được.
 
- Ngươi nếu thật sự là tu sĩ thì chẳng đáng nói, nhưng lại dám học ký hiệu của những bộ tộc thái cổ chúng ta. Lão phu phong ấn đồ đằng ngọn lửa của ngươi, để xem ngươi còn thần thông gì nữa.
 
Lão già kia cực kỳ e sợ ngọn lửa của Vương Lâm, nếu không lão sẽ không bao giờ chịu vứt bỏ sinh xơ để thi triển Phong Thần thuật. Lúc này thân thể lão lóe lên rồi xông lên phóng về phía Vương Lâm.
 
Lão già này rõ ràng nghĩ rằng nếu đã phong ấn đồ đằng ngọn lửa thì Vương Lâm sẽ không thể chịu nổi một kích của mình. Mặc dù phong ấn của lão không tồn tại được lâu, nhưng ngọn lửa của Vương Lâm lại quá mạnh, chỉ cần một khoảng thời gian ngắn cũng đủ tạo ra cho lão một cơ hội và tự tin.
 
Thân thể Vương Lâm lui về phía sau, đồ đằng ngọn lửa trên mi tâm đã không còn vùng vẫy nữa. Lúc này trong phong ấn bùng ra một luồng khí tức khiếp sợ tâm thần, có thể phong bế tất cả lực lượng của sinh linh.
 
Khoảnh khắc kho đồ đằng ngọn lửa bị phong ấn, biển lửa lam sắc khắp bốn phía lập tức tiêu tán rồi biến mất không một tung tích. Thế giới bảy màu khôi phục lại một lần nữa, giống như tình cảnh thiêu đốt trước đó đều là ảo giác. Nhưng những vết tích trên mặt đất cũng đủ để làm cho kẻ khác nếu chứng kiến sẽ biết được sự hùng mạnh của ngọn lửa lam sắc vừa rồi.
 
- Lửa không phải là thần thông duy nhất của ta, cứ để ngươi phong ấn nó lại một lúc cũng chẳng có vấn đề gì.
 
Vương Lâm lui ra phía sau, mắt phải đột nhiên lóe lên một ký hiệu tia chớp. Thế giới bảy màu vừa mới yên bình trở lại đột nhiên lại vang vọng những tiếng sấm sét đùng đùng, những luồng sấm sét vô tận đột nhiên xuất hiện. Đúng lúc này ký hiệu tia chớp trong mắt phải Vương Lâm lại di động rồi hiện ra trên mi tâm, ký hiệu tia chớp đập thẳng vào mắt, bên trong tràn đầy sự uy nghiêm của sấm sét trong thiên địa.
 
- Ta đợi ngươi phong ấn đồ đằng tia chớp, sấm sét trong thiên địa, hãy nghe hiệu lệnh của ta!
 
Vương Lâm nâng tay phải rồi chỉ lên bầu trời, những tiếng nổ ầm ầm trở nên vang vọng, sấm sét xuất hiện ngày càng nhiều trong thế giới bảy màu. Tất cả sấm sét đều ngưng tụ bốn phía xung quanh Vương Lâm làm cho địa phương này trở thành một địa ngục sấm sét.
 
- Hỏa Tước tộc, Thiểm Lôi tộc. điều này không thể được.
 
Lão già tóc trắng trợn mắt há mồm, trong mắt lóe lên vẻ không thể tin.
 
Khi tay phải Vương Lâm chỉ lên trời thì lúc này hắn đã trở thành một người Thiểm Lôi tộc, thậm chí còn hiểu rõ sấm sét hơn cả Thiểm Lôi tộc, càng có năng lực điều khiển sấm sét mạnh mẽ hơn rất nhiều lần.
 
Khi bàn tay phải của Vương Lâm hạ xuống, tất cả sấm sét trong địa ngục lôi trên thế giới bảy màu đều đồng loạt ngưng tụ lại rồi điên cuồng phóng về phía lão già tóc trắng. Ngay cả những sấm sét trên mặt đất địa ngục lôi quang cũng vọt lên lao về phía trên lão già. Tình cảnh này giống như Thiên kiếp, mà Vương Lâm chính là người điều khiển Thiên kiếp.
 
- Quả nhiên là lực lượng sấm sét của Thiểm Lôi tộc, cũng đủ để chiến đấu một trận với tu sĩ Toái Niết. Người này nhất định phải giết, khó trách tại sao Tôn giả lại muốn lấy linh hồn của kẻ này, nếu hắn không chết thì sẽ trở thành mầm mống tai họa cho bộ tộc thái cổ chúng ta.
 
Lão già tóc trắng gầm nhẹ một tiếng, thân thể trực tiếp bay lên không, tay phải nâng lên, trong mắt bùng ra những luồng sáng kỳ dị. Tất cả nguyên lực trong thiên địa đều điên cuồng hướng về phía tay phải lão già ngưng tụ lại, khoảnh khắc này tất cả sấm sét cũng đến gần, những tiếng nổ đùng đùng vang vọng khắp trời đất, ngày hôm nay tất cả mọi thứ đều là sấm sét.
 
- Ta scho ngươi chết bằng chính một thần thông của đám tu sĩ các ngươi.
 
Lão già quát khẽ một tiếng rồi giơ tay phải vỗ mạnh về phía trước, đột nhiên một bàn tay khổng lồ ầm ầm huyễn hóa ra. Bàn tay này vừa mới xuất hiện thì điên cuồng hấp thu nguyên lực trong thiên địa phóng đại lên đến tận tầng trời.
 
- Dịch Linh Ấn!
 
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại rất mạnh.
 
- Trước kia lão phu từng đầu nhập làm môn hạ của Thần Tông và học được pháp thuật này. Hôm nay dùng để giết ngươi cũng coi như tất cả đều tốt đẹp.
 
Lão già không tỏ ra bất ngờ khi Vương Lâm nhận ra Dịch Linh Ấn này, dù sao pháp thuật này cũng có uy danh hiển hách trong Vân Hải tinh vực.
 
Trong mắt Vương Lâm bùng lên chiến ý, hắn nhìn chằm chằm vào bàn tay Dịch Linh Ấn khổng lồ trước mặt rồi cũng nâng tay phải lên, trong đầu hiện lên dấu chưởng, hắn cũng vỗ mạnh về phía trước. Nguyên lực thiên địa vốn đang bị Dịch Linh Ấn của lão già hấp thu lại tách ra một phần hướng về phía Vương Lâm ngưng tụ lại. Chỉ trong nháy mắt một bàn tay khổng lồ lại hiện ra trong thế giới bảy màu.
 
Tình cảnh này làm cho lão già cực kỳ khiếp sợ, trong mắt lão lộ ra vẻ sững sờ, nhưng nháy mắt lại được luồng sát khí nồng đậm thay thế.
 
Trong Vân Hải tinh vực rất khó thấy được Dịch Linh Ấn, nhưng lại khó hơn nếu được tận mắt nhìn thấy hai cái Dịch Linh Ấn tàn sát lẫn nhau. Những chuyện thế này hầu như không thể xảy ra sau hàng vạn năm.
 
Nhưng hôm nay trong thế giới bảy màu, trong thiên địa này lại đồng thời xuất hiện hai cái Dịch Linh Ấn, cả hai đang bày ra một trận chiến sinh tử.
 
Ai mạnh ai yếu thì không biết được, nhưng khoảnh khắc khi hai cái Dịch Linh Ấn xuất hiện thì tất cả thế giới bảy màu giống như muốn tan vỡ. Mặt đất vang lên những âm thanh ken két, những vết nứt khổng lồ xuất hiện như muốn tách đôi thế giới, cũng chính là vị trí ở giữa Dịch Linh Ấn của Vương Lâm và lão già tóc trắng. Lúc này hai bàn tay khổng lồ dùng một tốc độ cực nhanh phóng thẳng vào nhau.