Tiên Nghịch

Chương 1060: Thi Âm Bát Vương




Theo lời Thác Sâm nói vang vọng trong không trung, bên trong thế giới huyết sắc này, huyết hải vô tận trên mặt đất lập tức phát ra từng trận gào thét tức giận, cơn sóng máu nhấp nhô như thủy triều cuốn động.
 
Mái tóc đỏ trên đầu Thác Sâm phất phơ, mang theo nụ cười dữ tợn, tay phải hướng lên không trung lại xé một cái. Tiếng động long trời lở đất lại rầm rầm vang lên, cái khe ở trên bầu trời đỏ như máu kia lại bị xé lớn lên gấp mấy lần, ngước mắt nhìn lên, gần như kéo dài hết cả bầu trời này. Cảnh tượng này, dường như là một cái bao, bị người ta xé ra từ giữa, phân thành hai nửa!
 
Trong nháy mắt này, thân ảnh một đám tu sĩ bên trong huyết hải như cầu vồng, lao lên trời bay đi, dưới một chỉ của Thác Sâm, lướt qua bên người hắn, bước vào trong hư vô.
 
Thác Sâm hướng về phía sau tung một trảo, huyết thủy rít gào kinh thiên, dường như bị một sức mạnh không thể tưởng tượng được bao phủ. Trong tiếng động rầm rầm, huyết hải vô tận này bỗng nhiên từ dưới mặt đất bị nâng lên, bay thẳng lên cái khe trên không trung.
 
Trong quá trình huyết hải này tới gần, huyết hải này nhúc nhích, bất ngờ hóa thành con huyết long dài vạn trượng. Sự to lớn của con rồng này có thể che được cả trời, theo những thượng cổ luyện khí sĩ đang nhảy vào trong cái khe rít gào mà đi.
 
Cùng lúc đó bên trong hư vô này, theo rất nhiều luyện khí sĩ nhảy vào, lập tức liền nổi lên một trận gió tanh mưa máu! Hết thảy chuyện này chỉ bởi vì ngay khi những thượng cổ luyện khí sĩ này từ trong cái khe đi ra, bên tai vang lên một câu của Thác Sâm.
 
- Ta muốn vùng đất của Cổ Thần này tràn ngập máu tanh!
 
Những thượng cổ luyện khí sĩ này cũng không phải là kẻ yếu, chẳng qua trong cơ thể tồn tại phong ấn của Thác Sâm, không thể phát huy được toàn bộ tu vi. Dù sao vô số đạo phong ấn năm đó trong cơ thể Thác Sâm thông thường cần phải vài tu sĩ cùng nhau phân tán mới có thể dời đi một đạo, hãn hữu mới có người có thể một mình chịu đựng một đạo phong ấn.
 
Chỉ có điều, trong một ngàn năm qua, theo sức mạnh phong ấn, thế giới huyết hải không ngừng suy yếu, quá trình Thác Sâm thoát ra càng lúc càng nhanh, vì thế phong ấn trên thân thể hắn lại ngày càng suy yếu, dẫn đến những tu sĩ giúp cho hắn phân tán phong ấn, phong ấn trên người bọn họ cũng dần suy yếu. Như vậy, tu vi từ trên người họ phóng xuất ra cũng vượt rất xa năm đó lần đầu tiên Vương Lâm đến chổ này.
 
Ánh đỏ tràn ngập trong hư vô, một đám thượng cổ luyện khí sĩ từ trong huyết hải bay ra, giống như những con giao long bay tới, mang theo ánh mắt khát máu và sự bình tĩnh tuyệt đối, tuân theo mệnh lệnh của Thác Sâm, bên trong hư vô này mở cuộc chém giết.
 
Chỉ cần nhìn thấy tu sĩ, bất kể tu sĩ này đến từ phương nào, toàn bộ đều là con mồi của những thượng cổ luyện khí sĩ áo đỏ này! Nếu chỉ có bọn họ, có lẽ ở nơi có đầy tu sĩ này sẽ không thể gây nên một trận mưa máu. Nhưng con huyết long do huyết hải hóa thành cũng có được thần thông long trời lở đất. Lúc nó xuất hiện, khiến cho hư vô này bất chợt tràn ngập uy áp.
 
Thân mình huyết long khổng lồ, dài vạn trượng, từ xa nhìn lại thấy vô cùng vô tận, nếu ở khoảng cách gần, sẽ làm cho người ta tâm thần rung động. Tu sĩ ở trước mắt nó cũng giống như là con kiến.
 
Huyết long này trong tiếng rít gào không ngớt qua lại bên trong hư vô này. Thông thường thân mình khẽ động, huyết quang lại tràn ngập, chiếu sáng hư vô, còn có sóng âm vang vọng. Nó hoàn toàn không cần thi triển thần thông gì, chỉ dựa vào tốc độ không thể tưởng tượng được, xông lên một cái có thể khiến cho tu sĩ phía trước toàn thâp sụp đổ mà chết. Giờ phút này, bên trong hư vô, một đám tu sĩ Thi Âm tông đang bao vây một thượng cổ luyện khí sĩ áo đó, đang lúc chiến đấu kịch liệt, ở phía xa xa có một đạo hồng quang ngập trời bừng lên.
 
Không một ai kịp phản ứng, một cơn cuồng phong đã gào thét thổi tới. Thân mình những tu sĩ này có chút không ổn, ngay khi lảo đảo lui về phía sau, một con rồng khổng lồ màu đỏ đủ để che trời bỗng nhiên xuất hiện. Không ai nhìn ra con rồng này xuất hiện như thế nào, tốc độ của nó quá nhanh!
 
Ngay khi đồng tử trong mắt của những tu sĩ này co rụt lại, con rồng khổng lồ này lao tới. Trong tiếng động rầm rầm, những tu sĩ phía trước hoàn toàn không kịp né tránh, thân mình bị con rồng khổng lồ này chạm vào. Bọn họ lập tức như bị tu chân tinh va vào người, ầm một tiếng, toàn bộ thân thể vỡ tan, ngay lúc hóa thành một đống thịt nát, lại một lần nữa vỡ tung, trở thành sương máu! Ngay cả nguyên thần cũng hoàn toàn không thể trốn thoát, bị một lực hút kì dị hút vào trong thân thể của huyết long.
 
Những tu sĩ còn lại đang muốn lui về phía sau tránh né, nhưng trong mắt bọn họ, huyết quang này át đi hết thảy, theo con rồng kia xông tới, lướt qua thân thể bọn họ. Cùng lúc đó, con rồng khổng lồ kia xuất hiện trong mắt toàn bộ những tu sĩ còn lại.
 
Đây là hình ảnh cuối cùng mà họ nhìn thấy trong đời… Con rồng đảo qua thân thể những tu sĩ này lần lượt sụp đổ mà chết… Hết thảy những chuyện này nói ra thì lâu, nhưng trên thực tế chỉ diễn ra có trong ba hơi thở!
 
Màn sương máu hướng thẳng tới nơi đây tràn ra, từ đằng xa vẫn có thể nghe thấy âm thanh tốc độ của huyết long rầm rầm truyền lại phía sau.
 
Không chỉ có Thi Âm tông, tất cả những tu sĩ của các thế lực khác trên đường tới nơi đây, chỉ cần gặp phải huyết long, sẽ không còn người nào sống sót, toàn bộ sụp đổ tử vong, nguyên thần bị huyết long kia hấp thụ.
 
Với một tốc độ không thể tưởng tượng được, huyết long ở bên ngoài hư vô hoành hành, tu sĩ chết trên người nó đã vượt quá ngàn người. Thân mình nó lại càng to lớn hơn, đã vượt quá vạn trượng, từ xa nhìn lại, uy áp kinh người!
 
Nó dừng lại một chút, trong tiếng rít gào bay thẳng đến vòng trong của hư vô. Tốc độ này cực nhanh, chỉ có thể thấy được huyết quang lóe ra, chứ không thể thấy rõ thân hình con rồng. Ở sâu bên hư vô, Bát Vương của Thi Âm tông hóa thành tám đạo cầu vồng, ở trước bọn họ là bốn thượng cổ luyện khí sĩ bay nhanh chạy trốn, nhưng bất kể như thế nào cũng không thoát được sự truy kích của tám người phía sau.
 
Bát Vương của Thi Âm tông này thoạt nhìn già trẻ không giống nhau, nhưng không hề ngoại lệ, thần sắc lạnh như băng, sắc mặc lại trắng bệch trông giống như là người chết.
 
Nhưng tu vi trên người họ bộc phát ra cũng là long trời lở đất! Dọc đường đi tám người này vẫn chưa hề tách ra, chỉ cần gặp được thượng cổ luyện khí sĩ, toàn bộ đều trong thời gian ngắn bị tám người này phong ấn thu lại. Lúc này, bốn thượng cổ luyện khí sĩ trước mặt bọn họ chưa kịp chạy ra xa, lập tức cảm đám thân mình đều co giật một cách quỷ dị, tốc độ lập tức giảm xuống. Cuối cùng một người trong bát vương của Thi Âm tông vung tay áo lên, chỉ thấy bốn thượng cổ luyện khí sĩ đều bị hắn thu lại.
 
Nhưng vào lúc này, lập tức huyết quang từ phía xa xa tràn tới, tám người này lập tức sắc mặt biến đổi, đồng thời ngẩng đầu nhìn. Với tu vi của bọn họ, hiễn nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy ở phía trước có một con huyết long khổng lồ dữ tợn gào thét lao tới. Con huyết long này thân mình quá lớn, cho dù là tám người này sau khi nhìn thấy, đồng tử cũng co rụt lại.
 
- Bày Thi Âm đệ tứ trận!
 
Một lão già tóc tím trong tám người lập tức gầm nhẹ.
 
Tám người này không hề do dự, toàn bộ khoanh chân trên mặt đất, hai tay bấm quyết nhìn về phía trước vung lên. Tám người hành động đồng thời, bất chợt trên thân thể họ xuất hiện khí âm hàn. Khí âm hàn này điên cuồng dâng lên, ngay lập tức hóa thành một khối huyền băng màu đen!
 
Khối huyền băng này không hề ngừng tăng trưởng, trong nháy mắt đã đạt tới gần trăm trượng, hóa thành một người băng khổng lồ! Ngay khi người khổng lồ này hình thành, tám người ở vị trí bụng của người khổng lồ lập tức thân mình đột nhiên khẽ động!
 
Một người ở lại trong bụng, một người đi sang cánh tay trái, một người đi sang cánh tay phải, hai chân cũng có hai người, trên ngực cũng có một người, hai người cuối cùng thì ngồi khoanh chân ở sâu trong đầu người băng khổng lồ này, trở thành hai mắt của người khổng lồ!
 
Trong nháy mắt này, hai người khổng lồ này tuôn ra u quang, dường như đang ngủ say bỗng nhiên thức tỉnh. Một luồng khí tức khổng lồ không cách nào hình dung được lập tức từ trong cơ thể hắn ầm ầm bạo phát ra.
 
Lúc này, huyết long ở phía xa xa gào thét, cuồng phong quét ngang. Huyết long kia đánh tới trực tiếp va chạm với người băng khổng lồ này! Rầm, rầm, rầm!
 
Tiếng động long trời lở đất trong thời gian ngắn liền lấy nơi đây làm trung tâm hướng về bốn phía điên cuồng vang vọng, chấn kinh toàn bộ hư vô này! Giờ khắc này, tất cả những tu sĩ ở trong hư vô đều cảm nhận được sự chấn động trong thiên địa này, đều hoảng sợ nhìn ra xa!
 
Huyết long kia cùng với người băng va chạm vào nhau, trong tiếng rống giận, người khổng lồ hai tay túm lấy miệng con rồng, thân mình đạp đạp không ngừng lui về phía sau, một mạch lui lại hơn nghìn trượng.
 
Tiếng động ầm ầm không ngừng truyền ra, người băng khổng lồ kia toàn thân xuất hiện những vết nứt lớn. Nhất là hai người đang khoanh chân ngồi trong hai tay lại phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thần sắc cũng trở nên dữ tợn hơn.
 
Trong tiếng gầm nhẹ, chân phải của người băng khổng lồ này bước về phía sau một bước. Ầm một tiếng, huyền băng trên chân phải này vỡ ra từng tảng lớn, nhưng vẫn chưa sụp đổ mà chỉ ngừng lui về phía sau.
 
Ngay khi tất cả tám người bên trong cơ thể hai tay bấm quyết đồng loạt gầm nhẹ, một sức mạnh vô biên từ trong cơ thể người băng này lao ra. Nó túm lấy con huyết long vạn trượng này, mạnh mẽ quăng về bên cạnh!
 
Lập tức con huyết long kia trong tiếng rít gào thân mình bị quăng ra phía ngoài. Nhưng nó không hề tạm dừng, mà sau khi bị quăng đi, cái đuôi quét ngang ra, hướng thẳng đến người băng khổng lồ, trong nháy mắt liền gào thét tới gần. Tiếng động rầm rầm lại vang lên, người băng khổng lồ kia lại một lần nữa lui về phía sau, toàn thân lại xuất hiện thêm nhiều vết nứt.
 
Huyết long này lại vùng lên, khoảng cách gần như vậy nhưng tốc độ của nó lại không hề thay đổi, trực tiếp lao ra, lại đụng vào người băng khổng lồ kia. Tiếng động ầm ầm vang lên không ngừng, người băng khổng lồ kia lại trực tiếp lùi về phía sau, vỡ ra một tảng lớn, tám người bên trong sắc mặt lại càng âm trầm.
 
Đúng lúc này, lão già ngồi ở trong bụng hai mắt lóe lên u quang, khẽ quát:
 
- Bày Thi Âm đệ tam trận!
 
Thanh âm của hắn vang lên bên trong thân thể người khổng lồ này, truyền vào tai bảy người còn lại. Ngay lúc này, huyết long kia lại lao tới, thân mình người băng khổng lồ kia giống như diều đứt dây, lập tức bị văng đi rất xa.
 
Đầu con huyết long này lúc này đã trở nên mờ nhạt, hiển nhiên sau khi liên tục va chạm, cho dù là nó cũng có chút chịu không nổi. Nhưng con huyết long dáng vẻ khí thế độc ác ngập trời, hai mắt đỏ bừng, lại một lần nữa lao tới, dường như nếu không làm cho người băng này sụp đổ, tuyệt nhiên sẽ không bỏ qua.
 
Người băng khổng lồ kia bị quăng ra, trong lúc lui ra phía sau lập tức hai cánh tay ôm lấy thân mình, hai chân quỳ xuống, cả người hóa thành hình tròn giống như một hạt châu, huyền băng toàn thân nhanh chóng dung hợp, chỉ trong chớp mắt liền hoàn thành việc chuyển hóa trận pháp, từ Thi Âm đệ tứ trận, nhanh chóng chuyển sang đệ tam trận!
 
Hiện ra ở trước mắt con huyết long này dĩ nhiên không còn là người khổng lồ, mà là một quả cầu rất lớn. Đáng sợ nhất là, trên bề mặt quả cầu này chợt xuất hiện vô số băng nhọn, phát ra u quang, hiển nhiên là ẩn chứa kịch độc!
 
Giờ phút này, Vương Lâm ở bên trong hư vô sắc mặc âm trầm, thân ảnh như cầu vồng. Ở phía sau hắn, ba thượng cổ luyện khí sĩ áo đỏ vẻ mặt đầy sát khí, mang theo vẻ lạnh lùng như băng, không ngừng truy sát!